Chương 308
Kiều Nghệ không chú ý tới Người đẹp ốm yếu rời đi, nhưng hổ mẹ ở chỗ cao nhìn thấy, còn tranh thủ dùng dị năng hệ băng dọn sạch đường cho anh.
Không bao lâu, Thẩm Chi Hủ dừng bước lại, thân thể bỗng chốc né sang một bên, một bàn tay tím bầm sượt qua quần áo của anh.
Thấy mình suýt bị chạm đến quần áo, Thẩm Chi Hủ khó chịu nhíu mày. Sau đó anh ngước mắt nhìn lại, nhìn thấy chính là zombie nữ mặc chiếc váy đã không nhìn ra được màu sắc đánh lén anh. Nó đứng ở cách đó không xa, xòe móng tay sắc bén màu đen kịt của nó ra, đôi mắt trắng đục làm như cảnh giác đánh giá anh.
"Ồ? Có trí tuệ ư?"
Cũng đúng, có thể điều khiển zombie hệ tinh thần cấp 4, không có trí tuệ thì không thể nào nói nổi.
Nếu đã như vậy thì càng không thể bỏ qua được.
Thẩm Chi Hủ sờ lên xương cổ tay, không gian xung quanh như xoắn lại, zombie nữ cũng cảm nhận được nguy hiểm, gào thét vài tiếng muốn chạy trốn.
Nó có trí tuệ, biết mình không tóm được đồ ăn này nên chỉ có thể chạy trốn!
Đáng tiếc Thẩm Chi Hủ không cho nó cơ hội chạy trốn, vù vù vài cái, zombie nữ đã bị lưỡi dao không gian tấn công chặn đường đi. Nhưng lưỡi dao không gian cũng không gây ra tổn thương cho nó, đều bị dị năng hệ kim của zombie nữ cản lại.
"Hệ kim cấp 5?" Thẩm Chi Hủ vuốt cằm: "Vận dụng dị năng hệ kim rất thành thạo, không thể để mày chết nhanh như vậy được."
Nói xong, Thẩm Chi Hủ dùng lưỡi dao không gian xua đuổi zombie nữ đến vị trí của hổ trắng lớn như đang vờn chó mèo.
Cho đến khi bóng dáng của họ đập vào tầm mắt của hổ mẹ, lại nhìn tư thế lười biếng của Thẩm Chi Hủ, hổ mẹ hiểu ra gì đó. Hổ mẹ rống lên một tiếng, nhanh chóng nhảy xuống khỏi nóc xe rồi phóng tới zombie nữ.
Ơ?
Kiều Nghệ chịu đựng mùi hôi thối, tranh thủ nhìn hổ mẹ, thấy hổ mẹ chiến đấu lẫm liệt, cô cũng tăng nhanh tốc độ chiến đấu.
Nhưng con zombie hệ tinh thần cấp 4 đó rất xảo quyệt, mỗi lần cô thu hồi dị năng rồi phóng ra, nó đều có thể nhân cơ hội này trốn thoát, vẫn không quên dùng lực tinh thần tấn công cô. May là cô phản ứng nhanh tránh thoát được, nếu không bây giờ cô không những toàn thân bẩn thỉu mà còn bị thương nữa!
Những con zombie hệ tinh thần còn lại kích động khi nhìn thấy zombie nữ bị bao vây, phớt lờ Kiều Nghệ, đột ngột vọt tới phía hổ mẹ như muốn đánh lén.
Mẹ ơi!
Kiều Nghệ hoảng hốt, còn chưa co cẳng tiến lên thì thấy Người đẹp ốm yếu nhẹ nhàng phất phất tay, thi thể của zombie hệ tinh thần dây dưa với cô hồi lâu đã tách rời.
Cũng bởi vì cái chết của zombie hệ tinh thần đã kích thích rất lớn đến zombie nữ, đòn tấn công của nó càng mãnh liệt hơn, nhiều lần lưỡi đao kim loại cứng rắn và sắc bén sắp làm cơ thể hổ mẹ bị thương.
Kiều Nghệ không khỏi nín thở, hồi hộp theo dõi cuộc chiến giữa hổ mẹ và zombie nữ.
Nhìn thấy móng vuốt của hổ mẹ sơ ý bị rách ra một vết thương, Kiều Nghệ không nhịn được tiến lên mấy bước.
Vết thương trên móng vuốt chọc giận hổ mẹ khiến nó dùng kỹ năng đóng băng, luồng dị năng hệ băng lớn tuôn ra. Lúc zombie nữ còn đang bận tíu tít, hổ mẹ đóng băng tất cả lại, sau đó nhảy vọt lên, móng vuốt sắc bén cào nát tảng băng, thi thể zombie nữ chia năm xẻ bảy trong nháy mắt.
Hổ mẹ cũng đứng tại chỗ thở hổn hển vì dị năng bị tiêu hao quá nhiều.
“Grào grào…” Mẹ ơi! Mẹ không sao chứ?
Hổ mẹ vừa giải quyết một con zombie nữ, Kiều Nghệ đã vội vàng lao tới. Nhưng cô còn chưa tới gần hổ mẹ mà hổ mẹ đã hùng hục lùi về phía sau, nhìn chằm chằm cô đầy cảnh giác.
Kiều Nghệ sững sờ, chợt cúi đầu nhìn thoáng qua mình. Người cô bẩn thỉu thế này chẳng trách lại bị hổ mẹ ghét bỏ. Sợi râu của cô run lên, hờn dỗi nhìn chằm chằm vào hổ mẹ.
“Grào grào…” Mẹ, con là bé con mẹ yêu nhất mà, sao mẹ nỡ lòng nào kỳ thị con!