Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện (Xuyên Sách)

Chương 379

Chương 379
Vậy người phụ nữ đi cùng với anh ta là ai? Có phải là người của khu nghiên cứu không?

“Ting”

Chưa đầy một phút, thang máy đã tới tầng hầm thứ ba.

Thang máy vừa mở ra, tiếng còi báo động chói tại cùng với tiếng gầm rú của dã thú thay phiên nhau vang lên, Kiều Nghệ sợ hãi tiến sát lại gần hổ mẹ, bốn người Cố Hựu Kỳ cũng rất căng thẳng, lòng bàn tay đều đang được bao bọc bởi những dị năng khác nhau.

“Chết tiệt! Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy?” Lương Tuấn Vĩ khẽ chửi thầm, vội vàng chạy ra khỏi thang máy, một giây tiếp theo, một thi thể máu tươi đầm đìa rơi xuống bên cạnh chân anh ta. Sắc mặt anh ta đột nhiên tái nhợt, nhìn sang bên cạnh thì thấy một người xấu xí dáng vẻ vặn vẹo đang đứng ở cách anh ta không xa, hai mắt đỏ như máu lồi ra ngoài đang nhìn chằm chằm anh ta.

“Làm sao? Làm sao mà những vật thí nghiệm này có thể chạy ra ngoài được?” Lương Tuấn Vĩ mở to hai mắt, vừa dùng dị năng hệ phong tấn công thứ được gọi là vật thí nghiệm ở trong miệng anh ta.

Lúc này, đám người Thẩm Chi Hủ cũng đi ra khỏi thang máy, đúng lúc nghe thấy Lương Tuấn Vĩ nói về những vật thí nghiệm.

Đó là một người, ồ không, đã không thể gọi là con người nữa, nửa người trên của nó vẫn còn duy trì hình dáng loài người, nhưng từ phần eo trở xuống đã không còn hai chân nữa, thay vào đó là tám xúc tua thô to và dính.

“Trời ạ, đây rốt cuộc là thứ gì vậy?” Ngũ Côn còn chưa từng nhìn thấy một giống loài dị dạng như vậy, đôi tay khẽ run rẩy.

Những người khác cũng có ý nghĩ giống như Ngũ Côn, trái lại là Thẩm Chi Hủ nhìn thấy sinh vật này thì dường như nhớ ra cái gì đó, trong mắt xẹt qua một tia màu đỏ tươi.

Lương Tuấn Vĩ còn đang bận rộn ở bên trong nên không nghe thấy giọng nói của Ngũ Côn, anh ta thường xuyên ở bên trong phòng thí nghiệm, mặc dù đã thức tỉnh dị năng hệ phong, dựa vào tinh hạch để thăng cấp lên cấp bốn, nhưng sức chiến đấu của anh ta lại không thể địch lại vật thí nghiệm có lòng căm thù sâu đậm ở trước mặt.

Thẩm Chi Hủ nhìn thấy xúc tua của vật thí nghiệm đập vào người Lương Tuấn Vĩ, đánh hắn bay ra ngoài đụng vào vách tường, sau khi anh ta ngã xuống khạc ra một búng máu tươi thì mới nói:

“Ngao Ngao, em thu hồi dị năng đi.”

Kiều Nghệ không hiểu tại sao người bệnh ốm yêu lại nói như vậy, nhưng vẫn nghe lời anh thu hồi dị năng.

Chưa đầy một giây, đám người Thẩm Chi Hủ đã bại lộ ở trước mặt con quái vật nửa người nửa bạch tuộc, toàn bộ sự căm thù của nó với Lương Tuấn Vĩ đều được chuyển dịch hết lên mấy người bọn họ.

Dưới cái nhìn của nó, một cảm giác nguy hiểm chưa từng có hiện lên trong lòng bốn người Cố Hựu Kỳ, ngay cả hổ mẹ cũng đứng thẳng lưng, chuẩn bị giải phóng ra dị năng hệ băng.

Ngay khi bọn họ muốn khai chiến thì Thẩm Chi Hủ cầm đầu đã ngăn bọn họ lại.

“Thẩm Chi Hủ, anh làm cái gì vậy?” Ngũ Côn bất mãn nói.

Thẩm Chi Hủ không trả lời Ngũ Côn, đôi mắt hơi đỏ tươi đối diện với đôi mắt đỏ như máu của quái vật.

Mặc dù nó đã không còn lý trí của con người, nhưng bản năng vẫn còn đó, dường như nó biết người này không dễ chọc, cho nên từ tư thu lại những xúc tua của mình, cuối cùng di chuyển những xúc tua rời đi dưới ánh mắt cảnh giác của mọi người.

“Đây… Đây là tình huống gì vậy?”

Kiều Nghệ cũng nhìn về phía Người đẹp ốm yếu.

 


Bình Luận (0)
Comment