Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện (Xuyên Sách)

Chương 572

Chương 572
Dứt lời, Trình Ngũ còn có chút thấp thỏm, rất sợ người đàn ông lạnh như băng này sẽ mất hứng.

Không ngờ Thẩm Chi Hủ hoàn toàn không cảm thấy gì cả, chỉ hỏi tiếp: “Các ông nhiều nhất có thể đổi bao nhiêu con cua đồng biến dị?”

Cái này...

Trình Ngũ lại ngây ra một hồi, chẳng lẽ người này định bao trọn cua đồng biến dị đấy chứ?

Ông ta mang theo suy nghĩ không thể tin nổi này mà nhìn về dị năng giả đang làm công tác đánh bắt ở đằng trước.

“Vĩnh Đường, chúng ta đánh bắt được tổng cộng bao nhiêu con cua đồng biến dị thế?”

Trương Vĩnh Đường tính toán một lúc, bấy giờ mới đáp lời: “Khoảng hơn một trăm con cua đồng biến dị, một nửa trong số đó là cấp 2 và cấp 3.”

Trình Ngũ hiểu rồi, suy tính một phen: “Chúng tôi có thể trao đổi nhiều nhất năm mươi con cua đồng biến dị, cấp 2 và cấp 3 mỗi cấp có một nửa.”

Thẩm Chi Hủ biết được, không vội vàng nói mình muốn lấy bao nhiêu, mà là nhìn Sở Thiên đã tới nơi.

“Anh có muốn không?”

Sở Thiên hơi kinh ngạc, gã vốn không cảm thấy hứng thú cho lắm. Thế nhưng gã nhớ đến bộ dạng thèm muốn của Kiều Nghệ khi trước, chẳng hiểu sao cũng muốn nếm thử mùi vị của cua đồng biến dị.

“Có.”

“Anh muốn bao nhiêu?”

Gã nghĩ đến số người bọn họ mang theo lần này, tính toán hồi lâu rồi trả lời: “Mười con đi, tôi lấy cấp 2.”

“Được.” Thẩm Chi Hủ gật gật đầu, sau đó nhìn về phía Trình Ngũ: “Số còn lại tôi lấy hết.”

Ông ta bất ngờ với việc chi mạnh tay của Thẩm Chi Hủ, khó hiểu quan sát anh mấy lần, kế tiếp mới nói với Trương Vĩnh Đường cũng đang ngạc nhiên không thôi: “Chuẩn bị cua đồng biến dị cho hai quý ông đây.”

“Oke!”

Trong lúc chờ đợi, Thẩm Chi Hủ đã thanh toán hết số tinh hạch cần trả.

Trình Ngũ thấy Thẩm Chi Hủ không phải là người thích nói nhiều, bèn trò chuyện với Sở Thiên.

Chỉ chốc lát sau, ông ta đã biết bọn họ cũng chuẩn bị đến căn cứ Đông Nam, liền có ý muốn kết bạn.

Thế nên khi Trương Vĩnh Đường mang cua đồng biến dị đến, bọn họ đã quyết định cùng nhau đi căn cứ Đông Nam.

Lúc này, hổ mẹ vẫn còn lim dim trong khoang xe cũng được Kiều Nghệ gọi xuống. Sau khi nó đóng băng bốn mươi con cua đồng biến dị, Thẩm Chi Hủ lập tức cất chúng vào không gian.

Trình Ngũ thấy thế lại quan sát anh thêm một lúc.

Thẩm Chi Hủ không thèm để ý, mặt mày vô cảm lại trở nên có chút ấm áp khi nhìn về phía Kiều Nghệ: “Ngao Ngao ơi, tối nay chúng ta ăn cua đồng.”

“Hoan hô!”

Thấy Kiều Nghệ vui vẻ như vậy, trong mắt anh cũng lộ ra nụ cười. Khóe mắt liếc thấy ánh mắt lười biếng của hổ trắng lớn, anh yên lặng bổ sung thêm: “Đại Bạch cũng đến nếm thử mùi vị cua cua đồng biến dị đi.”

Hổ mẹ liếm lông bên khóe miệng, xem như là đồng ý rồi.

...

Khúc nhạc đệm này trôi qua, hai tiếng sau, đám người Sở Thiên đi theo sau lưng tiểu đội Hy Vọng đến căn cứ Đông Nam.

Cho dù đang là buổi chiều, nhưng ở cổng căn cứ Đông Nam vẫn có một hàng thật dài của các đội ngũ.

Kiều Nghệ ngồi ở ghế phụ lái, nhìn tường thành còn đồ sộ và khí thế hơn căn cứ Hoài Long kia, không nhịn được cảm thán không hổ là căn cứ lớn.

Giờ phút này, Trình Ngũ và đoàn người Sở Thiên đã mỗi người một ngả, tiến vào căn cứ Đông Nam trước bọn họ một bước.

“Haizz, cũng không biết khi nào mới đến lượt chúng ta.”

“Ngao Ngao mệt rồi hả?” Thẩm Chi Hủ biết dọc theo con đường này, cô luôn gọt giũa dị năng của mình, chỉ riêng tinh hạch cấp 5 đã hấp thụ mấy viên. Lúc này sắc mặt của hổ trắng nhỏ không tốt cho lắm.

“Cũng không phải.” Kiều Nghệ lắc lắc đầu, nghĩ đến việc bản thân vẫn chưa chuyển hóa tấm chắn thành năng lượng được, bèn lên tiếng: “Tôi ra phía sau luyện tập dị năng đây, đến lượt chúng ta thì anh lại gọi tôi.”

“Em đi đi.”

Kiều Nghệ ừ ừ hai tiếng rồi chạy ra phía sau.

Trong khoang xe lập tức yên tĩnh lại, lúc lái xe Thẩm Chi Hủ không cảm nhận được gì, chỉ khi nào rảnh rỗi không có gì là, anh mới không quen với việc có hổ trắng nhỏ ở bên cạnh mình lải nha lải nhải.

 


Bình Luận (0)
Comment