Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện (Xuyên Sách)

Chương 626

Chương 626
Lời còn chưa nói hết, anh đột nhiên xuất hiện trước mặt Đường Hạo Nguyên, hung hăng giáng một cú đấm xuống. Cậu ta bị đánh đến choáng váng, máu tươi ấm áp văng lên mặt Tưởng Văn Sinh. Con ngươi ông ta co rụt lại, lập tức định ngăn cản Thẩm Chi Hủ đột nhiên ra tay lại.

Có điều động tác của Sở Thiên rất nhanh, đứng chặn trước mặt ông ta.

“Quý ông này, tôi khuyên ông đừng hành động thiếu suy nghĩ.”

Cho dù Kiều Nghệ không phải là người mà là một động vật biến dị, nhưng Sở Thiên vẫn coi cô là em gái của mình. Giờ đây thấy Đường Hạo Nguyên giở giọng điệu dâm tà, gã phẫn nộ đến mức ước gì Thẩm Chi Hủ đánh chết cậu ta đi!

Thẩm Chi Hủ gần như dùng hết toàn bộ sức lực, từng cú đấm nện vào mặt cậu ta, hai mắt đen nhánh của anh nồng nặc sát khí.

Lần đầu tiên, khi thấy tên này nhìn chòng chọc vào Ngao Ngao bằng đôi mắt kia đã khiến anh không thể kiềm chế bản thân muốn móc chúng ra, không ngờ tên nhãi này lại không có não, lại tự tìm đến cửa!

Thật không hổ là đứa con trai do mụ đàn bà Chung Tâm Di kia dạy dỗ, vừa ngu xuẩn lại hư hỏng!

“Đừng đánh! Đừng đánh nữa! Cậu Hủ đừng đánh nữa!”

Tuy rằng Tưởng Văn Sinh là dị năng giả hệ kim cấp 6, nhưng dị năng của ông ta hầu như đều dựa vào tinh hạch để thăng cấp. Ông ta không muốn đối đầu với Sở Thiên hệ ăn mòn, vào lúc này vừa gấp gáp vừa tức giận, chỉ có thể lên tiếng ngăn cản.

“Cậu Hủ, đừng đánh nữa mà! Như vậy cậu không dễ ăn nói với cha cậu đâu!”

“Cha ư? Ha ha, tôi không có cha!”

Năm đó khi Đường Thế Hằng bỏ rơi vợ con, ngày anh đổi thành họ Thẩm kia, Thẩm Chi Hủ anh chưa từng có cha!

Tưởng Văn Sinh không ngờ đối phương còn hận Đường Thế Hằng, vành mắt nứt ra nhìn Thẩm Chi Hủ cứng rắn đánh Đường Hạo Nguyên thành đầu heo, hơi thở yếu ớt ngã xuống đất.

“Đừng đánh nữa! Sắp chết người rồi, sắp chết người rồi!”

Sở Thiên liếm liếm môi, mỉm cười: “Quý ông, thứ không thiếu nhất trong tận thế này chính là mạng người đó, hiểu chưa?”

Dám ngấp nghé Kiều Nghệ và hổ trắng lớn à, thằng nhóc này chuẩn bị tinh thần bị đánh đến chết đi!

Giờ phút này, Tưởng Văn Sinh hết sức hối hận đã dẫn Đường Hạo Nguyên đến đây, chỉ có thể trơ mắt nhìn cậu ta bị đánh.

Cũng may Thẩm Chi Hủ không đánh chết người, sau khi đánh cho đối phương chỉ còn thoi thóp, anh ngồi dậy, nở một nụ cười khát máu.

“Quay về nói cho ông ta, đừng làm phiền tôi.” Thẩm Chi Hủ dừng một chút: “Còn tên vô dụng này nữa, nếu như nó vẫn còn một vài suy nghĩ không nên có, sẽ không đơn giản là bị đánh như vậy thôi đâu!”

Giọng điệu của anh hàm chứa một tia sát ý khiến Tưởng Văn Sinh hãi hùng không thôi, vội vàng cõng Đường Hạo Nguyên chỉ còn lại một hơi lên, nhanh chóng rời khỏi biệt thự.

“Cái này không giống anh.” Sở Thiên vừa nhìn bọn họ rời đi, vừa mở miệng.

Gã còn tưởng rằng Thẩm Chi Hủ sẽ đánh chết Đường Hạo Nguyên cơ đấy.

Thẩm Chi Hủ cười nhạt, cũng không trả lời.

Anh cố tình không đánh chết là muốn để cho mụ đàn bà kia nhìn thấy, con trai mình bị đánh thành như vậy thì bà ta sẽ có phản ứng như thế nào.

Nghĩ đến đây, đôi mắt anh híp lại, che giấu màu đỏ tươi ở sâu trong con ngươi.

“Anh không sợ bị trả thù hả?”

“Nếu như bọn họ có mạng mà nói.”

Sở Thiên nghe thấy thế, bèn móc một bao thuốc lá từ trong túi ra, hiếm có đưa cho anh một điếu.

“Hút một điếu không?”

Thẩm Chi Hủ liếc mắt nhìn, sau đó xua tay.

“Không đâu, khứu giác của Ngao Ngao rất nhạy bén, e rằng không thích mùi thuốc lá.”

Sở Thiên sửng sốt một hồi, điếu thuốc vốn đã ngậm trong miệng bị gã lẳng lặng lấy xuống, bỏ lại vào bao.

Được rồi, gã cũng không hút.

(Sở Thiên cuồng em gái online! ≧◔◡◔≦)

Lúc Kiều Nghệ mang hổ mẹ xuống lầu, chỉ thấy Người đẹp ốm yếu và Sở Thiên đang đứng cùng nhau, bầu không khí trông có vẻ rất hòa thuận.

Cô có chút ngạc nhiên, bước nhanh tới, chỉ là còn chưa kịp đến gần đã đánh hơi được mùi máu tanh. Ánh mắt cô xem xét xung quanh, phát hiện trên sàn nhà có vết máu đỏ thẫm còn chưa khô.

“Hả? Đã xảy ra chuyện gì à?”

 


Bình Luận (0)
Comment