Chương 639
Thẩm Chi Hủ không nhịn được cười, anh nghe thấy sự uất ức trong giọng điệu của Kiều Nghệ, giọng nói anh mềm đi không ít: “Tiểu Thụ nói năng xằng bậy, Ngao Ngao đừng để ý đến nó, em rất xinh đẹp.”
Được Người đẹp ốm yếu nói như vậy, cảm giác uất ức của Kiều Nghệ bỗng chốc biến mất: “Ừm hừm, vẫn là ánh mắt của Người đẹp ốm yếu tốt! Về phần Tiểu Thụ…”
Cô liếc cây non mini đang đứng im như ngọn núi một cái: “Thẩm mỹ quá kém, tao không tính toán với mày.”
Cây non mini: [...]
Hừ, Tiểu Thụ đã làm sai cái gì, rõ ràng hổ trắng nhỏ rất trắng, chính là rất xấu!
Không có chút xinh đẹp nào của cây xanh biếc, quả nhiên, loài người nói đúng, con người đều không nghe được lời thật lòng, ngay cả hổ trắng nhỏ cũng như vậy!
Cây non mini đau lòng dùng cành ôm lấy thân người nhỏ bé của mình.
“Hấp thu tinh hạch màu hồng sẽ gặp nguy hiểm, em nói với Tiểu Thụ chưa?”
“Nói rồi, Tiểu Thụ nói Thụ Thụ dũng cảm, không sợ khó khăn. Tôi cũng không biết nó học cái này ở đâu nữa.”
Sau khi Thẩm Chi Hủ lên xe, ý cười trên mặt vẫn chưa hề tắt, anh không dám nghĩ tới mình sẽ có một ngày như vậy, Ngao Ngao thực sự là bảo bối mà ông trời cho anh sau khi sống lại.
“Bên sở nghiên cứu chắc còn dư tinh hạch màu hồng, đến lúc đó tôi sẽ nói một tiếng với mấy người Cố Hựu Kỳ, để lại tinh hạch màu hồng cho chúng ta.
“Ừm ừm.”
Cả quãng đường đi, bọn họ nói nói cười cười, một tiếng sau đã sắp đến được núi rừng nhấp nhô chập chùng, xanh um tươi tốt.
Vương Chí Vạn đi theo phía sau nhìn thấy người dân ngày càng ít, sự nhẫn nại lúc đầu cũng sắp tiêu hao hết, anh ta hung hăng hút một hơi thuốc rồi ném tàn thuốc ra ngoài.
Thuộc hạ ngồi ở ghế lại thấy bộ dạng gấp gáp này của Vương Chí Vạn,liền nói: “Đại ca, hay là tôi lái xe xông lên trước, chặn đầu bọ họ lại?”
Lần này toàn bộ thành viên của bọn họ đều hành động, có tận mười sáu người dị năng, anh ta không tin là không bắt được Thẩm Chi Hủ, không hoàn thành được nhiệm vụ của bà Đường giao!
“Tiểu Bát, cậu nói đúng, đạp ga đi, chặn đầu xe Thẩm Chi Hủ lại cho tôi!”
“Vâng!”
Tiểu Bát nở nụ cười hèn hạ, hung hăng đạp mạnh chân ga, chiếc xe màu bạc phóng nhanh như tên bắn, vọt qua chiếc xe cải trang của Thẩm Chi Hủ, sau đó dùng sức bẻ tay lái, sau tiếng thắng xe chói tay, bọn họ đã cản được xe của Thẩm Chi Hủ.
“Chậc.” Thẩm Chi Hủ đẩy lưỡi lên vòm họng, anh nhìn năm người dị năng cấp 5 đang đi xuống ở phía trước, ánh mắt tối sầm.
“Người đẹp ốm yếu, phía sau vẫn còn bốn chiếc xe và mười một người đã xuống xe.” Kiều Nghệ luôn theo dõi tình hình phía sau xe, vừa có thông tin lập tức thông báo ngay cho Người đẹp ốm yếu.
“Mười sáu dị năng giả, Chung Tâm Di đúng là cây tiền khổng lồ.”
“Người đẹp ốm yếu, nói sao đây, động thủ không?
“Đừng vội, chúng ta xuống xe trước đi.”
Kiều Nghệ không hiểu Người đẹp ốm yếu có ý gì, nhưng cô vẫn mang theo ống tên và xách Phản Khúc cung xuống xe.
Ánh mắt nham hiểm của Vương Chí Vạn nhìn chằm chằm vào chiếc xe cải trang, sau khi thấy Thẩm Chi Hủ xuống xe, anh ta cười: “Thiên đường có đường mày không đi, địa ngục không cửa thì tự xông tới! Thẩm Chi Hủ à Thẩm Chi Hủ, sau khi tiểu đội Ngân Sa của tao thành lập, mày chính là đối tượng đầu tiên làm cho toàn bộ thành viên chúng tao phải hành động đấy, có cảm thấy vô cùng vinh dự không?”
Kiều Nghệ vừa xuống xe đã nghe thấy một màn này, cô tức đến trợn to mắt: “Cái loại vinh dự này cho anh, anh có cần không?”
Khoảnh khắc Vương Chí Vạn nhìn thấy Kiều Nghệ, ánh mắt anh ta sáng lên.
Thật, thật là một cô gái xinh đẹp!
Chả trách có thể dùng nhan sắc mê hoặc Đường Hạo Nguyên đến thần hồn điên đảo, nếu như là anh ta, anh ta cũng mê nữa!
Vương Chí Vạn chỉ kinh ngạc, nhưng những thuộc hạ bên cạnh anh ta lại không có sức chịu đựng tốt như vậy, ánh mắt bọn họ nhìn Kiều Nghệ nhất thời trở nên dâm đãng.
“Trời ạ, đại ca, món hàng này mà chúng ta thực sự phải tặng cho Đường Hạo Nguyên sao? Chúng ta giữ lại chơi không được à?”