Chương 683
Hành động như vậy khiến đáy lòng Kiều Nghệ hơi co lại, vô thức liếc qua nhìn hổ mẹ đang nằm trên đệm, cô chột dạ thở phào nhẹ nhõm khi thấy hai mắt mẹ nhắm nghiền.
"Người đẹp ốm yếu, đừng làm loạn." Kiều Nghệ nhỏ giọng nói.
Cô cố tình làm khẩu hình miệng thật chậm để cho anh có thể hiểu được.
Hành động lén lút như kẻ trộm này khiến Thẩm Chi Hủ bật cười, nhưng anh nhịn xuống, sợ kinh động đến hổ trắng lớn.
"Anh biết rồi, không làm loạn nữa." Thẩm Chi Hủ cũng nói bằng khẩu hình miệng, chỉ là khi nói ánh mắt anh hơi sâu, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua đôi môi hồng của cô.
Kiều Nghệ bị giật mình, cô lại nhìn về phía hổ mẹ một lần nữa, chỉ thấy hổ mẹ nhẹ nhàng vung vẩy cái đuôi mà không có ý định mở mắt.
Hù chết cô rồi!
Kiều Nghệ ngẩng mặt lên, trừng mắt với Người đẹp ốm yếu.
Thẩm Chi Hủ cũng sợ làm cho người ta tức giận nên không tiếp tục làm động tác dư thừa nữa.
Anh cất khăn tay rồi lấy ra một viên tinh hạch không thuộc tính cấp 5, tinh hạch tỏa ra ánh sáng lung linh dưới ánh mặt trời trông rất đẹp mắt.
"Ngao Ngao, khôi phục dị năng đi."
"Vâng."
Kiều Nghệ ngồi xuống chiếc đệm khác, nắm lấy tinh hạch để khôi phục dị năng.
Cùng lúc đó, cây non mini cũng thu hồi tất cả các cành, thấy hổ trắng nhỏ đang khôi phục dị năng, nó cũng không tới quấy rầy cô, mà vô cùng hiểu chuyện đi lau sạch sẽ tinh hạch đã nhặt về và đưa cho thần chết nào đó giống như đang dâng vật quý.
Nếu như bây giờ cây non mini là hình người, có khi nó đã nhìn Thẩm Chi Hủ bằng đôi mắt sáng long lanh.
"Mi không muốn à?"
Là của hổ trắng nhỏ.
Rõ ràng là cây non mini đã được dạy bảo rất tốt, biết tinh hạch nào có thể cầm và tinh hạch nào không thể cầm.
"Tốt lắm." Thẩm Chi Hủ tỏ ra hài lòng rồi cất tinh hạch vào không gian, sau đó lấy ra hộp kem đã mày mò trong bếp hôm qua và đưa cho cây non mini.
Cây non mini nhìn thấy kem lập tức biến thành đứa bé trần như nhộng, quần áo cũng không kịp mặc vào, nó cầm lấy chiếc hộp còn to hơn cả mặt của mình.
"Cho, cho, hở, ?”
"Ừ." Thẩm Chi Hủ không đành lòng nhìn dáng vẻ hấp tấp này của cây non mini, thấy nó hình như định trần truồng như thế để ăn kem, anh không nghĩ ngợi mà lập tức lấy ra một bộ quần áo còn to hơn cả cây non mini rồi nhanh chóng mặc vào cho nó, còn không quên căn dặn: "Sau này không được trần truồng ở trước mặt Ngao Ngao đâu đấy."
Cây non mini không hiểu lý do, nhưng vẫn ngơ ngác gật đầu.
"Cảm, ơn!" Cây non mini lắc hộp kem trong tay.
Thẩm Chi Hủ cong môi không nói gì, khóe mắt thoáng liếc thấy hổ trắng lớn đang hé mắt nhìn qua, tâm tư lay động: "Đại Bạch muốn ăn không?"
Hổ mẹ nghe tiếng khẽ rung lỗ tai một cái, nó đứng dậy khỏi nệm uể oải duỗi lưng rồi khẽ gật đầu với Thẩm Chi Hủ.
Thẩm Chi Hủ thấy vậy lại lấy ra một hộp kem, mở nắp rồi đặt ở trước mặt hổ trắng lớn.
"Dì muốn biến lại thành người không ạ?"
Hổ mẹ lắc đầu, nó không cần biến thành người mới có thể ăn uống được giống như cây non mini, vả lại đổi tới đổi lui cũng rất phiền phức.
"Được rồi."
Thẩm Chi Hủ nhìn hổ trắng lớn ăn kem một cách chậm chạp, trong động tác lộ ra sự tao nhã, nhìn lại cây non mini ở bên cạnh đang nhét đầy một miệng rất giống trẻ trâu, khóe mắt anh nheo lại.
"Tiểu Thụ, mi biết mình sống được bao lâu rồi không?"
Cây non mini bị kem lạnh làm cho đầu óc trì độn, một hồi lâu mới phản ứng được thần chết nào đó đang hỏi vấn đề gì, nó vắt óc suy nghĩ rồi lắc đầu.
"Không, không, nhớ."
Trước khi cây non mini gặp được đám hổ trắng nhỏ, trí nhớ cũng mơ mơ hồ hồ, không biết mình đã sống được bao lâu.
Thẩm Chi Hủ ừ một tiếng rồi không nói gì nữa, anh đang nghĩ chu kỳ sinh trưởng của thực vật và động vật không giống nhau, có lẽ cây non mini cần thời gian rất lâu mới lớn lên được.
Dị năng của Kiều Nghệ gần như đã được khôi phục, cô vừa mở mắt ra thì Thẩm Chi Hủ đã đặt kem ở trước mặt của cô. Kiều Nghệ hơi sửng sốt, còn chưa kịp hỏi thì đã thấy hổ mẹ và cây non mini đang ăn ngon lành, cô nuốt nước bọt.