Chương 714
Thẩm Chi Hủ không ngờ Ngao Ngao lại to gan như vậy, đầu óc anh bỗng đơ ra, chỉ có phần da bị mút đó hơi nóng nóng lên, yên lặng kể lại hành vi của người nào đó làm với anh.
Thẩm Chi Hủ: “...”
Cái cảm giác bất lực này là sao vậy?
Anh liếc mắt nhìn người nào đó đang che miệng cười trộm, trông Kiều Nghệ lúc này như một chú mèo con trộm ăn cá thành công vậy, đáy lòng anh có hơi bất đắc dĩ nhưng càng nhiều sự ngọt ngào hơn.
“Dị năng giả hệ khống chế cấp 7 kia sao rồi?” Cố Hựu Kỳ hỏi.
Mọi người xung quanh đều cảm thấy vấn đề Cố Hựu Kỳ hỏi có hơi ngu ngốc, Thẩm Chi Hủ đã trở lại, anh còn mang theo nhiều tinh hạch về, nhiêu đây cũng đủ biết chuyện gì rồi.
“Chết rồi.” Thẩm Chi Hủ tạm dừng vài giây, rồi bổ sung thêm: “Đám nhện biến dị cũng đã chết.”
“Shhh…”
“Ôi mẹ ơi, cả trăm con nhện biến dị! Vậy mà không còn một con nào?”
“Ừ, đều thành đất bùn hết, anh có muốn đến xem thử không?” Thẩm Chi Hủ mỉm cười nhìn về phía Cố Hựu Kỳ. Không hiểu vì sao, Cố Hựu Kỳ cảm thấy tên này không có ý tốt rồi, anh ta vội vàng lui về sau vài bước, giấu cả người mình ở phía sau Sở Thiên.
Sở Thiên: “...”
Khứa này có cần nhát như vậy không?
“Nhưng mà tôi biết được một tin tức từ dị năng giả hệ khống chế đó.”
“Tin tức gì?”
Bọn họ nhìn thấy sự nghiêm túc từ trên gương mặt của Thẩm Chi Hủ, nên theo bản năng ngồi nghiêm chỉnh tập trung lắng nghe.
“Dị năng giả hệ khống chế cấp 7 kia là người của sở nghiên cứu Tư Hoài.”
“Cái gì?”
“Sở nghiên cứu Tư Hoài?”
“Lại là bọn chúng?”
“Người này nhận nhiệm vụ chặn giết chúng ta.” Ánh mắt của Thẩm Chi Hủ đảo qua từng gương mặt những người xung quanh: “Sự tồn tại của chúng ta uy hiếp đến sở nghiên cứu Tư Hoài, hôm nay có một dị năng giả hệ khống chế cấp 7, không chừng ngày mai sẽ có dị năng giả khác.”
“Ồ, nghĩ hay lắm, muốn chặn giết chúng ta cơ à? Còn không nhìn xem chúng ta là ai?!” Tuy Cố Hựu Kỳ không lợi hại bằng Thẩm Chi Hủ, nhưng anh ta thức tỉnh dị năng hệ lôi bá đạo nhất, trước tận thế còn là sự tồn tại được ví như con cưng của trời, sao có thể dễ dàng bị đám người sở nghiên cứu đánh bại được?
Tinh thần chiến đấu của Kha Hán cũng bị lây nhiễm bởi Cố Hựu Kỳ: “Anh Cố nói đúng, bọn chúng tới bao nhiêu, chúng ta giết bấy nhiêu! Cứ nhìn dị năng giả lần này chúng phái ra đi, cuối cùng không phải trở thành của hồi môn của anh Thẩm chúng ta sao?!”
“Đúng!”
Người trao đổi tinh hạch cách đó không xa đồng thời hô lên đáp lại lời Kha Hán.
“Bọn chúng tới một người, chúng ta giết một người! Tới hai người, chúng ta giết cả đôi!”
“Giỏi lắm! Các anh em, nhanh chóng hấp thu hết tinh hạch đi, chúng ta nhất định để giết sạch đàn chó sở nghiên cứu này!”
“Giết sạch! Giết sạch! Giết sạch!”
Mọi người xung quanh đều kích động cả lên, ngay cả Kiều Nghệ nghe xong cũng cảm thấy trào dâng niềm hăng hái nhiệt huyết.
“Bây giờ chúng ta đã bị theo dõi, hiện tại chỉ có thể đẩy nhanh tốc độ đến căn cứ Thần Quyến trước.”
“Ừ, Chi Hủ nói đúng. Lần này chúng ta sẽ không về căn cứ Đông Nam, mà đi đến căn cứ thủ đô luôn.” Cố Hựu Kỳ nói ra quyết định của bản thân.
Thẩm Chi Hủ hiếm khi nhìn sâu vào Cố Hựu Kỳ.
Sở Thiên cảm thấy có chia nhóm thành hai đường nên gật đầu đồng ý.
“Đúng rồi, tôi còn muốn nói một chuyện.”
Thẩm Chi Hủ nhìn nhóm người vẫn còn kích động cách đây không xa, anh cố tình hạ thấp giọng, chỉ đủ có bọn họ nghe được.
“Dị năng giải hệ khống chế cấp 7 đó có nói, Boss của căn cứ Thần Quyến thức tỉnh song hệ dị năng, gồm hệ lôi và hệ phong, còn là dị năng giả cấp 8, bên cạnh người này có dị năng giả hệ tinh thần cấp 8 bảo vệ.”
Lời này giống như một cây búa nện thẳng vào lòng bọn họ, khiến tâm trạng bỗng nặng nề hơn.
Thẩm Chi Hủ cau mày lại khi thấy vẻ mặt nghiêm túc của bọn họ: “Tôi nói chuyện này không phải muốn ý chí tinh thần của các người sa sút, vì có kẻ thù mạnh mẽ như vậy, nên hiện tại các người cần phải nỗ lực cố gắng phát triển dị năng!”