Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện (Xuyên Sách)

Chương 732

Chương 732
Trần Tống bắt đầu nói sang chuyện khác: “Đúng rồi, bọn anh Thẩm vẫn chưa trở về ạ?”

“Đang ở trên đường rồi.” Sở Thiên nói tới đây thì thở ra một hơi, lúc này gã thật sự hy vọng Cố Hựu Kỳ có mặt ở đây, để nghe gã phàn nàn về Thẩm Chi Hủ.

“Như vậy cũng tốt.”

“Ừm, cậu chuẩn bị cơm tối đi.” Sở Thiên nói.

“Vâng vâng.”

Bọn họ đang sôi nổi chuẩn bị cơm tối, thì bên phía đám Lâm Phi dưới sự giúp đỡ của máy định vị đã phong tỏa được vị trí của họ, có một nhóm người đang ngồi trên xe quân sự cỡ lớn, hung dữ đi về nơi bọn Ninh Tuyết đang ở .

Lâm Phi ngồi ở trên xe, cười toe toét: “Ở đó có hơn một trăm dị năng giả cấp 6, hahaha, không ai có thể làm được điều này cả.”

“Cô cảm thấy chúng ta huy động quá nhiều nhân lực à?” Hình Thiến nhìn cô ta.

“Chậc, coi như tôi chưa nói gì.” Lâm Phi nhún vai.

“Lâm Phi, cô đừng có coi thường nhiệm vụ lần này, cô đã quên Âm Phục thất bại như thế nào rồi sao? Lúc đó gã cũng mang theo hàng trăm con nhện biến dị!” Dương Nhã vẫn còn nhớ chuyện Lâm Phi và Hình Thiến đối đầu với nhau nhưng lại lôi mình vào: “Nói cách khác, cô cảm thấy mình có thể hơn được tên Âm Phục quái dị nuôi nhện biến dĩ được à?”

Vẻ mặt Lâm Phi đột nhiên trở nên khó coi, đôi môi ẩm ướt tô son khẽ run, rõ ràng là bị Dương Nhã làm cho tức giận. Cô ta liếc nhìn bọn họ, cuối cùng ngậm miệng không nói gì.

Dương Nhã mỉm cười.

Lâm Phi, ai bảo cô xem thường tôi, còn tưởng rằng bản thân mình là thứ gì chứ?

...

“Hửm? Đây là thứ gì?” Văn Tín ăn cơm xong, vừa định đứng dậy múc một chén canh nóng để làm ấm người, lại phát hiện có một vật nhỏ hình tròn rơi ra từ quần áo của mình. Anh ta cầm lên xem, phát hiện mình hoàn toàn không biết món đồ này.

Tiếng lẩm bẩm của anh ta đã thu hút sự chú ý của những người khác, Kha Hán chỉ là tùy ý liếc qua, đang chuẩn bị quay đi chỗ khác, có điều sau khi ý thức được vật hình tròn đó là thứ gì thì lập tức quay đầu lại, vội vàng đi tới bên cạnh Văn Tín, cầm lấy vật ở trong tay anh ta.

Hành động này của Kha Hán khiến tất cả mọi người đều sửng sốt.

“Đội trưởng Kha có chuyện gì vậy?” Văn Tín nhìn Kha Hán, trong lòng có dự cảm xấu.

“Vật này anh lấy ở đâu?” Kha Hán nghiêm túc hỏi.

“À, nó rơi xuống từ trên quần áo của tôi.”

“Cái gì? Làm sao điều đó có thể xảy ra được!”

“Rốt cuộc là có chuyện gì? Kha Hán, cậu biết vật này?” Sở Thiên cau mày, hỏi ra nghi vấn của tất cả mọi người.

“Tôi biết! Đây chính là máy định vị cỡ nhỏ! Tại sao trên quần áo của anh lại có vật này?”

Văn Tín còn chưa kịp phản ứng lại, Trần Tống đã ý thức được sự điều khó hiểu cứ lởn vởn ở trong lòng mình xuất phát từ đâu.

“Chết rồi!” Trần Tống hét lên: “Máy định vị này chắc chắn là đám người Lâm Phi động tay động chân!”

Hôm nay, bọn họ chỉ tiếp xúc với đám người Lâm Phi, nên chỉ có thể là họ!

Ý thức được điều này, vẻ mặt Trần Tống đột nhiên trở nên khó coi, ngay cả vẻ mặt Ninh Tuyết cũng trắng bệch.

“Đáng chết! Chúng ta nhanh chóng rút lui thôi!”

Dù đám Lâm Phi là ai thì chỗ này của bọn họ đã bại lộ, không thể ở lại đây lâu hơn nữa!

Chỉ tiếc Sở Thiên nhận ra điều này quá muộn, nhóm người kia đã vây xung quanh bọn họ, theo lệnh của Hình Thiến, những người có dị năng cấp 6 đã bắt đầu hành động.

***

Khi quả cầu lửa thiêu đốt phát nổ trên nóc tòa nhà nơi bọn Sở Thiên dừng chân, lúc bọn họ phát hiện ra được thì đã quá muộn để rời đi, kẻ địch đã bắt đầu tấn công.

"Ninh Tuyết bên ngoài có bao nhiêu người?!" Sở Thiên lớn tiếng hỏi.

Mặt Ninh Tuyết tái nhợt phóng ra tinh thần lực, lại phát hiện ra ngoại trừ các loại dị năng tấn công tới đây, thì cô ấy không thể cảm nhận được số lượng người ở phía bên kia!

Sao lại thế này? !

Ninh Tuyết không thể tin mà thử lại lần nữa, nhưng vẫn không cảm nhận được bên kia có bao nhiêu người!

"Xin lỗi, tinh thần lực của tôi không cảm nhận được! Một trong số họ có dị năng có thể phong tỏa tinh thần lực nhận thức của tôi."

 


Bình Luận (0)
Comment