Chương 753
Cố Hựu Kỳ vừa mới đắc chí xong, Sở Thiên đã vô tình đâm một đao.
“Anh cậu không những ăn rất nhiều lần, còn tiêu rất nhiều tinh hạch ở chỗ Thẩm Chi Hủ.”
“Khụ khụ...”
Sở Thiên này bị cái gì vậy? Sao gã lúc nào cũng hạ bệ mình vậy chứ? Quá đáng!
“Ể?”
Đám người Cố Tùng vừa nghe, cũng không nhịn được nhìn sang Cố Hựu Kỳ với vẻ tò mò.
Trước mấy ánh mắt soi mói như thế, anh ta có lòng muốn bỏ qua đề tài này cũng chẳng có cách nào, chỉ có thể ngượng ngùng giải thích: “Haizz, anh cũng không thể ăn chùa đồ của anh ta đúng không? Dù sao cũng phải trả tinh hạch mà.”
“À...”
Bốn người Cố Tùng hiểu rồi.
Vào lúc này, Tần Thiếu Liên rõ ràng còn nhớ cái tên xa lạ mà Cố Hựu Kỳ nhắc đến vừa rồi, chủ động hỏi: “Anh Hựu Kỳ, Tiểu Nghệ anh mới nói đến là ai thế ạ?”
“Sao sao? Chẳng lẽ anh chưa kể cho mọi người nghe về Tiểu Nghệ à?”
Đoàn người Cố Tùng: “...”
Bọn họ bày ra vẻ không biết làm sao rồi lắc đầu.
Anh ta có chút lúng túng: “À, trí nhớ này của anh... Thôi được thôi được, bây giờ giới thiệu cũng không muộn. Tên đầy đủ của Tiểu Nghệ là Kiều Nghệ, cũng là dị năng giả cấp 7 giống như các em, quan hệ với Thẩm Chi Hủ ấy à... Chính là giống như Thiếu Liên em và Cố Tùng vậy.”
Hai người bị điểm danh lập tức cảm thấy xấu hổ. Cố Tùng còn ổn, Tần Thiếu Liên là con gái, da mặt mỏng, thoáng cái đã đỏ mặt.
Sở Thiên thấy thế, bất đắc dĩ lắc lắc đầu.
...
Thẩm Chi Hủ nói từ từ trở về, trên thực tế cả đám cũng chỉ mất chưa đầy mười phút.
Hôm nay vừa khéo đến lượt Nhan Dục Chương tuần tra, đột nhiên khóe mắt cậu ta liếc thấy mấy bóng đen, tưởng rằng có người đánh lén thì lập tức cảnh giác muốn ra lệnh tấn công. Đợi sau khi cậu ta trông thấy rõ mấy bóng đen đó là ai, ánh mắt sáng lên.
“Anh Thẩm! Mọi người quay về rồi!” Âm thanh của Nhan Dục Chương lộ ra vẻ vui sướng rõ rệt.
Thẩm Chi Hủ gật đầu với cậu ta.
Nhan Dục Chương đi nhanh tới: “Anh Sở lo lắng cho mấy người lắm, bây giờ tất cả đều trở về rồi, anh ấy yên tâm rồi.”
Thẩm Chi Hủ cũng biết Sở Thiên là một người thích lo nghĩ vớ vẩn, ngược lại không cảm thấy bất ngờ: “Lần này các cậu có bao nhiêu người đến đây?”
Anh thấy những người đi theo sau lưng Nhan Dục Chương đều là một vài gương mặt xa lạ, không cần suy nghĩ cũng biết những người này là do Cố Hựu Kỳ dẫn từ căn cứ thủ đô đến.
“Hơn hai trăm người đó.”
“Shh, nhiều như vậy á?” Kiều Nghệ kinh ngạc trợn to hai mắt.
“Sao lại không, đại ca đã nói trước rồi, chúng tôi có người ở căn cứ thủ đô mà.” Dứt lời, cậu ta bày ra vẻ mặt có chút kiêu ngạo.
Dáng vẻ này cực kỳ giống Cố Hựu Kỳ, hai người này thật không hổ là anh em.
Kiều Nghệ buồn cười lắc đầu.
Thẩm Chi Hủ không bất ngờ, vừa đi về phía căn nhà, vừa hỏi đối phương.
“Cấp bậc của những người này ở trình độ nào?”
Đôi mắt của Nhan Dục Chương hơi lóe sáng, anh Thẩm chủ động hỏi mình kìa!
Cậu ta mừng rỡ, vội vàng đáp lại không ngừng: “Những thành viên đến đều ở cấp 5 và cấp 5 trở lên.”
Sợ bản thân nói không đủ chính xác, cậu ta còn hào hứng bổ sung thêm: “Tổng cộng có hai trăm tám mươi bảy người, trong đó có một trăm tám mươi người là cấp 5, một trăm lẻ hai người ở cấp 6, năm người ở cấp 7. A phải rồi, trong số cấp 7 còn bao gồm cả đại ca.”
Kiều Nghệ “ồ” một tiếng: “Thế nên lần này Cố Hựu Kỳ còn mang theo bốn dị năng giả cấp 7 sao?”
“Đúng!”
“Không tệ!” Cô giơ ngón tay cái lên với Nhan Dục Chương.
Cậu ta thấy thế, ngượng ngùng mỉm cười.
Bọn họ vừa trò chuyện, vừa đi vào nhà.
Vừa mới đi vào, Sở Thiên lập tức chú ý đến bọn họ. Gã chưa kịp nói gì, ánh mắt nhìn thẳng vào hổ trắng lớn đang lười biếng vẫy đuôi, trong lòng hít một hơi thật sâu.
Mới mấy ngày không gặp, Đại Bạch đã đột phá rồi!
Không chỉ có Sở Thiên nhận ra, đám người Cố Hựu Kỳ cũng phát hiện được.
Lúc trước bốn người Cố Tùng từng nghe Nhan Dục Chương nói bên cạnh Thẩm Chi Hủ có động thực vật biến dị, nhưng chưa nghe nhắc đến cấp bậc của chúng. Cả bọn chỉ cho rằng là cấp 4 hoặc cấp 5, không ngờ lại là động thực vật biến dị cấp cao!