Chương 792: Hổ cha (10)
"Không mềm mại gì cả." Hổ mẹ tự lẩm bẩm một tiếng rồi lại bắt đầu sờ lên, thoáng liếc nhìn zombie hổ trắng đang ngơ ngác nhìn mình, không hiểu sao lại cảm thấy nó như thế này lại rất đáng yêu: "Sao thế, không nhận ra em à?"
Biết hổ mẹ đang nói chuyện với chính mình, lỗ tai zombie hổ trắng giật giật mấy lần.
"Rống?"Giống cái? Giống cái của tôi ư?
Thấy thế, hổ mẹ cũng không thèm giải thích gì, nói thẳng với cây non mini đang xem kịch vui: "Tiểu Thụ, biến trở lại đi."
"Tại, sao?"
Hổ mẹ không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn qua cây non mini.
Đối mặt với hổ mẹ mấy giây, cây non mini bất lực nhếch miệng, cẩn thận đưa bịch khoai tây chiên lớn vẫn chưa ăn xong cho hổ trắng nhỏ ở bên cạnh, cuối cùng vẫn không quên nghiêm túc nói: "Không, được, ăn, vụng!"
Kiều Nghệ nhíu mày: "Không phải vừa rồi còn muốn chia sẻ với hổ cha sao, sao đến chỗ chị thì không cho ăn vụng hả? Tiểu Thụ, hành vi tiêu chuẩn kép là không tốt đâu nhé."
Cây non mini nghe xong, khuôn mặt nhỏ nhắn và trắng nõn bối rối sắp nhăn thành bánh bao: "Vậy, cô, có, thể, ăn, một, chút."
Chà, cây vẫn rất hào phóng, hổ trắng nhỏ muốn ăn thì cây cũng sẵn sàng cho cô ăn.
Kiều Nghệ buồn cười lắc đầu: "Được rồi, cưng biến trở lại trước đi."
"Được."
Cây non mini khẽ gật đầu, thoáng chốc, cây non biến hóa ngay trước mặt zombie hổ trắng.
Zombie hổ trắng: "!"
Zombie hổ trắng bị chấn động, trên gương mặt hổ to tròn lông lá lộ ra biểu cảm hoang mang "tôi là ai, tôi đang ở đâu, tôi đang làm gì".
"Nhìn vậy đã hiểu chưa?"
Giọng nói êm tai, trong trẻo nhưng lạnh lùng như chạm vào ngọc thạch của hổ mẹ lôi sự chú ý của zombie hổ trắng trở lại. Nó chớp chớp mắt nhìn cây non mini một lát, phát hiện cây non mini lại biến thành thú hai chân trẻ con, đáy mắt hiện lên một tia đã hiểu.
"Rống?" Giống cái?
Zombie hổ trắng hít hà mùi hương trên người của thú hai chân giống cái đó, chắc chắn đây chính là giống cái của nó!
Nhưng mà...
Zombie hổ trắng nhìn hổ mẹ một cách mờ mịt.
"Rống rống?" Sao em biến thành thú hai chân rồi?
Hổ mẹ vuốt ve lỗ tai của nó, phát hiện sờ không thích bằng của nhóc con nên dứt khoát rút tay về. Sau khi zombie hổ trắng phát hiện, nó không ngừng giơ móng vuốt to dày của mình lên để kéo bàn tay trắng ngần lại trên đầu của mình, chóp đuôi hất hất lên, rõ ràng muốn bảo hổ mẹ tiếp tục sờ mình.
Nhưng lúc này hổ mẹ không vui, rút tay lại một cách vô tình: "Bao lâu rồi anh không ngâm nước hả?"
Ngâm nước?
Zombie hổ trắng chột dạ đảo mắt qua lại.
Gần đây nó cứ lười biếng không ngâm nước...
Nó đáng thương nhìn hổ mẹ, âm thanh ồm ồm phát ra từ sâu trong cổ họng.
"Rống rống..." Anh, anh, lát nữa anh ngâm!
Hổ mẹ thấy thế lập tức nghĩ tới gì đó, xua tay ra hiệu zombie hổ trắng đừng tới gần nó.
Zombie hổ trắng: QAQ
Nó bị giống cái chê rồi!
Nó đứng phắt dậy muốn đi ngâm nước ngay lập tức, có điều nó không quen thuộc nơi này nên không biết phải tìm nước ở đâu. Hơn nữa, nó cũng không muốn xa giống cái, đành phải ngập ngừng nhìn hổ mẹ.
Hổ mẹ không hề lay động, vẫn là Kiều Nghệ mềm lòng.
"Ma ma, có cần con bảo Người đẹp ốm yếu chuẩn bị chút nước cho cha không?"
Kiều Nghệ làm cho ánh mắt zombie hổ trắng sáng lên, mong đợi nhìn chằm chằm vào giống cái của nó.
Chỉ là, vì sao thú hai chân giống cái này lại gọi mình là cha? Tên của nó là cha sao?
Zombie hổ trắng cố gắng nhớ lại ký ức vụn vặt trong đầu, cũng không phát hiện có thú hai chân nào khác gọi mình là cha, nhưng cũng không quan trọng, thú hai chân giống cái này muốn gọi như vậy thì cứ gọi như vậy đi!
Hổ mẹ hơi do dự, cuối cùng vẫn khẽ gật đầu.
Bởi vì zombie hổ trắng là zombie nên không thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể. Thẩm Chi Hủ hỏi ý của hổ trắng lớn xong thì không tốn công tốn sức đi nấu nước nóng, mà chỉ lấy thùng nước đã chuẩn bị từ trong không gian ra, lại bơm phồng bể bơi nhỏ rồi đổ nước có nhiệt độ bình thường vào, một bể bơi cỡ nhỏ đã được chuẩn bị xong.
Zombie hổ trắng chưa bao giờ thấy cảnh tượng như thế này, tò mò đi vòng quanh bể bơi nhỏ được bơm phồng mấy vòng.
"Đi vào đi."
Nghe được giọng nói của hổ mẹ, zombie hổ trắng không do dự mà cất bước vào bể bơi nhỏ được bơm phồng. Nó nằm sấp người xuống, đặt cái đầu to ở mép bể bơi nhỏ rồi nhìn chằm chằm vào hổ mẹ.
Một lúc lâu, nó không thấy hổ mẹ bước vào thì thắc mắc hỏi.
"Rống?" Em không vào sao? Chúng ta cùng nhau ngâm nước đi.
Lúc vừa vào nước, nó đã nghĩ tới một vài cảnh tượng, đó là cảnh tượng họ ngâm nước trong ao nước nhỏ của vườn bách thú trước đây.
Hổ mẹ nghe không hiểu nó nói gì, nhưng nhìn là hiểu ánh mắt của nó: "Không được, anh tự ngâm đi."
Nói xong, hổ mẹ nghĩ đến gì đó, đưa tay sờ đầu của zombie hổ trắng.
Zombie hổ trắng vui mừng, còn cọ cọ vào lòng bàn tay của hổ mẹ.
Hổ mẹ không ngăn cản hành động của nó, bàn tay trắng ngần từ từ đưa xuống và mò tới cổ của nó.
Nó còn nhớ, lúc trước zombie hổ trắng bị zombie cắn nát yết hầu.
Zombie hổ trắng đắm chìm trong sự vui mừng được giống cái sờ, hoàn toàn không chú ý tới lúc hổ mẹ sờ đến cổ họng của mình, đáy mắt chợt lóe lên sự kinh ngạc.
Thế mà không nát ư?
Hổ mẹ sợ mình sờ nhầm nên cẩn thận sờ lại một lần nữa, phát hiện chỗ cổ họng đó thực sự không có vết thương, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Kiều Nghệ không quấy rầy hai người, cô chỉ ngồi trên ghế sô pha sạch sẽ mà Người đẹp ốm yếu lấy từ không gian ra, hỏi thăm dự định tiếp theo của anh.
"Bây giờ, chúng ta... Chắc là không tới căn cứ được đâu nhỉ?"
Vốn dĩ cô, hổ mẹ và cả Tiểu Thụ phải tránh xa đám đông, bây giờ còn thêm một con zombie động vật nữa, vậy chắc chắn không thể tới căn cứ được.