Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện (Xuyên Sách)

Chương 794 - Chương 794: Pn Hổ Cha (12)

Chương 794: PN Hổ cha (12)
Ôi, đúng là mùi của đồng loại...

Chỉ là trước đó trên người cô nhiễm quá nhiều mùi trên người giống cái, nó nhất thời không phát hiện ra được.

"Đoán được chưa?" Hổ mẹ ung dung chờ đợi phản ứng của zombie hổ trắng.

Zombie hổ trắng ngơ ngác quay đầu nhìn hổ mẹ, máy móc lắc đầu.

Nó không đoán được...

"Rống rống?" Đây là hổ con em nhặt được ở bên ngoài sao?

Zombie hổ trắng lại tới nhìn hổ con, đột nhiên cảm thấy con hổ con này càng nhìn càng quen mắt...

"Ngu ngốc." Hổ mẹ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép gõ gõ đầu của nó.

Mặc dù zombie hổ trắng bị gõ nhưng không cảm thấy đau đớn, vẫn ấm ức dùng hai móng vuốt ôm lấy đầu của mình, còn dùng ánh mắt vô cùng đáng thương liếc nhìn hổ mẹ.

Hổ mẹ thường thấy nó như vậy nên đã quen, bỏ qua một bên không thèm nhìn nó, vẫy vẫy tay với nhóc con: "Bé con tới đây nào."

Kiều Nghệ dò xét đi qua, thấy hổ cha không còn nhìn mình ác ý giống trước đó thì mạnh dạn bước nhanh tới bên người của hổ mẹ.

"Grừ."

Sau khi Kiều Nghệ lớn lên, giọng lớn hơn trước đây, nhưng cô vẫn thích kêu grừ.

Cô đến gần hổ mẹ, khóe mắt nhìn chằm chằm hổ cha, đồng thời rúc đầu vào trong bộ ngực mềm mại thơm tho của hổ mẹ.

Hì hì, cái ôm của mama xinh đẹp luôn luôn là tuyệt vời nhất!

Zombie hổ trắng thấy thế cũng bất chấp mà giả vờ tủi thân, đôi mắt hổ trắng dã trợn tròn lên.

"Rống!" Mày tránh ra đi!

"Rống rống!" Đừng tưởng rằng mày là hổ con là có thể chiếm lấy giống cái của tao!

"Rống rống!" Giống cái là của tao! Của tao! Của tao!

Zombie hổ trắng khí thế hung hăng nhìn chằm chằm hổ con trong ngực hổ mẹ, đáng tiếc khí thế này không duy trì được mấy giây đã bị một cái tát của hổ mẹ đập tan.

"Anh hung dữ cái gì? Em cũng chưa từng hung dữ với bé con đâu!" Hổ mẹ không vui trừng nó.

Zombie hổ trắng: QAQ

Hổ mẹ thuận tay sờ lên lỗ tai của nhóc con, không khỏi cảm khái vẫn là nhóc con sờ thích hơn.

Zombie hổ trắng thấy vậy thì hết sức ghen tị, trông mong nhìn chằm chằm vào giống cái, hy vọng hổ mẹ cũng có thể sờ nó.

Rõ ràng tất cả đều là hổ, vì sao giống cái sẵn sàng tới gần hổ con mà không muốn nhích lại gần nó?

Chẳng lẽ vì nó không phải là hổ con ư?

Hay là nó kêu khó nghe?

Zombie hổ trắng rối rắm đến nhíu mày, nghĩ tới tiếng kêu vừa rồi của hổ con, cổ họng của nó nhấp nhô mấy lần.

"Rống... Grừ..."

Lần đầu tiên nó thử loại tiếng kêu này, có một loại lố bịch chẳng ra làm sao.

Hổ mẹ dù không thích cười cũng bị nó chọc cười, tâm trạng vui vẻ xoa cái đầu xù lông của nhóc con: "Hổ bao nhiêu tuổi rồi mà tranh giành tình cảm với bé con chứ?"

Zombie hổ trắng không phục, thử nhe răng về phía nhóc con trong ngực giống cái.

"Làm gì đó?" Hổ mẹ thu lại nụ cười, trừng mắt với zombie hổ trắng: "Đây là bé con của em, anh không được hung dữ với con bé!"

Không biết câu nói này mang đến bao nhiêu chấn động cho zombie hổ trắng.

Zombie hổ trắng: "?"

Giống cái của nó...

Sao lại có hổ con rồi?

Đôi mắt zombie hổ trắng đờ đẫn, đại não hỗn loạn, chỉ còn lại chuyện giống cái của nó lại có hổ con...

Kiều Nghệ nhạy bén cảm nhận được tâm trạng của hổ cha không đúng, cô có hơi lo âu nhìn về phía hổ mẹ.

"Grừ grừ?" Mama, cha bị làm sao vậy?

Hổ mẹ khẽ cau mày, đang định nói gì đó với zombie hổ trắng thì nó lại mở to đôi mắt trắng dã nhìn hổ mẹ chằm chằm, đáy mắt đầy sự bi thương.

Không hiểu sao trái tim hổ mẹ nặng trĩu, lời muốn nói ra nghẹn ở cổ họng.

"Rống rống?" Có phải em bị giống đực khác ức hiếp không?

Nếu không thì sao lại có hổ con?

Lúc này, trong đầu zombie hổ trắng đột nhiên hiện lên mấy đoạn ký ức, là hình ảnh nó hạ gục giống đực khác để tranh giành quyền giao phối với giống cái. Rõ ràng những ký ức này đều có thể khiến nó vui vẻ, thậm chí là đắc ý, nhưng nhìn đến hổ con trong ngực giống cái, nó chỉ cảm thấy khó chịu.

Thẩm Chi Hủ luôn đứng một bên yên lặng quan sát, thấy cảnh này thì chợt hiểu ra gì đó, buồn cười mở miệng: "Hổ cha ... Có phải là đã hiểu nhầm gì đó rồi không?"

Anh vừa mở miệng, tất cả ánh mắt đều tập trung ở trên người anh.

Hổ mẹ không ngốc, nhanh chóng kịp phản ứng và di chuyển ánh mắt qua, vừa bực mình vừa buồn cười vỗ vỗ đầu to của zombie hổ trắng: "Anh nghĩ đi đâu vậy?"

"Anh không nhớ sao?"

"Bé con là con của em và anh đó."

Từng chữ mà hổ mẹ nói ra lọt vào trong lỗ tai của zombie hổ trắng giống như một cơn gió mát, thổi tan sương mù xám xịt lúc nào cũng tràn ngập trong đầu của nó, khiến nó nhớ tới rất nhiều cảnh tượng, trong đó có hình ảnh sau khi nó hạ gục giống đực khác, nó đạt được quyền giao phối với giống cái. Mặc dù vẫn không đánh lại giống cái, nhưng giống cái bằng lòng giao phối với nó!

Sau đó không lâu, giống cái đã mang thai con của nó!

Lúc ấy giao phối xong, nó vẫn không muốn rời đi. Tuy giống cái mang thai nhưng nó vẫn trông mong chạy đến lãnh thổ của giống cái, cho dù bị giống cái đánh, bị thú hai chân chăn nuôi xua đuổi thì nó cũng không nỡ rời đi.

Tiếc là thời gian như thế chẳng được bao lâu, trong thú hai chân đột nhiên xuất hiện quái vật, bọn chúng tập kích toàn bộ vườn bách thú, rất nhiều động vật đều bị những quái vật đó cắn chết!

Lúc ấy nó cũng bị quái vật này cắn chết vì bảo vệ giống cái, nhưng nó cũng không chết hoàn toàn, vượt qua từng thời kỳ ngơ ngơ ngác ngác, đầu của nó dần dần khôi phục sự minh mẫn!

Từng đoạn ký ức ngắn chiếu lại trong đầu của nó, đôi mắt hổ trắng dã đó càng ngày càng sáng.

Đột nhiên nó đứng lên, nhìn chằm chằm vào hổ con trong ngực giống cái, càng nhìn càng cảm thấy vẻ ngoài của cô giống mình và giống cái!

Chẳng trách trước đó nó cảm thấy trông cô quen mắt như vậy!

Nó thỏa mãn liếm liếm sợi râu, lại dạo một vòng quanh giống cái và hổ con, khắc ghi thật sâu mùi hương của hổ con vào trong lòng.

Khà khà, hổ con của nó và giống cái thật là xinh đẹp, đương nhiên, đẹp nhất vẫn là giống cái của nó!

Nghĩ như vậy, zombie hổ trắng không kiềm chế được tâm trạng vui sướng của mình, liên tục phát ra tiếng hổ gầm trầm đục.

Tiếng gầm chấn động đến mức tay của cây non mini run lên, thạch trong tay rơi cạch một tiếng trên mặt đất, đôi mắt màu nâu nhất thời phủ kín một tầng hơi nước.

Hu hu hu, thạch của cây...

Nó nhịn không được mà nhìn chằm chằm một cách lên án vào zombie hổ trắng đang đắm chìm trong trong hưng phấn, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn cũng cũng nhăn lại.

Đáng tiếc là không con hổ nào để ý tới, vẫn là Thẩm Chi Hủ nhìn thấy và đưa cho nó một cái thạch, mới khiến cho tâm trạng của nó tốt lên.

"Được rồi, đừng kêu nữa!"

Hổ mẹ cũng bị âm thanh của zombie hổ trắng làm cho đầu óc choáng váng, không nhịn được đưa tay vỗ vỗ đầu của nó.

Zombie hổ trắng được vỗ thì ngoan ngoãn không kêu nữa, nhìn giống cái của nó, lại nhìn hổ con của nó, đắc ý đến sợi râu cũng khẽ run rẩy.

Ồ, sau này hổ cũng có hổ con rồi!

 


Bình Luận (0)
Comment