Chi Diện Than Vương Vs Hỏa Bạo Dao

Chương 22

Sau một trận hôn nóng bỏng, Vương Khiết mới chịu vương vấn rời đi môi Trương Dao, Trương Dao ôm Vương Khiết nghe tiếng tim đập kịch liệt cùng tiếng hít thở dồn dập của cô. Bình thường Vương Khiết  hô hấp rất nhẹ, bước đi cũng không có thanh âm, cho nên Trương Dao thường cảm thấy Vương Khiết là đột nhiên từ nơi nào bay tới.


Một lúc sau hai người mới bình phục lại, Trương Dao vẫn dựa vào người Vương Khiết như cũ, ở bên tai Vương Khiết thì thầm "Sau này mỗi lần đưa em về nhà đều phải hôn em một cái mới cho rời đi, hiểu không" nói xong còn cắn một cái lên vành tai Vương Khiết, nàng cảm thấy Vương Khiết chợt run lên, hai cánh tay ôm ngang hông nàng cũng siết lại.




Qua một lúc lâu, Vương Khiết mới thoáng buông Trương Dao ra nói "Được"


Lần này rốt cục Trương Dao mới hài lòng buông Vương Khiết ra rồi đi vào nhà.




---


Cốc ...... Cốc ......


"Mời vào"


"Lâm tổng, cô tìm tôi?" Vương Khiết đi vào phòng làm việc của Lâm Văn.


"Đúng, Vương tổng ngồi đi" Lâm Văn mời Vương Khiết ngồi xuống.


Vương Khiết ngồi xuống đối diện Lâm Văn, hoàn toàn không để ý đến trong phòng còn có một người khác.


Lâm Văn có chút lúng túng nhìn người ngồi phía bên kia một chút, xem ra sắc mặt cũng không tốt như vậy, vội vàng giới thiệu "Vương tổng, vị này là kiểm toán viên cao cấp thuộc sở tài chính, Tương Đồng"


"Tương Đồng, vị này là tổng giám đốc tài vụ hiện nay của Lâm thị, Vương Khiết"


Tương Đồng nhìn Vương Khiết một chút nhưng cũng không bắt chuyện với cô, trước đó Lâm Văn đã đánh giá qua Tương Đồng, và nói cho Vương Khiết trước, tránh phải xảy ra chuyện đáng tiếc.


Vương Khiết hướng Tương Đồng gật đầu một cái, đây là cách thức chào hỏi tiêu biểu của Vương Khiết.


"Tương Đồng, lần này bởi vì nghỉ tết âm lịch sớm hơn, cho nên công ty chúng tôi dời ngày kiểm toán lại sau tết, xem ra thời gian có thể có chút khẩn trương, làm phiền đến văn phòng của cô, nếu có vấn đề gì, Vương tổng bên này sẽ tận lực phối hợp với cô" Lúc này Lâm Văn giới thiệu với Tương Đồng cũng muốn cho cô thấy qui mô của Lâm thị.


"Vương tổng, vậy sau này mong cô chỉ giáo và trợ giúp nhiều hơn" Tương Đồng hướng vương khiết nói.


"Được"


Tương Đồng nhìn Lâm Văn, Lâm Văn có chút ngượng ngùng cười cười, nghĩ thầm, hy vọng Vương Khiết có thể cùng Tương Đồng hợp tác thật tốt.


"Vương tổng, tôi muốn đến phòng tài vụ của cô xem một chút, có được không?" Tương Đồng hỏi Vương Khiết.


"Đi thôi" vừa nói liền đứng lên. "Lâm tổng chúng tôi đi trước" Vương Khiết cùng Lâm Văn lên tiếng chào liền chuẩn bị rời khỏi phòng làm việc của cô.


Tương Đồng cũng đứng lên cùng Vương Khiết đi tới phòng tài vụ.




"Vương Khiết, báo cáo thu chi khi nào thì đưa cho em được vậy?" Trương Dao ở trong phòng trà đúng dịp thấy Vương Khiết đi qua, vội vàng thò đầu ra kêu lên.


Kể từ lần trước Vương Khiết nói với GIGI Trương Dao là bạn gái cô, mặc dù hai người cũng không xác nhận hoặc nói gì thêm, nhưng quan hệ rõ ràng có phát triển một bước. Bình thường trong công ty có nhiều người Trương Dao sẽ gọi Vương Khiết là Vương tổng, nhưng lúc này Trương Dao nhìn thấy Vương Khiết nên kích động quá nên kêu tên của cô.


Vương Khiết nghe thấy Trương Dao gọi, cô dừng bước lại nhìn Trương Dao một chút. Lúc này Trương Dao mới phát hiện theo sau Vương Khiết còn có một người khác, hai người rõ ràng là vừa từ phòng làm việc của Lâm Văn đi ra, xem ra phải là người tương đối có chức vụ.


Trương Dao nhìn Tương Đồng, tóc dài nhuộm màu nâu, trên đôi mắt phượng còn đi kèm theo chiếc kính cận, lỗ mũi cao, đôi môi thật mỏng được tô son sáng bóng, mặc trên người một bộ đồ công sở làm cả người có vẻ cao ráo và hiện ra sự giỏi giang, có vẻ như cô và Vương Khiết sắp đi cùng nhau đến nơi nào đó.


"Bây giờ tôi có việc, tối sẽ đưa cho em sau" Vương Khiết nói nhẹ nhàng với Trương Dao.


"Uhm, được rồi, Vương bận thì đi trước đi" Trương Dao nói xong liền quay lại phòng trà.


Tương Đồng nhìn hai người, cô gái từ phòng trà đột nhiên xuất hiện kia, mặc dù mặc trang phục công sở nhưng vẫn không che giấu được thân hình quyến rũ, tóc dài tự nhiên xõa trên vai, trên mặt trang điểm không quá đậm, người khác nhìn vào cảm thấy hết sức thoải mái, vày ngắn để lộ ra cặp đùi mịn màng tinh tế, cả người cũng tản ra một mị lực độc hữu của nữ nhân. Tầng này là phòng làm việc của lãnh đạo, nói như vậy cô gái trước mắt chắc cũng là một nhân viên quản lý cao cấp, Tương Đồng âm thầm quan sát Trương Dao.




"Kế toán Trịnh, đây là kiểm toán viên cao cấp của sở tài chính, sẽ tới kiểm tra công ty chúng ta, có gì cần thì nhờ chị hợp tác với cô ấy" Vương Khiết giới thiệu với kế toán Trịnh.


"Được, Vương tổng " Sau đó kế toán Trịnh nhìn Tương Đồng nói "Chào Tương tiền bối, tôi là Trịnh Giai của phòng tài vụ, về sau có chuyện gì tìm tôi là được"


"Kế toán Trịnh, cô gọi tôi Tương Đồng là được rồi, đừng gọi tôi tiền bối gì hết" Tương Đồng thấy kế toán Trịnh lớn tuổi hơn cô, nhưng khi nghe gọi mình là tiên bồi thì cảm giác giống như mình lập tức già thật nhiều, cho nên vẫn là để cho kế toán Trịnh gọi mình bằng tên là được.


"Ờ, được"  Kế toán Trịnh nhìn Vương Khiết một chút rồi nói.


"Vương tổng, đây là báo cáo tài chính của bộ phận tiêu thụ, tôi đã tổng hợp lại tất cả, bây giờ tới đưa cho Trương tổng sao" Nhân viên tài vụ thấy Vương Khiết trở lại vội vàng hỏi.


"Không cần, để đó tôi làm là được" Vương Khiết đưa tay cầm lấy báo cáo.


Vương Khiết hướng về phía Tương Đồng nói "Có chuyện gì cô tìm kế toán Trịnh là được" nói xong cũng cầm báo cáo hướng phòng làm việc của mình đi vào.


Tương Đồng nhìn Vương Khiết một chút, trên mặt rõ ràng tỏ vẻ bất mãn, trước kia mình đi công ty khác kiểm tra, đều là Tổng giám tìa vụ tự mình tiếp đãi, sau đó phân tích tình trạnh tài chính của công ty hiện tại, cái người tên Vương Khiết này lại ném cô cho một nhân viên kế toán.


Kế toán Trịnh thấy sắc mặt của Tương Đồng không tốt liền vội vàng giải thích "Tương Đồng, cô đừng hiểu lầm, Vương tổng của chúng tôi, người này không thích nói chuyện nhiều, nhưng nà năng lực làm việc cùng lãnh đạo thì rất xuất sắc"


Tương Đồng nhìn kế toán Trịnh một chút, cấp dưới thì tất nhiên sẽ nịnh bợ lãnh đạo rồi, đó là định lý hiển nhiên.




"Hiện tại phòng tài vụ các người dùng phần mềm gì quản lý tài chính?" Tương Đồng hỏi kế toán Trịnh.


"Chúng tôi dùng vẫn là phần mềm tà vụ bản mới nhất mới vừa cập nhật đến phiên bản NC5.5" Kế toán Trịnh giải thích cặn kẽ.


"Tôi muốn xem báo cáo tài chính của công ty năm trước" Tương Đồng lấy laptop ra.


"Được" Kế toán Trịnh cung cấp cho Tương Đồng một tên đăng nhập cùng mật mã, để cho đăng nhập vào mạng nội bộ của công ty.


Tương Đồng vừa ngồi xuống không bao lâu liền thấy Vương Khiết cầm báo cáo tài chính mà nhân viên tài vụ vừa đưa cho cô lúc nảy.


"Thì ra là do chính tay tổng giám đốc đi đưa bản báo cáo nha" Nhân viên tài vụ nói nhỏ với kế toán Trịnh.


Kế toán Trịnh liếc nhìn Tương Đồng, ý bảo nhân viên tài vụ nói chuyện cẩn thận một chút, có người ngoài không nên như vậy. Nhân viên tài vụ rụt cổ một cái, le lưỡi sau đó làm bộ bận rộn công việc.




Tương Đồng nhìn đại khái báo cáo tài chính của năm ngoái và một số số liệu khác, phát hiện tất cả làm tốt vô cùng, Tương Đồng cảm thấy Vương Khiết là một người rất có đầu óc, xem ra lần này hợp tác sẽ rất thú vị nha.




"Cô gái vừa rồi là ai?" Trương Dao nhận báo cáo tài chính từ Vương Khiết thuận miệng hỏi


"Người nào?" Vương Khiết không biết Trương Dao nói là nữ nhân nào.


Trương Dao đặt báo cáo xuống nhìn Vương Khiết, không biết Vương Khiết là ngu thật hay là giả bộ ngu, chuyện mới xảy ra nửa giờ trước, không lẽ nhanh như vậy liền quên mất sao.


"Lúc em ở phòng trà nhìn thấy Vương và một cô gái bước ra từ văn phòng của Lâm Văn, chính là cô gái đó" Trương Dao kiên nhẫn nói với Vương Khiết.


"Nhân viêm kiểm toán của sở tài chính tới kiểm tra" Vương Khiết nói đơn giản.


"Ah, thì ra cũng là kế toán" thật ra thì từ nhỏ Trương Dao rất ghét khoa tự nhiên, thấy số học sách vở nhiều như vậy đã cảm thấy ghê tởm muốn chết rồi, không biết những người hằng ngày tiếp xúc với mấy con số kia có nhanh già hay không.


Mặc dù làm ở bộ phận tiêu thụ cũng thường tiếp xúc với tính toán, nhưng mà tất cả đều có phần mềm, chỉ cần nhập số liệu vào, thì kết quả sẽ ra ngay.




Vương Khiết cầm báo cáo nói với Trương Dao "Công ty Minh Nguyên gần đây mua không ít căn hộ, bọn họ mua dùng làm văn phòng hay là làm phòng ở cho nhân viên?"


Trương Dao cũng cau mày nhìn báo cáo, đúng là có công ty tên Minh Nguyên mua một số căn hộ của họ, hợp đồng cũng ký xong, tiền đặt cọc cũng thanh toán, nhưng mà người đến giao tiền đúng hạn vẫn không thấy đâu. Để buổi chiều em kiểm tra một chút, xem rốt cuộc là nguyên nhân gì" Trương Dao dùng bút đánh một ký hiệu trong báo cáo.


"Không sao, không cần quá khẩn trương, nếu như người giao tiền đúng thời gian quy định không tới, chúng ta có quyền không nhận khoản tiền đó, nhà cũng có thể bán cho người khác" Vương Khiết chậm rãi nói.


"Uhm, em biết rồi" vừa nói Trương Dao vừa từ trong ngăn kéo lấy ra một khối socola "Ăn không?" nàng cầm socola đưa tới trước mặt Vương Khiết.


Vốn là Vương Khiết muốn nói không ăn, bình thường Vương Khiết không có hứng thú với đồ ngọt, nhưng nhìn dáng vẻ mong đợi của Trương Dao, chờ mong mình ăn, vì vậy ngoan ngoãn há mồm ra cắn một miếng.


Mùi socola nồng nặc trong khoang miệng, vô cùng ngọt, Vương Khiết cảm thấy không ngon chút nào nhưng không hiểu sao lại có nhiều người thích ăn như vậy.


"Ngon không?"


"Ngon"


"Hihi, em giới thiệu chắc chắn sẽ ngon, ăn socola có thể làm tâm trạng em trở nên tốt hơn" Trương Dao vừa nói vừa cắn một miếng.


"Bây giờ em không vui?" Vương Khiết nhìn Trương Dao hỏi.


"Con người sẽ có lúc không vui, nhưng mà không vui cũng là một phần của cuộc sống, cho nên mỗi khi em không vui sẽ ăn socola, sau đó tâm trạng cũng tốt hơn" Trương Dao ngồi dựa vào ghế hưởng thụ socola thơm ngon "Vương Khiết, tan việc đưa em về nhà"


"Được"




Trương Dao hài lòng nhìn Vương Khiết, ngọt ngào cười một tiếng. Trương Dao biết mình có lúc cười lên rất ngọt ngào, nhưng mà, nhưng mà, nàng cười ngọt ngào như vậy cũng không phải để quyến rũ Vương Khiết. Trương Dao nhìn Vương Khiết ngồi ở vị trí đối diện nàng đứng lên, từ từ đi tới gần mình, Trương Dao cảm thấy nhịp tim càng lúc càng nhanh, cảm giác khẩn trương cùng hưng phấn khó nói thành lời.

Bình Luận (0)
Comment