Chỉ Một Cú Điện Thoại... Vận Mệnh Bắt Đầu Rồi!

Chương 116

Hứa Thanh Vy ngơ ngác nhìn bóng lưng của thiếu niên khuất dần, đứng chôn chân tại một chỗ. Màn mưa xóa đi những u buồn, hoài niệm, nhưng lại không thể làm nhạt đi, cảm xúc của cô

Cô cũng chẳng biết nữa, tự dưng có gì đó, khác thường ngày

- ---

" Tiểu Vy, cậu về muộn thật, nhanh nấu cơm đi!" Đới Thi Vũ nằm dài trên sofa, theo dõi bộ phim truyền hình dài tập trên ti vi, thở dài ngán ngẩm, bụng còn phối hợp vang lên vài tiếng rất kêu, ý vị bán manh thật rõ

Hứa Thanh Vy vừa bước vào nhà đã nghe tiếng kêu rên thân thuộc của cô bạn, thở dài một tiếng, cười cười. Nếu biết trước Đới Thi Vũ ngoài việc phụ thuộc cô mỗi ngày, cô đã chẳng mang theo cô ấy đến tận nước Mĩ

" Không được, hôm nay hai chúng ta cùng nhau nấu. Tôi dạy cậu" Hứa Thanh Vy hai tay chống hông, khuôn mặt nghiêm túc khiến cho đôi mắt tuyệt đẹp của cô càng thêm mĩ lệ

" Cậu ác thật đấy!" Thi Vũ ngồi bó gối trên ghế sofa, hai má phồng lên giận rỗi " Thôi nào đại mĩ nữ Trung Quốc, tớ lặn lội xa xôi đến đây để cổ vũ cho cậu không phải sao?"

Nói xong, hai mắt còn chớp chớp, ủy khuất tội nghiệp

" Đới gia đại tiểu thư, cậu không phải mục đích chính là đi tìm nam nhân sao?" Hứa Thanh Vy ánh mắt thầm khinh khỉnh cô bạn, có quỷ mới tin người này thực sự vì cô mà đến " Tôi chơi với cậu từ bé tới giờ, còn không hiểu cậu sao?"

" Ai ya, thôi nào, cùng nấu thì cùng nấu!" Đới Thi Vũ chồm dậy, chạy tới ôm lấy cô bạn. Sám hối, phải thực sám hối, nếu không sẽ chẳng có cơm mà ăn

Sau một thời gian chật vật trong nhà bếp, cô không thể không bội phục Hứa Thanh Vy cô bạn nhỏ này. Với tư cách là một đại tiểu thư mười ngón không dính dương xuân thủy, nấu nướng với cô là một điều bất khả thi

" Cái gì? N...Nam...Nam Cung Tử Phi?" Đới Thi Vũ bật dậy, con người ăn uống bất chấp như cô lại có thể vì một tin tức mà ngừng ăn, chứng tỏ nó có độ chấn kinh vô cùng lớn " Cậu nói cậu đã gặp người này sao?"

" Ừ " Hứa Thanh Vy e dè trả lời, nhìn biểu tình của cô bạn, cô có dự cảm bất thường " Sao vậy? "

" Tớ không biết nên vui hay nên buồn cho cậu nữa" Đới Thi Vũ làm vẻ mặt khó hiểu, tựa hồ như lo lắng, cũng tựa hồ mừng rỡ " Cái họ này, là xuất phát từ tứ đại gia tộc lừng danh. Nếu người đó là thành viên của Nam Cung gia, vậy tớ cũng không biết nên chúc mừng hay chia buồn với cậu? Nhưng tốt nhất, phần tử này không nên trêu chọc vào, thực sự quá đáng sợ. Bọn họ có thể khiến cho một người không vết tích rời khỏi thế giới này, cũng khó kiếm được một lí do "

Hứa Thanh Vy nhớ lại màn cảnh với thiếu niên đó, bất chợt rùng mình một cái

" Thế nhưng, chỉ là một khả năng thôi, tớ hơi mạo muội một chút " Đới Thi Vũ vẻ đăm chiêu, hơi hướng ngập ngừng

" Hửm?" 

" Nếu như cậu..." Thi Vũ trườn qua phía cô, những ngón tay lướt nhẹ trên mái tóc nâu quăn, dọc theo những đường nét mĩ lệ trên khuôn mặt thanh tú của Hứa Thanh Vy, cười mỉm một cái " Chỉ là một khả năng thôi! Cơ mà, đại mĩ nữ, cậu xinh đẹp như vậy, nói xem, nếu người đó mê luyến cậu, sẽ có bao nhiêu vui vẻ a?"

Hứa Thanh Vy giật mình, gượng gạo " Cậu...đang nói cái gì vậy?"

" Tôi nói là cậu, có khả năng làm người của tứ đại gia tộc. Cậu nghĩ xem, tình hình Hứa gia đang hỗn loạn, ông nội cậu sức khỏe đã già yếu. Mà cái ghế chủ tịch Hứa Thị thử hỏi mấy ông bác của cậu ông nào không nhòm ngó đến? Nếu nó rơi vào tay bác cả, vậy chẳng phải mẹ con cậu sẽ chịu thiệt thòi lớn sao? Cho dù tớ có muốn giúp, cũng chẳng thể thẳng nổi ông lão cáo già đó. Thế nên, cậu đó. nên tìm một chỗ dựa vững chắc đi. Nếu ông chú đó có đá hai người ra khỏi Hứa gia thì vẫn có chỗ tốt a. Cậu xinh đẹp, lại hiểu chuyện, chỉ cần bước chân vào tứ đại gia tộc, hàng nghìn cổ phần của Hứa Gia cũng không cần màng đến" Đới Thi Vũ chỉ vào cô, hiên ngang nói " Mà tớ nói thế thôi, nó cũng vô cùng nguy hiểm a. Đây là một canh bạc, một ván cược mà cậu nắm khá nhiều phần thắng đấy"

Hứa Thanh Vy hơi cúi mặt xuống. Cược? Cô dám cược không?

Nghĩ đến thiếu niên đáng sợ kia, lại nghĩ đến người mẹ của cô, do dự

Có lẽ, cô có thể thử?
Bình Luận (0)
Comment