Chỉ Một Cú Điện Thoại... Vận Mệnh Bắt Đầu Rồi!

Chương 37

" Đã tra được kẻ nào chưa?"

Kì Sơn mong chờ hỏi thư kí vừa mới tiến vào

" Giám đốc! Kẻ đó có vẻ không quá cố ý che giấu tin tức, nếu không tôi cũng không thể điều tra! Có vẻ đó là người đến từ một đại gia tộc trên thế giới!"

Vị thư kí đau đầu, mặt mày xám xịt nói

" Cái gì?"

Kì Sơn đứng bật dậy

Sét đánh ngang tai, cái gì là đại gia tộc trên thế giới?

Ông ta từ lúc nào chọc vào người có bối cảnh như thế?

Việt Nam chỉ là một đất nước nhỏ. Thế giới? Cái từ này khủng bố đến mức nào?

" Dạo gần đây doanh thu của chúng ta đột ngột giảm sút trầm trọng, hàng hóa bán ra lỗ vốn mặc dù đã giảm giá đến mức thấp nhất; nhiều nhân viên xin nghỉ làm, công ti đã mất đi nhiều nhân lực và bộ phận trọng yếu. Tình hình này, chúng ta khó có thể duy trì được Kì thị phát triển rực rỡ như trước"

" Nhầm...nhầm thôi! Làm sao có thể như thế được?" Kì Sơn đứng còn không vững

" Giám đốc! Tôi sợ rằng chúng ta đã chọc phải người không đáng chọc"

" Tô gia! Đúng rồi, còn có Tô gia! Tô Hiên nhất định sẽ giúp!" Kì Sơn vội mặt quay sang Kì Vũ Nhiên " Con gái, con là niềm hi vọng duy nhất của Kì gia!"

Kì Vũ Nhiên sắc mặt trắng bệch

Tô gia?

Đó quả thật là một gia tộc lớn

Tập đoàn Tô thị là tập đoàn lớn mạnh nhất Việt Nam!

Nhưng thế thì sao? Việt Nam thì như thế nào, chỉ là một đất nước nhỏ, sao có thể so sánh với các đất nước cường thịnh khác vào thời điểm này?

Lại còn là một gia tộc phú khả địch quốc. Cho dù Hiên ca ca có yêu cô ta cũng không dám làm cả gia tộc liên lụy đến chuyện này

Kì Vũ Nhiên điềm đạm đáng yêu nhìn cha mình " Cha! Chắc chắn mọi việc không nghiêm trọng đến như thế, phải có cách giải quyết. Anh Điềm, anh tra lại xem, biết đâu chỉ là một kẻ mạo danh nào đấy chán ghét chúng ta thì sao?"

Cô ta mơ hồ cảm thấy, chuyện này đối với cô ta có liên quan mật thiết

Cô ta đã chọc phải người nào?

----

Trung tâm Anh ngữ

Lam Diệp Phù hưng phấn thu xếp hành lí, chuẩn bị ra sân bay

Nước Mĩ! Ta đến đây!

Nước Mĩ có hai Washington: thủ đô Washington D.C ở ven Đại Tây Dương và tiểu bang Washington ở ven Thái Bình Dương

Từ tháng 3 đến tháng 11, thủ đô Washington theo múi giờ thứ 20, hay múi -4 sau Hà Nội 11 giờ còn tiểu bang Washington theo múi giờ 16, hay múi -8 sau Hà Nội 15 giờ

Khoảng cách đường chim bay từ Việt Nam (tính từ Hà Nội) tới Mĩ(USAR Central) là 13.359 km, tương đương 8300 dặm

Do Trái Đất có đường kính trung bình là 12.600 km nên coi như Việt Nam và Mĩ chênh nhau nửa vòng Trái Đất

Bên này là ngày, bên kia là đêm và ngược lại

Bay từ Việt Nam tới Mĩ ít nhất cũng từ 17 đến 20 tiếng, gần 1 ngày

Lam Diệp Phù thích thú

Điểm tiện lợi nữa là...ở Việt Nam, không có hãng bay nào khai thác chuyến bay thẳng sang Mĩ mà phải quá cảnh ít nhất 1 nước. Thông thường, đối với những du khách Việt Nam thì thường hay chọn bay một số hãng hàng không quen thuộc như Eva airline và china airline vì thời gian transit tương đối ngắn, giờ khởi hành, món ăn, thời gian bay,… phù hợp với thói quen của đại đa số người Việt Nam.

Như vậy, suốt lộ trình đi, cô còn có thể dừng chân tại một số các nước khác

Quá tiện nghi rồi!

------

Trên máy bay

" Yesterday I had dinner with...ah.." Một đứa trẻ của trung tâm non nớt nói chuyện với Shylir, bỗng nhiên ngập ngừng rồi quay sang nói với Lam Diệp Phù " Rau muống trong tiếng Anh là gì ạ?"

Cô ngáp ngắn ngáp dài, có vẻ như tối hôm qua cô đã hưng phấn đến mức không ngủ nổi

Liếc nhìn đứa trẻ, cô cau mày

Mấy cái tên đấy thì làm gì có tên tiếng anh chứ?

Mặc dù muốn nói vậy, nhưng cô vẫn là nuốt vào trong cổ họng:" Em có thể suy luận logic kiểu word-by-word ấy. Em có thể gọi nó là M-drink vegetable"

Hay đấy chứ! Dù sao Shylir cũng có hiểu đâu, nói thế cho mấy đứa trẻ đỡ xoắn xuýt ( Au: volunteer không nên dịch lung tung à nha!)

" Giã cầy ạ?" Đứa trẻ hỏi tiếp

" Fake dog!" Suy luận thặc là thú vị

" Tea milk...etou, trân châu là gì ạ?"

" Đã bảo là cứ dịch từ với từ đi, coi nào, em có thể gọi là buffalo foot"

Có một điều là, đố với một số từ tiếng Việt, Lam Diệp Phù cũng không hiểu rõ

Còn Shylir cũng chưa từng ăn qua mấy món này, cũng chỉ định nghĩa nó là mấy món ăn. Cô cảm thấy mấy món ăn Việt Nam thặc thú zị, thặc độc đáo, cảm nhận thấm'ss thiá'ss được bản sắc văn hóa dân tộc muôn hình muôn vẻ của Việt

Có vẻ như Lam Diệp Phù đã vô tình như cố ý làm nên một cái gì đó thặc vĩ đoại
Bình Luận (0)
Comment