Chí Tôn Đặc Công

Chương 159

Khi Lý Tư Kỳ đang “xiêu lòng” vì sự thanh thuần của Hàn Thanh Thanh thì Hàn Thanh Thanh cũng kinh ngạc vì sự mỹ lệ của Lý Tư Kỳ. Dáng người của Lý Tư Kỳ cao gầy, cặp giò của cô khiến người ta cảm thấy như chân dài tới nách. Hơn nữa khuôn mặt của cô rất xinh đẹp, trang điểm theo phong cách hiện đại chứ không lòe loẹt nên khiến mắt người nhìn phải tỏa sáng.

Lúc Lý Tư Kỳ đang âm thầm phỏng đoán mối quan hệ của Hàn Thanh Thanh và Tần Dương thì Hàn Thanh Thanh cũng làm điều tương tự.

Một cô gái xinh đẹp nhường này, hơn nữa cách cô nói chuyện với Tần Dương rất thân mật thì chắc hẳn mối quan hệ giữa cô và Tần Dương rất tốt.

Chẳng lẽ cô ấy là bạn gái hoặc người trong lòng Tần Dương?

Đối với mình, Tần Dương chưa bao giờ vượt qua giới hạn bạn bè mà bộc lộ tình cảm nam nữ, chẳng lẽ bởi vì cô ấy?

Hàn Thanh Thanh nhìn Lý Tư Kỳ thoải mái ngồi ở bên phải của Tần Dương, sắc mặt hết sức tự nhiên thì không khỏi âm thầm suy đoán như vậy. Tuy nhiên, từ những lời nói của Lý Tư Kỳ, Hàn Thanh Thanh có thể suy đoán được một số điều.

Có lẽ Lý Tư Kỳ không phải là bạn gái của Tần Dương, nếu không thì cô không cần cố gắng giải thích nguyên nhân mình tặng quà cho Tần Dương. Nếu là bạn gái tặng quà cho bạn trai thì là chuyện hết sức bình thường, cần gì phải giải thích.

Cái cách mà cô ấy giải thích hình như là vì không muốn mọi người hiểu lầm?

- Chị Tư Kỳ quá khen rồi, em thấy chị mới là người xinh đẹp, vừa hiện đại lại có khí chất, làm em rất hâm mộ…

Lý Tư Kỳ thở dài:

- Khí chất gì đâu. Đây chẳng qua là hậu quả của việc sớm lăn lộn ngoài xã hội mà thôi. Người giống tôi ở lĩnh vực điện ảnh có mà cả đống. Còn người thanh thuần mỹ lệ như bạn Thanh Thanh thì mới là khó gặp. Chắc chắn bình thường có không ít người theo đuổi đúng không?

Tần Dương nghe thấy Hàn Thanh Thanh và Lý Tư Kỳ mới nói với nhau một câu mà đã tiết kiệm không cần gọi họ, cứ trực tiếp kêu tên nhau, lại còn không ngại ngần khen ngợi lẫn nhau thì cảm thấy hơi đau đầu.

Dù mọi điều các cô nói đều là thật nhưng chỉ mới gặp mặt đã khen nhau như thế để làm gì…

- Dứng lại, dừng lại!

Tần Dương bất đắc dĩ cắt ngang:

- Các cô đều rất xinh đẹp, không cần khen nhau làm cho người xấu xí như tôi không chịu nổi.

Hàn Thanh Thanh và Lý Tư Kỳ liếc nhìn nhau rồi bật cười:

- Không phải nịnh nọt đâu, lời tôi nói là lời thật!

- Tôi cũng nói thật lòng mà!

Tần Dương quơ quơ đôi đũa, cười cười nói:

- Đừng chỉ tập trung nói chuyện, thịt trong nồi sắp nát rồi kìa. Ăn lẹ, ăn lẹ lên, buổi trưa hôm nay tôi phải chạy đi chạy lại nên giờ cảm thấy đói meo rồi.

Đám người Hà Thiên Phong cảm thấy rất tiếc nuối. Nhìn hai cô gái xinh đẹp ca tụng lẫn nhau là hình ảnh vô cùng kiều diễm. Hơn nữa sự việc xảy ra tiếp theo sẽ càng đáng mong chờ. Thế mà Tần Dương lại phá hỏng tất cả.

U oán! Phẫn nộ! Xót xa!

Cũng may là hôm nay chỉ vừa bắt đầu, vẫn còn nhiều cơ hội…

Hà Thiên Phong khởi đầu bằng việc giơ chén rượu ra, nói:

- Hôm nay là ngày sinh nhật tuổi 20 của lão đại nên chúng ta tụ họp ở đây để cùng nâng ly. Chúc lão đại sinh nhật vui vẻ!

Mọi người cũng hưởng ứng, cùng nâng chén lên khiến cho bầu không khí trở nên náo nhiệt. Hơn nữa, Tần Dương phát hiện ra rằng tất cả các cô gái đều cầm cốc bia.

Không có ai uống nước ngọt.

Hôm nay rất nguy hiểm.

Sau khi mọi người uống xong chén thứ nhất, Tần Dương vươn đũa gắp đồ cho vào nồi lẩu. Nhưng đồ ăn còn chưa kịp nóng thì Hà Thiên Phong đã khơi mào cuộc tấn công thứ hai.

- Lão đại, một chén này tôi mời cậu. Chúc cậu sinh nhật vui vẻ, ôm người đẹp về nhà.

Hà Thiên Phong mời rượu thì tập trung vào mời rượu đi, thế mà lại còn đảo mắt qua nhìn trộm Hàn Thanh Thanh và Lý Tư Kỳ. Hơn nữa, ẩn ý trong lời nói của hắn rất rõ ràng, ai nghe qua cũng hiểu.

Mọi người đột nhiên trở nên ồn ào.

- Ha ha, đúng đó, lão đại à, lão nhị và lão tam đều đã đi trước cậu rồi, cậu không thể lạc hậu như thế được.

- Lão đại, cậu chính là nhân vật lãnh tụ của phòng chúng ta, không thể là người lạc hậu được!

- Tần Dương, tôi ủng hộ việc cậu ôm Thanh Thanh của chúng tôi về nhà.

Mấy cô gái nhóm Nhạc Vũ Hân, Triệu Nhị không cam chịu yếu thế. Khi các cô thấy Lý Tư Kỳ xuất hiện rồi tự nhiên ngồi xuống bên cạnh Tần Dương thì vô thức coi Lý Tư Kỳ là kẻ địch giả tưởng. Dù căn cứ vào lời nói của Lý Tư Kỳ thì cô ấy cũng không phải là người yêu của Tần Dương nhưng chuyện tương lai ai biết thế nào.

Xinh đẹp như vậy, phong cách hiện đại, tác phong hào phóng, còn có thể trở thành ngôi sao lớn trong tương lai, loại con gái như thế thì người đàn ông nào không thích?

Mấy người Nhạc Vũ Hân tất nhiên là mong Tần Dương và Hàn Thanh Thanh có thể kết thành đôi nên không hề che giấu việc yểm trợ, cố gắng gào thật to.

Nghe những lời phát ra từ đám Nhạc Vũ Hân, Hàn Thanh Thanh cảm thấy đứng ngồi không yên.

Dù tính cách của cô điềm tĩnh, có khả năng chịu được sự đùa cợt trêu chọc của mọi người, hơn nữa bản thân cô hiểu rõ chuyện này đầu đuôi ra sao, nhưng việc hò hét của đám bạn cùng phòng cũng khiến Hàn Thanh Thanh trở nên lúng túng.

- Các cậu đồn bậy đồn bạ gì đó? Tôi với Tần Dương chỉ là bạn học, là bạn bè, đừng khiến người ngoài hiểu lầm!

Để người ngoài hiểu lầm?

Lý Tư Kỳ không khỏi chớt mắt mấy cá. Từ “người ngoài” này là dùng để ám chỉ mình nhỉ? Dù sao trong những người ngồi ở bàn này, chỉ có mình mới đích thật là người ngoài!

Tần Dương cũng hơi xấu hổ, vội vàng dàn xếp:

- Nhạc Vũ Hân, mấy cô nói gì thế, mau uống rượu nào.

Mấy người Nhạc Vũ Hân cũng cười hì hì không nói nữa. Các cô cũng chỉ muốn giúp Hàn Thanh Thanh “đánh dấu chủ quyền” một chút rồi cũng không nói thêm điều gì quá đáng.

- Mọi điều đều có khả năng xảy ra!

Nhạc Vũ Hân cười tủm tìm, giơ ly rượu lên cụng với Tần Dương:

- Sinh nhật vui vẻ nhé!

Rõ ràng Hà Thiên Phong đã khơi mào cho cuộc sát phạt này. Hắn vừa mời rượu xong thì tất cả mọi người cũng chúc rượu Tần Dương. Với tư cách là nhân vật chính của buổi sinh nhật, Tần Dương không thể không uống rượu này. Chỉ trong chớp mắt, Tần Dương đã uống hết ba chai bia mà vẫn chưa kịp động tới đũa.

- Trước tiên hãy ăn gì đó trước đã. Uống rượu lúc bụng rỗng là không tốt.

Đang ngồi cạnh Tần Dương, Lý Thư Kỳ đột nhiên cười nói một câu rồi gắp cá Háo Nhi vào trong bát của hắn. Động tác của cô vừa từ từ nhưng lại rất hào phóng.

Con mắt của mấy tên Hà Thiên Phong sáng lên, nhưng hắn chưa kịp lên tiếng thì Lý Tư Kỳ đã giãi bày:

- Mọi người đừng nhìn tôi như thế. Tôi và Tần Dương chỉ là bạn bè thân thiết, là anh em kết nghĩa, đừng nói là gắp thức ăn cho nhau mà kể cả ôm nhau một cái cũng đều không có ý nghĩa gì. Hắn chưa bao giờ coi tôi là phụ nữ. Tất nhiên, nếu mọi người muốn đàm tiếu thì cứ tự nhiên. Tôi không sợ đâu, hi hi.

Hà Thiên Phong ngậm miệng lại ngay lập tức. Cô làm thế là không đúng quy trình rồi.

Bọn tôi còn chưa kịp mở màn mà cô đã kế thúc chủ đề rồi. Thế thì chúng tôi còn nói chuyện gì nữa?

Hàn Thanh Thanh cũng bộc lộ ra sự kinh ngạc… Hóa ra không phải cô ấy.

Hàn Thanh Thanh thực ra có một chút hiếu kỳ với Tần Dương. Cô biết rằng Tần Dương là một người rất giỏi. Nhưng sau khi nghe Lý Tư Kỳ trình bày thì hắn thậm chí còn quen biết nhà đầu tư của phim “Hồng Lăng Cách Cách” thì sự tài năng của Tần Dương trong lòng Hàn Thanh Thanh laị cao hơn một bậc. Hắn chưa bao giờ bộc lộ một cảm xúc nào vượt quá tình bạn với cô. Thế nhưng dù Lý Tư Kỳ xinh đẹp và thời thượng như thế mà hắn cũng không động lòng. Rốt cuộc hắn thích mẫu con gái nào?

Mấy người Nhạc Vũ Hân nghe Lý Tư Kỳ nói vậy thì dẹp phăng thái độ thù địch sang một bên. Vừa rồi cô vừa giải thích là vì không muốn ai hiểu lầm.

Chẳng qua tên Tần Dương này quả là giỏi. Mọi mỹ nữ đều tập trung về bên cạnh hắn mà không hề xao xuyến, Định lực bực này quả là không tầm thường đâu.

Chẳng lẽ hắn không thích phụ nữ?

Ôi, ý nghĩ này thật quá là đáng sợ!
Bình Luận (0)
Comment