Chí Tôn Đặc Công

Chương 161

- …Anh đến rồi hãy đợi anh ở rừng hoa trắng.

Tần Dương từ đầu tới cuối đều rất nghiêm túc, cho đến khi hát xong âm cuối cùng, Tần Dương mới thở ra một hơi thật dài.

- Hát hay quá!

- Hay quá đi!

- Lão đại, có cậu nha, trước giờ chưa nghe cậu hát, ai mà biết lại hát hay đến vậy, cậu đàn piano chắc vừa đàn vừa hát à.

- Hay lắm!

Hà Thiên Phong cười để bưng một ly bia lớn rót đầy đi lên:

- Lão đại, lợi hại quá, fan mời rượu nào.

Tần Dương sao lại không biết ý đồ của Hà Thiên Phong, nhưng cũng không từ chối, nhận lấy ly bia, nâng cốc bia lên:

- Cảm ơn mọi người hôm nay tổ chức sinh nhật cho tôi, đây có thể là lần đón sinh nhật náo nhiệt như vậy đầu tiên trong đời. Bài hát này là bài tôi rất thích, tuy có chút đau khổ nhưng đó chỉ là một bài hát, hi vọng hôm nay mọi người đều vui vẻ.

Mọi người rối rít hưởng ứng, cầm ly bia lên, Tần Dương một hớp uống cạn ly bia lớn, cười nói:

- Lão nhị, còn hai tháng nữa thôi, cậu cứ chờ đi.

Hà Thiên Phong rất kiên cường cười nói:

- Cùng lắm thì bò về, sợ gì chứ. Tôi chưa từng sợ chuyện uống rượu.

Tần Dương đặt micro xuống, trở về ngồi trên ghế sofa, mọi người lại đặt mục tiêu lên người Tiết Uyển Đồng.

- Chị Đồng, làm một bản đi!

- Phải đó chị Đồng!

- Chị Đồng lên nào!

Nếu Tiết Uyển Đồng đã đến chơi, thì cũng không nhăn nhó, trực tiếp đứng dậy:

- Được, chị sẽ hát bài “Đôi cánh vô hình” vậy.

Ca khúc vang lên, trong thanh âm êm ái của Tiết Uyển Đồng mang theo mấy phần sáng ngời vang lên, mới hát hai câu, ánh mắt mọi người liền rực sáng.

Hát xong, mọi người nhiệt liệt vỗ tay, Hà Thiên Phong nghĩa bất dung từ cầm một ly bia lớn xông lên lần nữa, lại diễn bài “fan mời rượu” thịnh tình.

Không ngờ Tiết Uyển Đồng không từ chối, cũng không bày dáng vẻ giáo viên, một hơi uống cạn ly bia lớn. Điều này thật đáng kinh ngạc, cả phòng khen ngợi ầm ầm, đặc biệt là mấy nam sinh kêu vang nhất.

Mặc dù chủ nhiệm và sinh viên đại học đi cùng so với cấp hai cấp ba thoải mái hơn rất nhiều, nhưng dù gì cũng là giáo viên, mọi người vẫn rất tôn kính, không dám quá tùy ý. Bây giờ Tiết Uyển Đồng buông bỏ danh phận giáo viên, cùng gần gũi với mọi người, còn uống bia hào sảng như vậy, sao mọi người làm không ngạc nhiên mừng rỡ, không vui được chứ?

Theo lời đề nghị và chủ trì của Hà Thiên Phong, Tần Dương thổi nến sinh nhật, sau đó cắt bánh kem xong, tất cả mọi người đều tự vui chơi, ca hát ca hát, chơi trò chơi thì chơi trò chơi, dĩ nhiên mục đích chơi trò chơi là uống rượu.

Tần Dương đương nhiên chạy cũng chạy không khỏi nhân vật chính, trò chơi Hà Thiên Phong đề nghị tất nhiên cũng nhằm vào hắn. Vì để hắn uống nhiều rượu, Hà Thiên Phong rất có chiến lược xếp Tần Dương vào bên nhiều người đẹp. Mặc dù nhìn qua chung đội với gái đẹp rất sướng, nhưng cái giá phải trả chính là uống rượu thay người đẹp, phải uống nhiều rượu hơn.

Hàn Thanh Thanh, Lý Tư Kỳ, Tiết Uyển Đồng, Triệu Nhị và Tần Dương chung đội, đối thủ là đám người Hà Thiên Phong. Hà Thiên Phong là “tiểu hoàng tử ban đêm”, rất lanh lẹ trong việc chơi trò chơi. Cho dù Tần Dương dùng nhãn lực và suy đoán của người tu hành cũng không ngăn được binh bại như núi ngả. Dù sao đám người Hà Thiên Phong đã được chứng kiến sự lợi hại trò oẳn tù tỳ của Tần Dương, sao lại cho hắn cơ hội này, trò chơi đều là loại xác suất hoặc kỹ xảo, để thực lực cả người Tần Dương không có đất dụng võ...

Phía Tần Dương, tửu lượng Hàn Thanh Thanh khá kém, cơ bản uống không được, Triệu Nhị cũng có tửu lượng bình thường, tửu lượng Lý Tư Kỳ tạm được. Nhưng trong quán lẩu cô đã uống không ít, bây giờ cũng là nỏ hết đà, chỉ còn lại Tần Dương và Tiết Uyển Đồng mới gia nhập vào là đối tượng đả kích.

Bình thường mọi người rất tôn trọng Tiết Uyển Đồng, nhưng dù sao đối phương cũng là cô giáo, cơ hội ức hiếp cô giáo quang minh chính đại hơn nữa còn rất hữu hảo này không nhiều, tên gia súc Hà Thiên Phong sao lại chịu bỏ qua?

Tần Dương biết hôm nay mình không uống say, sợ là mấy tên gia súc đám Hà Thiên Phong sẽ không bỏ qua cho mình. Lòng quyết tâm cũng không đếm xỉa đến, dù sao giống như Hà Thiên Phong vừa nói, nhiều lắm là uống say, lết về.

Chơi luôn!

Tần Dương dĩ nhiên sẽ không để mấy cô gái Hàn Thanh Thanh xung phong xông vào trận địa uống rượu. Mặc dù Tiết Uyển Đồng trông rất biết uống, nhưng cô là giáo viên, Tần Dương theo bản năng cũng muốn bảo vệ cô nên mỗi lần chơi thua hắn đều chủ động giành uống rượu.

Dù gì mình uống say rồi, bọn họ sẽ dừng lại, cũng may bản thân uống say rồi tửu phẩm * vẫn không tệ lắm, cùng lắm là ngủ.

phẩm chất, hành vi sau khi say rượu. 

Thế mà nằm ngoài dự đoán của Tần Dương, khi Tần Dương uống có chút không nhịn được sắp nhận thua, Tiết Uyển Đồng lại đứng ra!

Lúc mới bắt đầu, có lẽ trong lòng cô ít nhiều gì cũng có chút kiêng kỵ mình là giáo viên, không thể xõa hoàn toàn được, nhưng uống được mấy ly bia lớn, Tiết Uyển Đồng lại cởi mở hơn, bắt đầu toàn thân toàn ý vùi đầu vào trò chơi. Hơn nữa cô còn chủ động giành uống rượu, đồng thời tốc độ lại không chậm hơn chút nào so với Tần Dương…

Đám người Tần Dương nhìn đến há mồm trợn mắt. Thì ra mỹ nữ chủ nhiệm lớp mà bình thường mình hay nói là nhỏ nhẹ dịu dàng vô cùng khi uống rượu xong lại mạnh mẽ như vậy!

- Nữa đi!

- Tiếp nào!

- Tiếp!

Tần Dương nhìn Tiết Uyển Đồng khi thắng khi thua, tâm trạng cũng dở khóc dở cười. Vừa nãy trên đường đi cô còn khuyên nhóm mình uống ít rượu thôi, bây giờ nhìn khí thế này. nhìn thế nào cũng giống như người muốn uống cho say…

Vào lúc Tần Dương do dự có nên khuyên ngược lại Tiết Uyển Đồng uống ít thôi không, điện thoại Tiết Uyển Đồng bỗng nhiên vang lên.

Tiết Uyển Đồng đang lắc xí ngầu với Hà Thiên Phong, cô nhìn màn hình điện thoại, sắc mặt đột nhiên lạnh đi hai phần, sau đó tay nhấn nút tắt, cô cầm xúc xắc lên:

- Tiếp tục.

Mới vừa nói xong, điện thoại cô lại vang lên nữa. Tần Dương lanh mắt, thấy màn hình hiện lên một chữ “Ba”, nhìn qua có vẻ là điện thoại của cha cô.

Tiết Uyển Đồng dừng tay, tiện tay nhấn nút tắt lần nữa, nhưng điện thoại lại mạnh mẽ vang lên lần nữa.

Tám chín người đang chơi trò chơi cũng chú ý cảnh này, Tiết Uyển Đồng cắn răng, đứng lên:

- Các em chơi trước đi, chị ra ngoài nghe điện thoại.

Tiết Uyển Đồng rời khỏi phòng, Hà Thiên Phong thấp giọng, nhỏ tiếng nói:

- Chắc không phải bạn trai gọi điện chứ? Nhìn dáng vẻ chị Đồng hôm nay hình như không tốt lắm, rõ ràng hơi say rồi còn giành uống rượu…

Tần Dương trợn mắt nhìn Hà Thiên Phong một cái:

- Cậu biết cô sắp say rồi, sao không dừng lại chút?

Hà Thiên Phong cười hehe:

- Cô và cậu chung đội mà, muốn bảo vệ cô bình an, thì cậu uống thay đi. Dù sao sinh nhật tôi các cậu cũng sẽ không tha cho tôi, sao hôm nay tôi không thu chút lợi tức trước chứ. Với lại cơ hội ăn hiếp cô giáo xinh đẹp đâu có nhiều, sao có thể bỏ qua? Hôm nay uống rượu này, sau này quan hệ mọi người không phải càng thân sao?

Tần Dương bị lời nói Hà Thiên Phong chọc cho cười:

- Được rồi, xem ra cậu cũng tự biết mình, biết đến lúc đó cậu sẽ chết rất thảm.

Tiết Uyển Đồng rời đi, mọi người cũng nhân cơ hội này nghỉ ngơi một chút. Thế mà mới ngồi bảy tám phút, cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, một nữ nhân viên phục vụ trẻ tuổi sắc mặt kinh hoàng nói:

- Vị tiểu thư vừa mới bước ra từ phòng các cậu, đánh một vị khách phòng khác một bạt tai, sau đó bị bọn họ kéo vào phòng rồi…
Bình Luận (0)
Comment