Chí Tôn Đặc Công

Chương 268

Đại học Trung Hải có tới mấy chục ngàn sinh viên, mà bởi vì diễn đàn trường thường xuyên cập nhật những loại thông tin được sinh viên ưa thích nên lượng sinh viên truy cập vào mỗi ngày vẫn luôn rất đông, mà trong mấy ngày gần đây, lượng sinh viên truy cập vào diễn đàn trường đã tăng vọt tới mức kỷ lục.

Bài viết mà Tần Dương up lên trên diễn đàn kia đã được hơn mười ngàn lượt like, còn lượt view thì đã vượt qua hơn mấy chục ngàn, được phát đi phát lại cả hơn mười ngàn lần. Có thể nói, đây chính là một trong những tin tức nóng hổi nhất từ trước đến nay của diễn đàn đại học Trung Hải.

Ngoại trừ bài viết được Tần Dương up ẩn danh kia, còn có không ít bài viết tò mò, viết về thông tin liên quan tới Vũ Văn Đào, liên quan tới Hồ Nguyên, hay là Văn Vũ Nghiên với Tần Dương, chỉ cần là bài viết có tiết lộ một chút thông tin thôi cũng đủ để kéo lấy cả mấy chục ngàn lượt xem.

Dù Tần Dương và Văn Vũ Nghiên là người trong cuộc, lại còn ở trong trường, nhưng cả hai vẫn duy trì im lặng, không phát biểu chút ý kiến nào về chuyện này cả, mà Hồ Nguyên thì xin phép nghỉ ở nhà, còn nhân vật chính của toàn bộ sự việc là Vũ Văn Đào thì hoàn toàn im hơi lặng tiếng luôn.

Điều này cũng làm cho cư dân mạng gần như phát điên lên.

Cmn, Vũ Văn Đào, phản ứng gì đi chứ?

Mày dù gì cũng là nhân vật có tiếng tăm trong trường, lại có gia tộc mạnh mẽ chống lưng, chẳng lẽ bị người ta cho ăn đòn mà không đánh trả?

Dù sao đám người cư dân mạng cũng chả sợ phiền phức gì cả, tất cả vẫn luôn sốt ruột chờ xem sự việc sẽ phát triển tới mức nào, chờ xem Vũ Văn Đào sẽ phản kích như thế nào hay chuyện này có chuyển hướng gì không.

Mặc dù bây giờ tất cả mọi người cũng đã coi Vũ Văn Đào y như nhân vật phản diện trong truyện, nhưng chẳng phải tất cả nhân vật phản diện đều rất tà ác và mạnh mẽ, chẳng phải nhân vật phản diện thì không thể tiêu diệt, bất chấp tất cả để làm chuyện xấu hay sao?

Cha là chủ tịch của tập đoàn Hải Phong, ông nội là quan lớn về hưu, lại có chú là lãnh đạo có quyền lực lớn trong thành phố, nghe nói còn có thân thích đảm nhiệm chức vị quan trọng ở Yến Kinh, đây chính là hậu trường trâu bò tới cỡ nào chứ, giờ thử xem đối thủ Tần Dương của hắn coi.

Chả có gì!

Đúng, chính là chẳng có gì!

Một tân sinh viên năm nhất một thân một mình từ xa đến Trung Hải học đại học, chưa quen cuộc sống nơi đây, cứ nhìn cách Tần Dương ăn mặc thường ngày thì biết hắn cũng chẳng phải hạng có tiền, mà dường như cũng chả có bối cảnh kinh người gì cả, ngoại trừ biết đánh nhau một chút, đánh đàn piano hơi khá thì hình như cũng chẳng có gì đặc biệt hết.

Đây chính là một đối thủ hoàn toàn không cùng đẳng cấp đó.

Ai cũng cảm thấy chắc chắn sự việc này sẽ không dễ dàng kết thúc như vậy, mà sự yên tĩnh bây giờ chẳng qua chỉ là sự yên bình trước cơn bão lớn mà thôi.

Nhưng đã qua ba ngày, mà Vũ Văn Đào vẫn im hơi lặng tiếng, chả hề có động tĩnh gì cả..

Vào lúc mọi người vẫn còn chưa hiểu gì cả, thì có một người post một bài viết lên diễn đàn với tiêu đề: “Tiến triển mới nhất của sự kiện Vũ Văn Đào: Đây là kết thúc?”.

Hàng ngàn người vào xem bài viết này, mà khi xem xong thì ai cũng ngẩn người ra hết.

Nội dung trong bài viết kia cũng không nhiều, chỉ có hai vấn đề chính mà thôi.

Thứ nhất, Vũ Văn Đào cũng đã xuất viện rồi, sau khi về tới nhà thì tiếp tục dưỡng thương.

Thứ hai, đã có người thay mặt Vũ Văn Đào đến phòng học vụ hoàn thành thủ tục xin nghỉ học, đồng thời, cùng ngày cũng mang hết dụng cụ cá nhân trong phòng ngủ của hắn về.

Tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm, cứ vậy là xong?

Vũ Văn Đào nhận thua?

Mới vậy mà đã đầu hàng rồi?

Chuyện này không khoa học!

Trong nhất thời, bầu không khí ở trên diễn đàn trở nên cực kỳ náo nhiệt, ai cũng nhao nhao viết comment bình luận, bàn tán xôn xao, có lẽ cũng vì Vũ Văn Đào đã bị đuổi học, nên cách mọi người bàn tán cũng trở nên thoải mái hơn trước rất nhiều.

- Ôi, đây chẳng phải là trông thì ngon mà không dùng được sao, vốn tưởng rằng hắn còn có thể trả đòn lại, ai mà ngờ được hắn lại nhận thua nhanh như vậy chứ!

- Đáng đời, chẳng qua mọi việc cứ kết thúc như vậy sao, những việc hắn làm đều đã vi phạm pháp luật, chẳng lẽ chỉ cần đuổi học là xong à?

- Từ bây giờ cũng không cần phải nhìn thấy cái bộ dạng công tử đạo mạo trang nghiêm của hắn nữa, nói thật, trước giờ tôi chẳng hề ưa loại người này bao giờ, lúc nào cũng bày ra bộ dạng khinh thường người khác, nhìn người khác bằng nửa con mắt.

- Đến bây giờ tôi vẫn không thể tin nổi là việc này lại kết thúc như vậy.

- Tại sao tôi cứ có cảm giác chuyện này vẫn còn nhiều ẩn tình bên trong mà chúng ta không biết vậy? Mọi người nói xem, có phải bọn họ đã giao đấu với nhau ở những chỗ mà chúng ta không thể biết được hay không?

- Đồng ý với phía trên + 1 0086!

- Tôi cũng cảm thấy giống vậy, không thể nào có chuyện Vũ Văn Đào bị đánh thành như vậy mà không trả thù. Đã như vậy, thì lý do duy nhất chỉ có thể là đòn trả thù của hắn không có tác dụng rồi, bị Tần Dương chặn lại được!

- Đã không thể phản kháng, vậy thì cứ nằm xuống hưởng thụ thôi!

- Nếu quả thật đúng như người phía trên nói, vậy thì chẳng phải cái cậu Tần Dương kia cũng có bối cảnh cực kỳ dọa người? Chẳng lẽ thật đúng như câu “chân nhân bất lộ tướng, lộ tướng phi chân nhân”?

...

Lớp hai khoa tiếng Anh.

Tần Dương cùng với ba tên còn lại trong phòng ngủ đang ngồi thành một hàng, trên tay mỗi người đều cầm một cái điện thoại di động, cả đám cũng đang lên diễn đàn, đọc mấy cái bình luận kỳ kỳ quái quái kia.

- Lão đại, cứ cái đà này, chẳng lẽ hắn sợ rồi sao?

Tần Dương cười nói:

- Tôi cũng nghĩ vậy, dù sao chứng cứ vô cùng chính xác, hắn cũng không thể nào bao biện được. Giống như mọi người nói, trường học vì duy trì hình tượng, nên cũng đã đuổi học hắn rồi, bằng không thì vụ này quả thật là quá mất mặt. Xã hội bây giờ thế nhưng chính là đâu đâu cũng có Internet, lỡ như mà xử lý không tốt, chuyện này mà lan ra cả nước thì hay rồi.

Hà Thiên Phong nghiêng đầu hiếu kỳ hỏi:

- Lão đại, cậu nói cho bọn tôi biết đi, rốt cục thì các người có giao đấu phía sau không vậy, với tính cách của Vũ Văn Đào, hắn nhất định sẽ không dễ dàng đầu hàng như vậy đâu?

Tần Dương cười nói:

- Chẳng phải mấy ngày nay tôi vẫn luôn đi học đó sao, ngoại trừ cái hôm cha của Vũ Văn Đào đến tìm tôi đó ra, còn lại thật sự không có liên hệ gì cả.

Hà Thiên Phong nghĩ mãi vẫn không thông, gãi đầu: 

- Thật là lạ, kết cục như thế này quả thật không thể tin nổi.

Tôn Hiểu Đông cười ha ha nói:

- Cậu quan tâm nhiều đến quá trình như vậy làm gì, dù sao có được kết quả như vậy chẳng phải là ổn rồi sao?

Lâm Trúc cũng cười hì hì nói: 

- Đúng vậy, dù sao lão đại cũng là người chiến thắng, thành công đá cái tên âm hiểm đáng ghét kia ra khỏi trường học, chẳng phải quá tuyệt rồi sao? Từ nay về sau, lão đại chính là người có thể tung hoành trong trường, e rằng kể từ bây giờ cũng chẳng có ai dám chọc vào lão đại rồi, mà phòng 306 chúng ta cũng được thơm lây, phải không nào!

Hai mắt Hà Thiên Phong sáng lên:

- Ha ha, lúc trước chẳng phải tôi đã nói rồi sao, lão đại cuối cùng sẽ trở thành trùm của đại học Trung Hải, bây giờ cậu xem xem, hội trưởng cũng là người lợi hại nhất câu lạc bộ Anh Liên là Vũ Văn Đào đã bị lão đại đạp ra khỏi trường, Trương Long của câu lạc bộ Thăng Long cũng bị đạp đấy, mặc dù vẫn chưa đạp lên lão đại của câu lạc bộ Thăng Long, nhưng sau vụ này, e rằng câu lạc bộ Thăng Long cũng chả dám trêu chọc tới lão đại đâu, giờ lão đại đã xứng với danh hiệu số một, quá trâu bò!

Tần Dương cười cười: 

- Số một hay là số hai không quan trọng, thảo luận mấy cái này làm gì chứ? Trường có cả mấy mươi ngàn sinh viên đây, ngọa hổ tàng long, ai có thể biết rõ được chứ, ở trong xã hội này, kẻ thích thể hiện bản thân vĩnh viễn không phải là người giỏi nhất.

Tôn Hiểu Đông cười ha ha một tiếng:

- Lời này của lão đại cũng rất có đạo lý, những người thật sự lợi hại, chẳng phải đều độc lập độc hành, chỉ cần người khác không trêu chọc đến bọn họ, bọn họ cũng sẽ không thể hiện bản lĩnh ra ngoài. Lại nói tiếp, lão đại cũng chính là loại người này nè, nếu như không phải Vũ Văn Đào chủ động chọc tới lão đại, thì làm gì lão đại lại đi đối phó hắn?

Lâm Trúc khẽ nâng mắt kính lên, đồng ý nói: 

- Lão đại chính là có ý muốn giúp đỡ mọi người, thật sự có phong thái của cao thủ.

Tần Dương cười cười xua tay, để điện thoại di dộng xuống: 

- Thôi đi, mấy người cũng đừng nâng bi tôi nữa, không sợ người khác nghe được cười vào mặt à? Nếu như hắn đã phải chịu kết quả này, vậy thì nói rõ chuyện này coi như kết thúc, cũng không cần phải bàn tán thêm nữa.

Đang lúc Tần Dương nói, thì điện thoại di động reng một cái, báo có tin nhắn tới.

Tần Dương cầm điện thoại di động lên xem, khẽ nhếch môi cưới một cái.
Bình Luận (0)
Comment