Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1136 - Chương 1146: Nếu Như Em Để Ý

Chương 1146: Nếu như em để ý
 

- Ông chủ, kịch bản của "Binh Vương Siêu Phàm" đã làm gần hoàn thành rồi, anh có muốn xem một chút không?

Tần Dương đang ăn cơm với Hàn Thanh Thanh trong căn tin của trường, bỗng nhiên nhận được điện thoại của Tạ Đông - CEO công ty điện ảnh truyền thông Hoa Long gọi tới.

Hai mắt Tần Dương sáng lên:

- Nhanh vậy sao?

Tạ Đông cười nói:

- Câu chuyện đại khái vốn không có thay đổi quá lớn, chúng ta càng cần tôn trọng nguyên tác hơn, đổi thành kịch bản vốn dĩ cũng không phải chuyện phức tạp, vả lại cuốn kịch bản trong tay chúng ta hiện giờ đã sửa qua mấy lần rồi, công ty hiện giờ có nhiều người như vậy cũng không thể luôn nhàn rỗi, cần phải mau chóng mở rộng hai hạng mục.

Tần Dương cười nói:

- Mài dao không uổng công đốn củi, đây chính là bộ phim đầu tiên của công ty điện ảnh truyền thông Hoa Long chúng ta, nhất định phải gắng hết sức tranh thủ cho một khởi đầu tốt đẹp.

Tạ Đông nói lời khẳng định:

- Yên tâm đi, ông chủ, đây cũng là bộ phim đầu tiên tôi chứng minh năng lực của bản thân, chắc chắn sẽ không làm ẩu, tất cả những gì tôi có thể nói là đang đảm bảo phát huy chất lượng cơ bản.

- Được, vậy anh gửi kịch bản về hòm thư điện tử của tôi, tôi sẽ đọc với tư cách là một độc giả hoặc là người xem, cảm thụ một chút.

- Được, sau khi đọc xong, hãy nói với tôi cái nhìn của anh.

Tần Dương cúp điện thoại, đặt di động xuống, cười nói:

- Kịch bản của bộ phim đầu tiên của công ty điện ảnh truyền thông đã chuẩn bị xong, Tạ Đông nói là sẽ gửi cho anh xem một chút, nhưng nếu bên anh ta đã cảm thấy không có vấn đề thì chắc hẳn sẽ không có vấn đề gì lớn.

Hàn Thanh Thanh cười nói:

- Vậy tiếp theo đây chẳng phải chuẩn bị khai máy sao?

Tần Dương cười nói:

- Nếu như kịch bản không thành vấn đề, vậy thì tập trung vốn, đồng thời tìm diễn viên phù hợp, sau khi hai phương diện đã đầy đủ là có thể khai máy, lần quay này tối thiểu cũng phải mấy tháng, nếu thật sự muốn xem ở rạp chiếu phim, cho dù tốc độ nhanh nhất thì cũng phải tới kỳ nghỉ hè sang năm, dù sao đề tài của bộ phim muốn quay chính là về quân sự, mức độ khó khăn khi quay phim lớn hơn rất nhiều so với những bộ phim tình cảm đô thị, thần kỳ kinh dị.

Hàn Thanh Thanh tò mò hỏi:

- Mới bắt đầu đã quay một bộ phim có mức độ khó khăn cao như vậy sao, tại sao không quay một bộ phim với đề tài tương đối đơn giản hơn một chút?

Tần Dương cười nói:

- Nếu muốn làm thì phải làm một tác phẩm phim có tính đại biểu, có thể trở nên oanh động, có ý nghĩa, nếu chỉ là mời mấy nam sinh mới nổi diễn phim tình yêu, dựa vào lực kêu gọi của mấy nam sinh mới nổi hoặc minh tinh kiếm lời ít tiền, như vậy quả thật có thể, nhưng lại không có mấy ý nghĩa to lớn gì.

Hàn Thanh Thanh mỉm cười nói:

- Chuyện anh muốn làm chung quy sẽ luôn không giống với người bình thường.

Tần Dương cười nói:

- Có lẽ nguyên nhân lớn nhất cũng là vì anh không phải vì kiếm tiền mà kiếm tiền nhỉ.

Hàn Thanh Thanh gật đầu:

- Đây có lẽ chính là điểm đặc biệt của anh, cũng bởi vì điểm này mà anh càng có mị lực hơn.

Tần Dương cười hì hì hỏi:

- Đây là đang khích lệ sao?

Hàn Thanh Thanh mỉm cười nói:

- Đúng vậy, không hề nghi ngờ, đây là lời khích lệ không hề che dấu chút nào!

Tần Dương cười nói:

- Có hứng thú diễn phim cho đã nghiền không, mấy tên trong phòng ký túc của anh có lẽ đang không đợi được muốn diễn vai khách mời cho đã ghiền rồi...

Hàn Thanh Thanh lắc đầu:

- Em không có hứng thú với diễn xuất, đúng rồi, cuối tháng có phải anh phải đi tới Bằng Thành tham gia tranh tài dương cầm Chopin quốc tế đúng không?

Tần Dương cười gật đầu, ánh hơi thấp thỏm chờ mong nhìn Hàn Thanh Thanh:

- Có muốn đi cùng ai tới Bằng Thành vui đùa một chút không, đi cổ vũ cho anh?

Hàn Thanh Thanh mỉm cười nói:

- Chơi đàn dương cầm, anh cho rằng anh đi thi đấu kéo co à, còn muốn hô to ở ngay đó cố lên à...

Giọng nói của Hàn Thanh Thanh bỗng ngừng lại, thấy trên gương mặt Tần Dương thể hiện phần thất vọng, trong ánh mắt có mấy phần tinh nghịch:

- Chẳng qua có thể tới đó nghe phần biểu diễn của anh, cơ hội như vậy cũng không có nhiều, em sẽ không bỏ qua đâu.

Hai mắt Tần Dương sáng lên:

- Nói như vậy là em đáp ứng rồi?

Hàn Thanh Thanh khẽ cười nói:

- Bạn trai đi tranh tài, bạn gái đương nhiên nên tới tận nơi cổ vũ cho bạn trai rồi, dù không thể hô to cố gắng lên, nhưng ánh mắt thấp thỏm chờ mong cũng là lời cổ vũ không có âm thanh chứ sao.

Tần Dương vui vẻ nói:

- Em cố ý trêu chọc anh hả, nói chuyện còn nhả khói lớn như vậy nữa!

Hàn Thanh Thanh cười hì hì nói:

- Em muốn xem xem anh thật sự mong muốn em đi, hay là chỉ nói ngoài miệng mà thôi.

Tần Dương cười hắc hắc nói:

- Đương nhiên là nghiêm túc rồi. Em cũng biết anh là người rất thành thật mà.

Hàn Thanh Thanh trợn mắt liếc nhìn Tần Dương:

- Còn lâu ấy!

Tần Dương cười nói:

- Bằng Thành chỉ là tranh tài tuyển chọn, anh tham gia lựa chọn tổ thi đấu, thông qua tổ thi đấu được lựa chọn mới có thể tới Nhật Bản tham gia tranh tài dương cầm Chopin quốc tế Châu Á, thắng giải ở Nhật Bản rồi là có thể tới Ba Lan tham gia tranh tài dương cầm Chopin quốc tế năm năm tổ chức một lần, anh cũng không biết có thể đi tới được bước đó hay không.

Hàn Thanh Thanh mỉm cười gắp một miếng thịt xào vào trong bát của Tần Dương:

- Bất kể anh có thể đi tới đâu, em đều đi cùng anh.

Ánh mắt Tần Dương thể hiện mấy phần cảm động:

- Được, cùng đi!

Hàn Thanh Thanh bỗng nhiên nở nụ cười thản nhiên giống như tiên hoa đua nở, khuôn mặt thể hiện thần sắc dí dỏm:

- Không cần quá cảm động, thật ra em chính là muốn có cơ hội nhờ đi du lịch, Bằng Thành, Nhật Bản, Ba Lan.... đều là những địa điểm chưa từng đi tới đâu.

Tần Dương bị chọc cười trước lời nói của Hàn Thanh Thanh:

- Không cần nhờ, chỉ cần có thời gian, em muốn đi đâu, anh liền đi cùng với em tới đó, muốn đi cả thế giới đều được.

Hàn Thanh Thanh cười nói:

- Được thôi, đây chính là lời anh nói đấy, sau này không được chơi xấu đâu!

Tần Dương cười phá lên nói:

- Việc này anh chơi xấu thế nào được, nói một không nói hai.

Hai người cười rộ lên, Hàn Thanh Thanh bỗng nhiên chuyển đề tài:

- Thứ bảy có nhiều người như vậy, sợ là phải chuẩn bị rất nhiều thứ đây nhỉ?

Tần Dương cười nói:

- Quả thật phải chuẩn bị không ít thứ, nhưng em cũng vừa nói đấy thôi, nhiều người, mọi người cùng ra tay thì sẽ rất nhanh thôi!

Hàn Thanh Thanh mỉm cười nói:

- Vậy em sẽ qua đó sớm một chút hỗ trợ.

Tần Dương cười nói:

- Không cần hỗ trợ, tìm siêu thị đồ tươi, bảo bọn họ giúp chúng ta chuẩn bị cho tốt là được, cái gì nên ướp thì ướp xong trước, nên cắt thì cắt cho xong, bảo bọn họ đưa tới cửa là được, đích thân chúng ta nướng thịt là được rồi, vẫn nên để cho mọi người có thêm thời gian chơi đùa.

Hàn Thanh Thanh cười nói:

- Cũng được, dù sao chỉ là thêm chút tiền phí gia công mà thôi, để tất cả mọi người thoải mái một chút.

Tần Dương mỉm cười nói:

- Còn không phải sao, nếu mọi người đi dạo siêu thị từ sáng sớm, quay về rửa, nấu, cắt thì phải mất bao lâu, mặc dù cũng không có vấn đề gì, nhưng thời gian mọi người chơi đùa chung quy sẽ ít đi, như vậy rất mệt mỏi, không cần thiết phải như vậy.

Tần Dương hơi ngừng lại một chút, biểu lộ có phần do dự:

- Anh mời đám bạn bè kia, em có ý kiến gì không?

Hàn Thanh Thanh nhếch miệng nói:

- Anh nói là mấy người bạn gái xinh đẹp của anh sao?

Tần Dương biểu lộ có chút ngượng ngùng. Lý Tư Kỳ, Trang Mộng Điệp, chị em Yến gia... cả đám đều có quan hệ có phần thân mật với Tần Dương, hơn nữa quan trọng là các cô đều rất đẹp, trong lòng bạn gái mình sẽ có suy nghĩ như thế nào đây?

Tần Dương không biết, cho nên có phần không yên.

Hàn Thanh Thanh nhìn chằm chằm Tần Dương:

- Nếu em nói em để ý, anh sẽ làm như thế nào?
Bình Luận (0)
Comment