Chương 1220: Màn biểu diễn xuất đạo
Danh sách đều do Liễu Thành Mân xác định, cho nên trong khoảng thời gian ngắn Liễu Thành Mân liên tục mời Tần Dương tới nhà khám bệnh.
Tần Dương cũng không từ chối, trừ hai bệnh nhân đã trong trạng thái nguy kịch Tần Dương hết cách cứu về sau ra, thân thể những bệnh nhân khác sau khi trải qua được Tần Dương trị liệu đều có chuyển biến tốt đẹp.
Tất cả những yêu cầu Liễu Thành Mân đưa ra đều dựa theo hiệp định, đều nhận được thiện ý và sự ủng hộ của những gia tộc lớn này.
Tần Dương không để ý tới Liễu Thành Mân trong khoảng thời gian này hối hả chạy ngược xuôi, Tần Dương trị liệu xong cho mấy bệnh nhân, nhưng cũng không nói thêm nhiều lời với bệnh nhân hoặc người nhà bệnh nhân, hắn chỉ an tĩnh trị liệu xong cho những bệnh nhân này mà thôi.
Chữa bệnh có khỏi hay không, từ trước tới giờ luôn phải xem hiệu quả trị liệu!
Tần Dương cho tới bây giờ chưa từng lo lắng về bản lĩnh của mình, chỉ cần là người hắn cảm thấy có thể chữa trị, đồng thời là người mà hắn đã ra tay cứu chữa, về cơ bản đều có thay đổi rất rõ ràng.
Liễu Thành Mân dẫn theo Tần Dương liên tục đến khám bệnh tại nhà, tâm trạng có chút bàng hoàng, bởi vì những bệnh nhân kia cơ bản đều là những người bệnh viện không cách nào chữa trị được hoặc hiệu quả không tốt, nhưng sau khi được Tần Dương châm mười ba cây châm bạc, tất cả những khả năng không thể dường như đều biến thành có thể.
- Được rồi, hiện giờ người tôi đã cứu xong, bọn họ cũng đã cho anh đầy đủ hứa hẹn, anh có thể làm chuyện mà anh vẫn luôn muốn làm rồi.
Liễu Thành Mân gật đầu, bưng chén rượu lên trước mặt nói:
- Đại ân không lời nào cảm tạ hết được, sau này chỉ cần có yêu cầu, tôi tất toàn lực ứng phó!
Tần Dương bật cười nói:
- Được, sau này tôi ở Seoul đã có thể dựa vào anh rồi!
Liễu Thành Mân biểu lộ hơi có chút kích động, dù sao hắn ta cũng đã chờ đợi ngày này quá lâu rồi:
- Tiếp theo đây tôi e rằng sẽ khá bận rộn, kế tiếp anh có sắp xếp gì không?
Tần Dương mỉm cười nói:
- Đi thăm thú một chút, anh cứ mặc kệ tôi, bận với chuyện của anh đi thôi.
Liễu Thành Mân gật đầu:
- Được, nếu như ở bên này có chuyện gì cần giúp đỡ thì gọi điện thoại cho tôi.
Tần Dương gật đầu, bỗng tò mò hỏi:
- Kế hoạch của anh từ lúc bắt đầu tới lúc áp dụng đại khái cần khoảng bao lâu?
Liễu Thành Mân hiển nhiên đã suy nghĩ rõ ràng vấn đề này, không hề do dự trả lời:
- Hai tháng là đủ rồi, đợi tới khi chúng ta tới Nhật Bản tham gia tranh tài, tôi hẳn đã khống chế tất cả rồi!
Tần Dương bưng chén rượu lên:
- Chúc anh thành công.
Tần Dương cũng không lo lắng cha và anh trai của Liễu Thành Mân sẽ gặp phải điều gì đang chờ đợi họ. Đối với gã đàn ông nhẫn tâm lạnh lùng này, giống như kỳ vọng của Liễu Thành Mân, có lẽ mất hết mọi thứ trong tay chính là hình phạt lớn nhất đối với gã ta.
Buổi tối ngày mười một, Tần Dương mặc một bộ hoàn toàn mới, đi cùng Thược Dược tới sân khấu biểu diễn của Jeong Taisi và đám người Kim Eunjung.
Vị trí của Tần Dương và Thược Dược ở ngay hàng phía trước, Tần Dương cũng không sốt ruột, đang ngồi yên tĩnh chờ đợi buổi biểu diễn bắt đầu.
Buổi biểu diễn xuất đạo của S-Girl và tiết mục biểu diễn của Jeong Taisi lần lượt xuất hiện, đây là vì Jeong Taisi vốn chính là một tiền bối chống đỡ cho S-Girl làm cùng công ty, đương nhiên phải xuất hiện liền nhau rồi.
Trên sân khấu Jeong Taisi bắn mị lực khắp nơi, kỹ thuật nhảy động lòng người, kích phát sóng triều kịch liệt một hồi, vô số người gào tên của Jeong Taisi, vung que phát sáng và bảng tên Jeong Taisi vẽ bằng huỳnh quang.
- Cô ấy dưới sân khấu và trên sân khấu hoàn toàn là hai người khác nhau mà.
Thược Dược nhìn Jeong Taisi, trong ánh mắt thoáng có phần hâm mộ.
Tần Dương nghiêng đầu liếc nhìn Thược Dược, thấy thần sắc trong mắt cô, mỉm cười nói:
- Cô đang hâm mộ?
Thược Dược thản nhiên gật đầu:
- Ừ, một cô gái rất có mị lực, khó trách có thể giành được thành tựu cao như vậy, có nhiều người thích cô ấy như vậy.
Tần Dương mỉm cười nói:
- Cô cũng rất đẹp, rất có mị lực.
Thược Dược trợn trắng mắt liếc Tần Dương:
- Mặc dù anh đang khen tôi, nhưng luôn cảm thấy lời khen chẳng có chút lượng kỹ thuật nào, không có một chút thành ý gì cả.
Tần Dương cười ha ha nói:
- Tôi nói đúng sự thật mà, cũng không phải chỉ vì an ủi cô đâu.
Mặt của Thược Dược đã được Mạc Vũ chữa trị khỏi, cơ bản đã khôi phục, sau khi trang điểm trang nhã hoàn toàn không nhìn ra. Thược Dược có gương mặt xinh đẹp, đường cong lồi lõm rõ ràng, dáng người cao gầy, vì sinh hoạt trong hoàn cảnh đặc biệt một thời gian dài, khí khái hơn so với nhiều cô gái bình thường, có một loại mị lực khác.
Thược Dược thấy Tần Dương nhấn mạnh lần nữa, cắn môi:
- Chẳng lẽ anh không cảm thấy tôi là cô nàng đàn ông sao?
Tần Dương khẳng định:
- Ai sẽ cảm thấy cô là cô nàng đàn ông nào? Đôi mắt người kia nhất định mù rồi!
Khuôn mặt Thược Dược lập tức vui vẻ hẳn lên:
- Ánh mắt của anh rất tốt.
Xem ra cô nàng dù có lợi hại hơn nữa thì vẫn là phụ nữ, vẫn thích được đàn ông khen ngợi. Tần Dương không kiềm chế được nghiêm trang trả lời:
- Ánh mắt của tôi trước giờ rất tốt!
Lúc này Jeong Taisi đã biểu diễn xong, cô nói giúp S-Girl sắp sửa lên sân khấu mấy câu, sau đó bốn thành viên của S-Girl đi lên sân khấu.
Ánh mắt Tần Dương chuẩn xác nhìn tới Kim Eunjung đứng ở vị trí số hai. Cô ta là cô gái với dáng người linh lung đường cong nổ mắt, váy ngắn gợi cảm, hai mắt sáng ngời. Bốn cô gái mới xuất hiện trong tầm mắt mọi người, dưới sân khấu đã vang lên một loạt những tràng pháo tay rầm rộ.
Giống như những nhóm nhạc khi xuất đạo khác, mạnh mẽ ca vũ nhiệt tình quyến rũ xinh đẹp, lộ ra đôi chân thon dài, trắng nõn nà, còn có cần cổ thon dài, khiến người nhìn không kiềm chế được sinh ra mấy phần rung động.
Thược Dược nhỏ giọng cảm thán:
- Xem ra nhóm nhạc này cũng đi theo con đường quyến rũ rồi.
Tần Dương cười nói:
- Cảm giác sức sống tuổi trẻ, cô cảm thấy các cô ấy có thể nổi không?
Thược Dược lắc đầu nói:
- Làm sao tôi biết được, nhưng theo như tôi hiểu thì gần đây các nhóm nhạc ở Hàn Quốc đi theo con đường quyến rũ cũng không ít, muốn mở một con đường máu ở đây cũng không dễ dàng gì.
Ánh mắt Tần Dương nhìn lướt qua Kim Eunjung trên sân khấu, thấp giọng nói:
- Tôi đi tới hậu trường, cô nhìn chằm chằm ở quầy lễ tân.
- Được!
Tần Dương cầm lấy bó hoa tươi đã sớm chuẩn bị ở bên cạnh, sau đó đi tới phía hậu trường, đồng thời lấy điện thoại di động ra bấm gọi số của Jeong Taisi.
Không được sự chấp thuận của nghệ sĩ hậu trường, không phải nhân viên công tác thì không thể tiến vào trong hậu trường.
Jeong Taisi nhận được điện thoại của Tần Dương, bảo trợ lý của cô đi ra đón Tần Dương đi vào trong.
Jeong Taisi là ngôi sao lớn, cho nên có được một phòng nghỉ độc lập, cũng là phòng hóa trang của cô ta. Tần Dương được trợ lý của Jeong Taisi dẫn dắt đi vào trong căn phòng nghỉ này.
Jeong Taisi đang ngồi dựa trên ghế uống nước, thấy Tần Dương đi tới, khuôn mặt nở nụ cười mỉm.
- Tần tiên sinh!
Tần Dương mỉm cười đưa bó hoa ôm trong tay cho Jeong Taisi:
- Tặng cho cô, hi vọng cô có thể thích.
Jeong Taisi mừng rỡ nhận lấy bó hoa, ngửi một cái:
- Thơm quá! Tôi rất thích, cảm ơn anh!
Tần Dương mỉm cười nói:
- Là tôi phải cảm ơn cô đã tặng vé cho tôi mới đúng, nếu không tôi có lẽ không có cơ hội được nhìn vẻ đẹp của cô ở khoảng cách gần như vậy, cô ở trên sân khấu hoàn toàn tỏa sáng, hấp dẫn ánh nhìn của mọi người đấy.
Mặc dù Jeong Taisi đã nhận được vô số lời ca ngợi, nhưng thấy ánh mắt chân thành của Tần Dương, trên khuôn mặt vẫn không kiềm chế được nụ cười chân thành từ tận trái tim.
Cảm giác được người khác ngợi khen thật sự chung quy vẫn rất tốt đẹp.
Đúng lúc này, điện thoại trong túi quần Tần Dương rung một chút.
S-Girl đã biểu diễn xong!