Chương 1272: Vận rủi tập kích
Thời gian chớp mắt đã tới ngày diễn ra buổi hòa nhạc, Tần Dương ngủ lấy lại sức, mãi tới trưa mới rời giường.
Ai bảo đêm qua thời gian luyện tập kéo dài quá làm gì.
Việc Tần Dương cần làm cũng không nhiều, hắn cũng không phải vẫn luôn cần phải đệm nhạc cho Miêu Toa, giống như lần diễn ra buổi hòa nhạc ở Trung Hải, Tần Dương chỉ cần đệm nhạc một khúc cho Miêu Toa, sau đó Miêu Toa rời khỏi sân khấu thay quần áo đồng thời nghỉ ngơi ngắn, đương nhiên trừ Tần Dương ra còn có một người khác, cô ấy cũng sẽ xuất hiện, tự hát một khúc, tranh thủ thời gian cho Miêu Toa thay quần áo và có khoảng thời gian nghỉ ngơi ngắn uống nước.
Cả buổi hòa nhạc sẽ kéo dài khoảng hai tiếng đồng hồ rưỡi một chút, kéo dài từ bảy giờ ba mươi phút tới mười giờ, chỉnh thể phải hát ba mươi bài, con số này thật ra đối với một buổi hòa nhạc chỉ có thể coi là ở mức trung, không nhiều cũng không ít. Miêu Toa vốn dĩ dự định hát thêm mấy bài, nhưng vì thời gian cô xuất đạo còn chưa tính là quá lâu, số lượng ca khúc vàng album cá nhân mặc dù đã vượt quá ba mươi, nhưng mức độ truyền xướng khá cần bớt một chút, chọn tới chọn lui, cuối cùng duy trì ở mức ba mươi bài hát này.
Trừ Tư và một vị khách mời khác ra, nói cách khác trong quá trình này Miêu Toa chỉ có hai lần khoảng năm phút thay quần áo và nghỉ ngơi ngắn, còn lại cô đều phải đứng trên sân khấu cất giọng hát.
Có thể nói, mở buổi hòa nhạc xác thực là một quá trình mệt chết một người sống, đừng nói chỉ bảo anh hát, mà anh còn phải đứng trên sân khấu nhảy nhót tung tăng hai tiếng rưỡi đồng hồ như vậy có rất nhiều người không chịu được đâu.
Vì lần này buổi hòa nhạc tổ chức ở Tổ chim, Miêu Toa đã bắt đầu tập thể lực từ mấy tháng trước, lo lắng sẽ xuất hiện tình huống thể lực không chống đỡ được, dù sao nơi này chính là sân vận động Bắc Kinh, nếu như cô tổ chức thành công thì lực ảnh hưởng tới địa vị trong giới ca hát của cô cũng sẽ nâng thêm một bậc, nhưng nếu tổ chức thất bại, như vậy chỉ sợ cũng sẽ trở thành sự chê cười của mọi người mà thôi.
Mặc dù Miêu Toa đã trải qua không ít trường hợp lớn, nhưng vẫn không kiềm chế được sự khẩn trương trong lòng.
- Chị Toa, thả lỏng, chị cứ coi như đang hát, nhảy múa tung tăng trong ktv đi, vừa hát vừa náo, hát đến khi thực sự không thở được nữa, hãy để người hâm mộ hát mấy câu, thở một hơi, hát xong một bài, nói mấy lời, hòa hoãn một chút, hát từng bài, từng bài tới khi xong hãy thu công!
Miêu Toa vui vẻ trước lời Tần Dương nói:
- Nghe cậu nói như vậy thì cậu có vẻ rất quen thuộc với mấy cách này đấy nhỉ!
Tần Dương nhún vai:
- Mấy buổi hòa nhạc trên tivi kia không phải đều như vậy sao, một người mạnh mẽ hát từ đầu đến cuối quả thật rất ít, đừng nói tới là những người hát gả kia, quá không có lượng kỹ thuật mà!
Miêu Toa mỉm cười nói:
- Nếu có người hát giả trong buổi biểu diễn ở Tổ chim thì chắc hẳn kiếp sống ca hát sẽ bị phá hủy. Haiz, Tần Dương, tôi thật sự rất hiếu kỳ đấy, cậu đã hơn hai mươi, là một sinh viên, sao cậu vẫn bình tĩnh được như vậy khi đối mặt với mấy chục ngàn người xem, vẻ mặt cậu vẫn không hề thay đổi sắc, còn không hề khẩn trương nữa...
Tần Dương chớp mắt:
- Có lẽ là trời sinh chăng?
- Trời sinh tim gan lớn sao?
Miêu Toa mỉm cười nói:
- Nói đi cũng phải nói lại, có lẽ tôi thực sự phải cảm ơn cậu đấy, nếu như không có cậu, nói không chừng ngày hôm nay người không tới ngồi đầy ghế, tôi đã hỏi qua bên phía mấy công ty bán vé kia, đêm hôm đó sau khi cậu đăng bài trên weibo, tốc độ bán vé đột ngột tăng lên một con số lớn, không ngờ còn cao hơn hai ngày trước, mặc dù có một mặt là sắp bắt đầu rồi, nhưng chung quy vẫn nhờ tác dụng cậu quảng cáo mang lại.
Tần Dương sờ lên mũi:
- Có thể có chút tác dụng như vậy, nhưng chị cũng không cần thổi phồng nữa đâu, tôi cảm thấy tôi hẳn không có lực hiệu triệu lớn như vậy đâu!
Miêu Toa cười nói:
- Bản thân cậu chính là một truyền kỳ đấy! Sinh viên, phú ông hàng tỉ, anh hùng cứu người, nghệ sĩ piano, thần y... Nhiều danh tiếng gắn thân như vậy, hơn nữa trong khoảng thời gian này khi tất cả mọi người đang chú ý tới cậu thì cậu còn tuyên truyền giúp tôi, còn tổ chức rút thăm trúng thưởng may mắn, quả thật mang lại hiệu quả tuyên truyền rất lớn. Cậu cũng thấy đấy, lượt chia sẻ weibo của cậu lên tới hơn năm triệu lần, bình luận đã đạt tới bảy triệu lần, cậu biết con số như vậy có lực tuyên truyền kinh khủng tới mức nào không?
Tần Dương cười tủm tỉm nói:
- Được rồi, được rồi, những ngày bán vé sau đó đều là công lao của tôi, vậy chị mời tôi thêm mấy bữa cơm nữa đi.
Miêu Toa cười nói:
- Được, đợi sau khi buổi hòa nhạc chấm dứt, tôi mời cậu ăn bữa hải sản lớn siêu cấp vô địch!
Tần Dương mỉm cười nói:
- Được, một lời đã định!
...
Thời gian chớp mắt đã tới sáu giờ.
Bên ngoài sân vận động Bắc Kinh đã bắt đầu tụ tập số lượng người lớn tham gia xem buổi hòa nhạc, những người này mạnh mẽ vọt qua cửa ra vào của sân vận động, chuẩn bị bắt đầu vào bên trong sân vận động, dù sao mấy chục ngàn người vào trong nên việc kiểm tra an ninh cũng cần phải mất khoảng thời gian dài.
Miêu Toa và Tần Dương lúc này cũng đã đang hóa trang ở hậu trường, Tần Dương mặc thân tây trang màu đen, áo sơ mi trắng, đeo nơ, tóc cũng được xử lý để không bị rối loạn, Tần Dương qua gương thể hiện mấy phần khí chất lạnh lùng giống như vương tử dưới ánh đèn mờ ảo buổi đêm.
Tư Đồ Hương đứng bên người Tần Dương, nhìn Tần Dương qua gương, hai mắt mỉm cười sáng ngời, trong ánh mắt có sự say mê.
- Thật đẹp trai!
Tần Dương quay đầu nhìn Tư Đồ Hương, mỉm cười nói:
- Có thật không?
Nụ cười mỉm nhu hòa xuất hiện trên khuôn mặt của Tần Dương, điều này khiến khí thế của Tần Dương nhu hòa hơn mấy phần, khí tức lạnh lùng cũng bớt đi mấy phần.
Tư Đồ Hương chăm chú nhìn gương mặt của Tần Dương, nghiêm túc trả lời:
- Tôi cảm thấy khi anh không cười càng đẹp trai hơn!
Nụ cười trên khuôn mặt của Tần Dương lập tức cứng đờ, bất lực lắc đầu:
- Bên phía chị Toa như thế nào rồi?
Tư Đồ Hương mỉm cười nói:
- Con gái hóa trang tốn nhiều thời gian hơn so với đàn ông.
Tần Dương giơ cổ tay lên, liếc mắt nhìn thời gian, giang hai tay:
- Vậy từ giờ đến khi buổi hòa nhạc bắt đầu còn thời gian lâu như vậy, cô cảm thấy chúng ta nên làm gì đây?
Tư Đồ Hương mỉm cười:
- Mở weibo, đọc tin tức.
Tần Dương nhàm chán thở dài một hơi, ánh mắt nhìn tới mặt bàn, bên trên là một mặt nạ giấy màu đen đang nằm an tĩnh.
Đây chính là mặt nạ mà lúc trước Tần Dương dùng để tham gia lần diễn tấu đầu tiên.
Dựa theo sắp xếp, hắn lúc này vẫn nên đeo tấm mặt nạ này lên như cũ, nhưng khi thời điểm diễn tấu chấm dứt, hắn sẽ gỡ mặt nạ xuống, coi như là đưa ra đáp án viên mãn cho buổi hòa nhạc lúc trước, cũng đặt một dấu chấm tròn viên mãn cho thân phận đã từng dùng kia của hắn.
Tần Dương cầm mặt nạ lên ngắm nhìn, cười không thành tiếng.
...
Miêu Toa đang ở trong phòng hóa trang riêng của mình, cô đã thay đổi một bộ quần áo lấp lánh gợi cảm, chỉ có điều bên ngoài còn khoác thêm một chiếc áo lông dày.
Miêu Toa trong gương xinh đẹp mà không mất đi sự quyến rũ, cả người đều thể hiện vẻ đẹp bỏng mắt gợi cảm.
Bước trang điểm đã sắp kết thúc, Miêu Toa xoay đầu nhìn qua nhìn lại bản thân trong gương, ánh mắt thể hiện mấy phần hài lòng.
Cô rất ít khi mặc trang phục gợi cảm như vậy, không biết các fan hâm mộ âm nhạc ngày mai sẽ đánh giá cô ra sao đây?
Cánh cửa bỗng nhiên được mở ra, một cô gái đeo trên cổ thẻ nhân viên, đội mũ lưỡi trai đi tới, ánh mắt vừa nhìn sang đã đi tới hướng của Miêu Toa.
Thợ trang điểm quay mặt qua, còn chưa mở miệng thì cô gái kia đã đánh một chưởng bổ lên cổ của cô ta, hai mắt cô ta trợn ngược, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
Sắc mặt của Miêu Toa thay đổi rõ rệt, lập tức đứng dậy khỏi vị trí, nhưng còn chưa đợi cô mở miệng, cô gái kia đã xuất hiện ở trước mặt cô giống như một loại quỷ mị, dùng một tay bóp chặt lấy cổ họng của cô.