Chương 1364: Tôi có thể thua, nhưng không thể lui
Tần Dương đã rời đi đương nhiên không biết nội dung những người kia đang thương lượng là gì, hắn cũng không quan tâm.
Vốn dĩ hắn còn suy tính nên chủ động đề ra chuyện tăng giá đặt cược như thế nào, nào ngờ ngủ gật gặp được gối đầu, thậm chí còn có người chủ động đưa ra, đây ngược lại khiến Tần Dương tránh được nhiều rắc rối hơn rồi.
Tần Dương rất có dáng vẻ "cố mà làm", "không thể tránh được" đáp ứng yêu cầu mọi người đưa ra.
Tần Dương đương nhiên sẽ không cảm thấy tất cả đám người tu hành Nhật Bản đều là kẻ ngốc, sẽ không hạn chế đặt cá cược với mình, bọn họ tất nhiên sẽ cho rằng đã nắm chắc mấy trận cá cược với hắn rồi.
Có lẽ là hai trận cuối ngày hôm sau nhỉ?
Tần Dương ngược lại không quá hi vọng xa vời, chỉ cần có thể thắng được bốn ngày đầu, như vậy hắn đã có thể tích lũy được không ít số lượng văn vật, cho dù trận chiến ba ngày cuối hắn không thắng được, như vậy coi như hắn đã kiếm hời được rồi.
Mười một trận ngày đầu tiên toàn thắng, thắng mười một món văn vật tinh phẩm, những món văn vật này mặc dù không tính là cấp bậc quốc bảo, nhưng đều có vô cùng có giá trị lịch sử.
Cho dù mấy ngày sau phải gian khổ một chút, nhưng thắng đủ bốn ngày thì Tần Dương có thể thắng được bốn mươi món văn vật tinh phẩm, như vậy đã là một con số rất không nhỏ rồi, nếu như ở đây đối phương đặt cược nhiều hơn nữa muốn tiếp tục khiêu chiến với hắn, như vậy số lượng văn vật sẽ càng nhiều hơn, có lẽ sẽ vượt qua con số một trăm món văn vật.
Trung Quốc trước kia bị Nhật Bản cướp đi không ít hơn mười ngàn văn vật các loại, thậm chí còn nhiều hơn, nhưng trong đó những món có cấp bậc tinh phẩm, trân phẩm, cấp quốc bảo có số lượng rất ít, nếu Tần Dương có thể thắng một hơi ở Nhật Bản hơn trăm món cấp bậc trên tinh phẩm mang về, như vậy chắc chắn có mức độ cống hiến tuyệt đối không dưới đặc công khi phải chấp hành nhiệm vụ nguy hiểm.
Đám người Tần Dương rời khỏi khu biệt thự của Thanh Mộc lưu, Yamaguchi Rika không kiềm chế được hỏi:
- Tần Dương, anh bị thương rồi, thương thế có nặng không?
Tần Dương bật cười:
- Vẫn tốt, còn có thể kiên trì được.
Mặc dù Tần Dương có không ít hảo cảm với Yamaguchi Rika, nhưng cô chung quy vẫn là người Nhật, còn là người của chính phủ, hành vi bây giờ của Tần Dương không thích hợp cho bọn họ thấy, cho nên Tần Dương cũng không để lộ ra sự thật với Yamaguchi Rika.
Tần Dương thân là người Trung Quốc, tình cảm nhiệt tình yêu thương Trung Quốc, nguyện ý phấn đấu vì quốc gia của mình, nguyện ý kính dâng cho quốc gia của mình, mà Yamaguchi Rika là một người Nhật Bản, cũng yêu thương nhiệt tình với Nhật Bản, nguyện ý hi sinh và kính dâng cho Nhật Bản.
Đây là tín ngưỡng!
Nếu như tin tức Tần Dương bị thương là giả bị Yamaguchi Rika để lộ ra, như vậy kế hoạch ôm càng nhiều văn vật về hơn của Tần Dương sẽ phải thất bại rồi.
Tần Dương mỉm cười ôn hòa nói:
- Kiên trì được bao nhiêu hay bấy nhiêu.
Yamaguchi Rika do dự một chút rồi nói:
- Dù đến cuối cùng chẳng được gì?
Tần Dương bật cười, hắn đương nhiên hiểu được lời Yamaguchi Rika vừa nói về cách chơi gia tăng thêm giá trị đặt cược:
- Tôi thắng càng nhiều, bọn họ càng muốn đặt, thành phẩm trả giá càng lớn hơn, vấn đề là bọn họ thể nào cũng xác định cực hạn của tôi đang ở đâu, thể nào cũng xác định nên đặt cược lớn ở trận nào, thể nào cũng xác định tôi có thể liều mạng hay không?
Lời Tần Dương nói chưa đầy đủ, nhưng Yamaguchi Rika đã hiểu rõ, khẽ nói:
- Khi bọn họ muốn đặt cược lớn tức là khi thương thế của anh nặng hoặc là khi sức chiến đấu giảm xuống nghiêm trọng...
- Vậy thì liều mạng thôi!
Tần Dương mỉm cười thuận miệng trả lời:
- Bọn họ đều có thể liều mạng vì để giành thắng lợi, vậy thì tại sao tôi không dám liều mạng chứ? Nếu tôi thắng liên tiếp hai, ba trận thì chắc hẳn bất kể là ai cũng muốn đặt cược lớn với tôi e rằng cũng khó lấy ra được nhiều văn vật như vậy đi.
Yamaguchi Rika im lặng.
Đúng vậy, nếu như Tần Dương liều mạng có thể thắng hai, ba trận, hai, ba trận này đều trong tình huống đặt cược lớn thì con số văn vật sẽ tăng tới mức độ dọa người rồi.
Trên trăm bức Hàn Giang Độc Điếu Đồ?
Trên trăm đỉnh đồng đen triều Thương?
Nhiều văn vật tinh phẩm như vậy ai có thể lấy ra được, cho dù lấy ra được rồi, lỡ như Tần Dương tiếp tục liều mạng lại thắng được thì sao?
Về lý, chỉ cần vẫn luôn đặt cược, Tần Dương vẫn luôn nhịn, một mình Tần Dương chung quy chỉ có máu và thịt, có thể nhịn được mấy thì đến cuối cùng vẫn sẽ thất bại, một khi thua thì đó chính là thua hết sạch, nhưng tiền đặt cược thì sao đây?
Nếu như là văn vật đều có thể thì đương nhiên không thành vấn đề, tùy tiện hơn mấy ngàn văn vật kia cũng không có vấn đề gì, thế nhưng mỗi món văn vật được đặt cược đều là tinh phẩm ngang với Hàn Giang Độc Điếu Đồ như vậy, ai lấy ra nổi chứ?
Cho dù là quốc gia cũng không thể một lúc lấy ra được nhiều như vậy, huống chi quốc gia cũng không thể làm như vậy, lúc trước đã hao phí bao nhiêu nhân lực, vật lực, máu tanh và tính mạng mới cướp được văn vật về, bị một thanh niên hơn hai mươi dùng phương thức đấu võ đài đều thắng về hết?
Điều này sao có thể?
Quốc gia sẽ không ngăn cản những gia tộc hào môn tu hành này có thể lấy ra văn vật của chính gia tộc mình để đánh cược, vì đây là vật riêng của nhà bọn họ, nhưng quốc gia tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện như vậy.
Yamaguchi Rika đại khái đã hiểu được cách nghĩ của Tần Dương, nếu đặt cược lớn như vậy thì hắn sẽ liều mạng, luôn liều mạng cho đến khi đối phương không thể tiếp tục lấy được số giá trị đặt cược lớn nữa, như vậy hắn liền có thể lui toàn thân rồi.
Chẳng qua hắn làm được không?
Yamaguchi Rika do dự một chút rồi nói:
- Anh hiện giờ đã thắng được không ít, mà còn đang bị thương, cuộc chiến ngày mai chắc chắn sẽ càng tàn khốc hơn, trước khi mà tiền đặt cược còn chưa hoàn toàn được đặt lên, anh thật ra có thể lui một bước...
Tần Dương mỉm cười, hắn hiểu được ý Yamaguchi Rika nói câu này là gì.
Yamaguchi Rika có ý bảo hắn thấy tốt thì thu, nhân lúc thắng được nhiều văn vật trước đó, khi còn chưa đối mặt với đối thủ đặt cược liều mạng thì bản thân hắn nhận thua, như vậy có thể thắng ổn định một số văn vật mang trở về Trung Quốc, cũng không cần tiếp tục liều mạng chém giết những trận máu tanh tiếp theo nữa.
Hiểu thì hiểu, nhưng Tần Dương cũng không dự định lui bước.
Điểm này Ueno Tokie đã nhìn thấu rất rõ.
Tần Dương có thể liều mạng mà thua, chứ không chủ động nhận thua.
Hắn chỉ biết cố gắng hết mức có thể.
Cho dù có phải liều mạng!
- Tôi có thể thua, nhưng không thể lui bước.
Tần Dương mỉm cười nhìn Yamaguchi Rika, khẽ trả lời, ngôn từ mặc dù nhu hòa, nhưng trong đó lại ngập tràn sự kiên định.
Ánh mắt của Yamaguchi Rika phức tạp liếc nhìn Tần Dương, không nói thêm nữa.
Dương Hạo Nhiên mỉm cười liếc mắt nhìn Tần Dương, trong ánh mắt có sự thưởng thức không hề che dấu.
Tần Dương và Dương Hạo Nhiên vẫn lên chiếc xe thương vụ như trước, sau khi xe khởi động, Dương Hạo Nhiên nghiêng đầu hỏi:
- Không sao chứ?
Tần Dương bật cười:
- Không sao.
Dương Hạo Nhiên khẽ mỉm cười:
- Con nói xem ngày mai bọn họ sẽ đặt cửa không?
Tần Dương đương nhiên hiểu được ý Dương Hạo Nhiên nói là gì, mỉm cười nói:
- Có lẽ sẽ là hai trận sau cùng, nếu như con biểu hiện giống như có thể bị đánh bại thua bất cứ lúc nào.
Dương Hạo Nhiên cười ha ha nói:
- Một trận luận võ làm giống như diễn trò, con cũng không dễ dàng nhỉ.
Tần Dương cười khổ:
- Mặc dù bọn họ là vì vinh dự nên đều sẽ lên đấu liều mạng, nhưng vì để thắng càng nhiều văn vật về hơn, con phải làm như vậy thôi, nếu không đối phương sao dám đặt cược được?
Trong mắt Dương Hạo Nhiên có hai phần chờ mong:
- Ta hiện giờ rất mong chờ rồi đấy.
Tần Dương liếc mắt nhìn Dương Hạo Nhiên, khẽ nói:
- Lão Dương, nếu như có nhiều văn vật hơn, e rằng sẽ có không ít kẻ lén liều mạng, người cần phải bảo vệ bọn con đấy.
Dương Hạo Nhiên khẽ mỉm cười:
- Trên đài giao cho con, dưới đài giao cho ta, con yên tâm đi.