Chương 1372: Toàn bộ các người đều phải chết!
- Watanano có thực lực thế nào?
- Ba mươi lăm tuổi, thực lực Thiên Nhân đỉnh phong rất mạnh, trong cả giới tu hành Nhật Bản rất có danh vọng, dù sao ba mươi lăm tuổi đã là Thiên Nhân đỉnh phong có thể bước vào Siêu Phàm bất cứ lúc nào cũng không phải là chuyện mà ai cũng có thể đạt tới được.
Tần Dương bật cười, không nói chuyện.
Ba mươi lăm tuổi Thiên Nhân đỉnh phong quả thật rất mạnh, nhưng Tần Dương đã gặp qua người mạnh hơn!
Trên đại hội liên minh người tu hành, hai Tuyệt Đại Song Kiêu Triệu Thanh Long và Vân Bạch Linh cũng đều mới hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi nhưng cũng đã là Thiên Nhân đỉnh phong, hơn nữa xuất thân danh môn, có được kỹ thuật chiến đấu siêu mạnh, sức chiến đấu kinh người.
Tần Dương chưa từng giao thủ với hai người bọn họ, nhưng Tần Dương trước kia đã từng giao thủ với cả cao thủ Siêu Phàm, cho nên Tần Dương vô cùng có tự tin với chính mình.
Tư Đồ Hương nắn bóp hai vai của Tần Dương, khẽ nói:
- Sau chuyện này e rằng sẽ không có ai không biết tới anh rồi, cuộc sống của anh đừng hòng mà thanh tịnh được.
Tần Dương sờ lên mũi:
- Có lẽ tôi nên mua một ngôi biệt thự độc lập nhỉ? Nếu không sợ rằng phải chịu bị quấy nhiễu nhiều đấy.
Tư Đồ Hương mỉm cười nói:
- Vậy thì mua thôi, dù sao anh cũng không thiếu tiền mà.
Tần Dương chớp mắt:
- Đúng lúc cuối năm công ty phải chia hoa hồng, có lẽ sẽ được chia không ít tiền nhỉ, đến lúc đó mua một căn đi, sau khi về cô xử lý chuyện này giúp tôi đi.
Tư Đồ Hương gật đầu, ghi nhớ chuyện này trong lòng:
- Sau khi trở về tôi sẽ sắp xếp chuyện này.
- Ừ, cũng không cần quá nhanh đâu.
Tần Dương cười nói:
- Sửa sang lại căn nhà có sẵn là tốt nhất, tôi cũng không muốn đợi lắp đặt trang thiết bị mấy tháng, phải chờ thêm mấy tháng.
- Tôi sàng lọc một lần trước, tìm được căn thích hợp rồi báo anh đi xem.
- Được... Cũng khá khá rồi, cô cũng nghỉ ngơi sớm đi.
- Ừ!
Màn đêm buông xuống, cả căn biệt thự đều chìm trong bầu không khí tĩnh lặng.
Lúc nửa đêm, một đoàn xe âm thầm xuất hiện trên con đường cách căn biệt thự không xa, sau đó ngừng lại ở địa điểm cách căn biệt thự khoảng chừng hai trăm mét.
Hơn mười bóng người bước từ trong xe xuống, dẫn đầu là một lão giả thân hình cao lớn, gương mặt đỏ như máu, ánh mắt âm trầm, thi thoảng xuất hiện vẻ tàn khốc ngập tràn sự hung ác.
Lão giả tiện tay cầm lấy cái mặt nạ đeo lên mặt, đây là một mặt nạ mặt quỷ dữ tợn, khiến cả người gã trông qua giống như lệ quỷ tới từ địa ngục vậy.
Người xung quanh hiển nhiên coi gã là kẻ dẫn đầu, cũng đều lấy mặt nạ mang theo bên người ra đeo lên mặt, sau đó đều lấy vũ khí của mình ra, có rất nhiều đao, kiếm, thậm chí có cả một cái chùy lớn được tinh chế.
Đám người kia chuẩn bị ổn thỏa xong xuôi, sau đó lão giả dẫn đầu vung tay lên, đám người nhanh chóng đi theo lão giả nhào vào trong căn biệt thự sườn núi, bóng dáng cả đám như điện, nhanh như quỷ mị.
Đám người đó rất nhanh tiến gần tới biệt thự. Bọn họ cũng không đi đường chính lớn, mà là đi đường rừng cây bên đường.
Bóng dáng lão giả dẫn đầu ngừng lại trong rừng cây, vẫy tay về phía sau.
Một gã kéo theo cái hòm lớn bước đi nhẹ nhàng hướng tới gần biệt thự, hai gã bên cạnh nhào tới hướng phía sau căn biệt thự.
Hai gã biến mất phía sau căn biệt thự, ngọn đèn bên trong căn biệt thự nhanh chóng đột ngột tắt mất, hiển nhiên nguồn điện trong biệt thự đều đã bị cắt đứt.
Cùng lúc đó, gã kéo theo cái hòm lớn mở hòm ra, lộ ra bên trong một thiết bị làm từ kim loại, trên thiết bị có một hàng đèn xanh sáng lên, thể hiện rằng chiếc máy kia đã bắt đầu chạy.
Gã xoay người làm một dấu tay OK với đám người trốn ở phía sau.
Lão giả đeo mặt nạ quỷ vẫy tay, đám người lập tức vọt tới hướng căn biệt thự giống như những u linh, trong ánh mắt cả đám thể hiện ra sự vui sướng và khát máu.
Chu Siêu đang chịu trách nhiệm trông coi nhóm văn vật kia, đèn của căn biệt thự bỗng nhiên đều bị tắt hết, không gian xung quanh lập tức rơi vào khoảng tăm tối tĩnh mịch.
Chu Siêu bỗng nhiên đứng thẳng dậy, ánh mắt cảnh giác quan sát xung quanh.
Tình huống mất điện quá đột ngột, chuyện xảy ra khác thường tất có mờ ám.
Quả nhiên vừa mới qua mười giây đồng hồ, Chu Siêu liền nghe thấy một loạt âm thanh bước chân dày đặc truyền tới từ phía rừng cây bên cạnh căn biệt thự, hiển nhiên có không ít người đang chạy như điên về phía này.
Vẻ mặt của Chu Siêu trở nên ngưng trọng, cất giọng quát:
- Mọi người cẩn thận, có kẻ địch xâm nhập!
Giọng nói của Chu Siêu còn đang vang trong không trung thì mười bóng dáng đã vượt qua vách tường, giống như u linh xuất hiện trong tầm mắt của Chu Siêu.
Cùng lúc đó, cửa tầng hai cũng nhanh chóng bị đẩy ra, bóng dáng của Trịnh Mai Phượng, Tư Đồ Hương, Tần Dương, Ono Akita và Yamaguchi Rika đều đã xuất hiện ở cửa sổ hoặc sân thượng, đồng thời trực tiếp nhảy từ tầng hai xuống.
Ono Akita nhìn về đám khách đeo mặt nạ tới, lạnh lùng quát:
- Ono Akita của cục điều tra đặc biệt ở đây, các người là ai, không muốn sống nữa sao?
Lão giả dẫn đầu đeo mặt nạ quỷ lạnh lùng liếc nhìn Ono Akita, cũng không trả lời hắn ta, chỉ cười lạnh:
- Làm việc theo kế hoạch, ra tay!
Đám khách đeo mặt nạ không mời mà tới xông về phía mọi người, cương khí bắn loạn, vô cùng hung mãnh.
Trong lòng Ono Akita âm thầm rùng mình một cái, những gã này hiển nhiên đã sớm lên kế hoạch rõ ràng, có lẽ bọn họ căn bản đã sớm biết người của cục điều tra đặc biệt ở đây, nhưng bọn họ không hề quan tâm.
Ono Akita xông về phía lão giả đeo mặt nạ quỷ, hi vọng có thể bắt được kẻ dẫn đầu, nhưng lão giả đeo mặt nạ quỷ chỉ lạnh lùng liếc Ono Akita, trong ánh mắt ngập tràn vẻ khinh thường, tiện tay đánh một chưởng trong hư không.
Rõ ràng chỉ là một chưởng vô cùng đơn giản, nhưng Ono Akita lại không thể ngăn cản được.
Hắn ta đánh ra một quyền toàn lực, cương khí dũng mãnh như hổ, nhưng chưởng cương khí vô hình như hổ kia lại bị nhẹ nhàng đánh bay bởi một chưởng vô cùng đơn giản của lão giả đeo mặt nạ dẫn đầu kia.
Một luồng cương khí màu đỏ bỗng nhiên tuôn trào từ lòng bàn tay của lão giả ra, trực tiếp xua tan quyền cương khí của Ono Akita, sau đó trực tiếp đánh Ono Akita thổ huyết bay đi, thân người của Ono Akita giống như thiên thạch trực tiếp va chạm tạo thành một cái động lớn trên vách tường căn biệt thự.
Khóe miệng của Ono Akita trào ra máu bò dậy từ trong đống bụi gạch đổ vỡ, trong ánh mắt ngập tràn sự hoảng sợ:
- Huyết Ma! Ông là Huyết Ma!
Lão giả lạnh lùng nói:
- Ồ, nhóc con này thậm chí có mắt nhìn đấy, không ngờ nhận ra được ta, vốn dự định nể mặt cục điều tra đặc biệt mà tha cho nhóc một mạng, nhưng nhóc đã nhận ra ta rồi, vậy thì toàn bộ các người đều phải chết!
Yamaguchi Rika ở bên cạnh cũng thể hiện vẻ mặt sầu thảm, ánh mắt hoảng sợ, cô không ngờ lần này bọn cướp tới tập kích lại mạnh như vậy!
Huyết Ma!
Lão giả kia không ngờ chính là Huyết Ma giết người không chớp mắt hung danh đồn xa kia.
Gã này giết người thành thói quen, giống như ma quỷ, càng vì cách tu hành đặc biệt của gã, cương khí sẽ tản ra màu đỏ, cho nên được người đời gọi là Huyết Ma.
Gã này đã gây ra biết bao vụ án, gánh nợ máu trên lưng, vẫn luôn là tội phạm bị truy nã cấp S, nhưng vì gã giảo hoạt, hành tung vô ảnh, hơn nữa còn có thực lực cảnh giới Thông Thần cường đại, không có ai làm gì được gã.
Xong đời rồi!
Lần này chết chắc rồi!