Chương 1399: Như vậy là đào hố cho hắn mà!
Khi Shin Kikugawa xuất hiện, Tần Dương đang nhìn Shin Kikugawa, ánh mắt của Ishida Makoto giống như đang nhìn Shin Kikugawa, nhưng sự chú ý của hắn ta lại hoàn toàn ở trên người Tần Dương.
Hắn ta cũng không quan tâm tình trạng của Shin Kikugawa có phải do Tần Dương gây ra hay không, bởi vì hắn ta cũng không quen biết gì Shin Kikugawa, không có giao tình gì với người này, nhưng hắn ta quan tâm hậu quả chuyện này sẽ kéo dài cho tới ngày hôm nay là gì.
Hắn ta cẩn thận kiểm tra Shin Kikugawa, hắn ta có một số phương án trị liệu, nhưng không nắm chắc, nếu như thương tích của Shin Kikugawa do Tần Dương gây ra, như vậy đương nhiên Tần Dương không dám cứu trị, dù sao trị cho Shin Kikugawa rồi chẳng phải sẽ bị Shin Kikugawa cắn ngược lại sao?
Nếu như Tần Dương không dám trị, như vậy hắn ta có thể lại thắng được Tần Dương một ván.
Trong lòng Tần Dương mặc dù bàng hoàng, nhưng thần sắc trông qua không có gì khác thường, ít nhất nhìn từ bên ngoài không nhìn ra được bất cứ manh mối nào.
Là một đặc công, nếu như đến cả chút bản lĩnh không thể hiện hỉ nộ cũng không có thì cũng quá kém rồi.
Ishida Makoto quan sát Tần Dương, nhưng phát hiện hắn dường như không có bất kỳ sự khác thường nào, điều này hơi khiến hắn ta có chút thất vọng.
Chẳng lẽ Tần Dương thật sự không quen biết Shin Kikugawa sao?
Shin Kikugawa được đẩy tới trước mặt hai người Tần Dương, đồng thời bệnh án và kết quả kiểm tra của gã cùng được trình chiếu trên màn hình lớn.
Tần Dương quan sát Shin Kikugawa mấy lần, sau đó đặt sự chú ý lên màn hình bên cạnh, chăm chú nhìn tư liệu trên màn hình.
Tần Dương thật sự để tâm đọc, vì hắn cũng rất muốn biết hậu quả cụ thể mà bản thân tạo ra là gì.
Sau khi xem xong, Tần Dương thở dài một hơi.
Xem ra hắn ra tay không tồi, gã này quả nhiên đã thành kẻ ngốc rồi.
Tần Dương giống như không hề quen biết Shin Kikugawa, đi tới trước mặt Shin Kikugawa, bắt đầu hướng dẫn gã nói chuyện, làm như đang thí nghiệm, giống như đây chỉ là một bệnh nhân bình thường, cũng không có bất kỳ điều gì khác thường.
Trên bàn khách mời, sắc mặt Tư Đồ Hương vẫn như bình thường, giơ DV trong tay lên ghi hình lại, nhưng nội tâm của cô lại không hề bình tĩnh giống như biểu hiện bên ngoài.
Tại sao Shin Kikugawa lại ở chỗ này?
Không thể nào trùng hợp như vậy, vậy thì là ai sắp xếp cục diện này đây?
Là Ishida Makoto, hay là kẻ sau lưng Shin Kikugawa?
Trên đài, Tần Dương đã kiểm tra xong, nhíu mày, ngẩng đầu lên nói:
- Tôi có thể gặp người giám hộ của người bệnh không, hoặc là người biết rõ ràng nhất trước và sau khi bệnh nhân xảy ra chuyện...
Ishida Makoto mỉm cười nói:
- Đương nhiên có thể, người nhà của bệnh nhân đang ở dưới đài.
Vị trí của hai người Ejuku Kikukawa và Hidenaka Takasaki được sắp xếp dưới đài, trong khoảnh khắc khi Shin Kikugawa xuất hiện, cả hai đã nhìn chằm chằm Tần Dương không chớp mắt, nhìn chằm chằm Tư Đồ Hương, muốn nhìn ra một vài manh mối thông qua cả hai.
Ejuku Kikukawa nhìn mấy lần, ánh mắt âm trầm thêm mấy phần.
Tần Dương biểu hiện rất trấn định, giống như hoàn toàn không nhận ra, điểm này ngược lại còn có thể giải thích được, bởi vì Tần Dương quả thật không biết Shin Kikukawa, nếu như Tư Đồ Hương không nói với hắn việc này, vậy khi hắn nhìn thấy Shin Kikugawa mà có biểu hiện như vậy cũng rất bình thường, nhưng phản ứng của Tư Đồ Hương thì không bình thường rồi.
Tư Đồ Hương không có phản ứng, thần sắc như thường, nhưng cũng chính vì thần sắc của cô như bình thường mới là điều không hợp lý lớn nhất.
Tư Đồ Hương có biết Shin Kikugawa, cả hai còn từng xảy ra mâu thuẫn, ngày hôm nay một lần nữa nhìn thấy Shin Kikugawa, nhất là khi còn nhìn thấy cái dạng này của gã, phản ứng bình thường mà Tư Đồ Hương nên có không phải là bàng hoàng hay sao?
Tư Đồ Hương dường như không có một chút bàng hoàng nào, vậy thì chỉ có một cách giải thích, đó chính là cô đã biết được tất cả.
Đúng lúc này, Tần Dương trên đài cao đưa ra yêu cầu.
Ejuku Kikukawa không di chuyển, Hidenaka Takasaki ngồi bên cạnh đứng dậy, bước lên đài.
Ánh mắt Tần Dương đảo qua Hidenaka Takasaki, giống như tùy ý nói:
- Ông là cha của bệnh nhân sao?
Hidenaka Takasaki lắc đầu:
- Tôi là quản gia của cậu Shin, chuyện trước và sau khi cậu ấy bị thương tôi biết rõ ràng nhất.
- Quản gia?
Tần Dương nhíu mày:
- Thật ngại quá... Được rồi, tôi chủ yếu muốn biết một chút là bệnh nhân bị thương như thế nào, về sau có những bệnh trạng như thế nào?
Hidenaka Takasaki nhìn chằm chằm Tần Dương, tuân thủ quy củ trả lời câu hỏi của Tần Dương:
- Tôi cũng không rõ lắm, có người phát hiện cậu Shin ngã ở góc đường liền báo cảnh sát, cứ đưa tới bệnh viện như vậy, chúng tôi đều nói nhất định cậu ấy đã gặp phải kẻ xấu, có thể bị đánh vào đầu tạo thành thương tổn.
- Sau khi cậu ấy tỉnh lại ở bệnh viện, chuyện lúc trước dường như đều đã quên hết, đến cả bản thân là ai cũng đã quên, cũng không nhận ra người trong nhà... Tần tiên sinh, cậu có cách cứu cậu ấy không?
Tần Dương nhíu mày, lắc đầu:
- Đầu óc của anh ta hẳn đã bị đánh nghiêm trọng dẫn tới bị rối loạn lớn. Đại não của con người vô cùng tinh diệu mà cũng rất yếu ớt, tôi có thể khai một số phương thuốc an thần bổ não gắng làm chậm lại sự rối loạn trong đại não của anh ta, nhưng có thể khôi phục được hay không phải xem ý trời rồi.
Tần Dương hơi ngừng lại một chút, sau đó quay đầu nhìn về phía Ishida Makoto:
- Không biết tiên sinh Ishida thấy thế nào?
Ishida Makoto mỉm cười nhìn Tần Dương:
- Tần tiên sinh không có cách sao?
Tần Dương nhìn thấy được nụ cười mỉm trên gương mặt của Ishida Makoto, trái tim lập tức đập nhanh một nhịp. Con mẹ nó, chẳng lẽ tên này có cách?
Thật ra Tần Dương cũng không phải không có cách, thật sự từ góc độ chữa bệnh đơn thuần mà nói, Tần Dương vẫn có hai loại phương pháp có thể thử, nhưng xác suất thành công có bao nhiêu cũng không biết, dù sao đại não xác thực là sự tồn tại rất kỳ diệu mà yếu ớt, cho dù có cách thì Tần Dương cũng không thể dùng.
Khi Tần Dương ra tay đã từng ngụy trang, cho dù Shin Kikugawa tỉnh lại cũng sẽ không nhận ra hắn, nhưng gã biết Tư Đồ Hương, có lẽ sẽ tạo ra phiền phức mới, cho nên dù ván này thua, thì Tần Dương cũng sẽ không ra tay chữa trị.
Ishida Makoto mỉm cười nói:
- Cách thì quả thật tôi có một, chỉ có điều có chút phong hiểm, hơn nữa xác suất thành công cũng không dễ phán đoán, điều này phải trưng cầu ý kiến của người nhà bệnh nhân, vì nếu như xảy ra chuyện gì không may, thì có lẽ anh ta sẽ ở dạng này, không có bất cứ khả năng có thể hồi phục nào.
Tần Dương nhíu mày, trầm giọng nói:
- Chẳng lẽ là phương pháp chấn động?
Ishida Makoto nhìn chằm chằm Tần Dương, hai mắt hơi híp lại:
- Tần tiên sinh cũng biết phương pháp này? Vậy vì sao khi nãy Tần tiên sinh nói không có cách nào trị liệu được?
Trong lòng Tần Dương thầm mắng, mẹ kiếp, đang đào hố mình đây mà.
- Phương pháp chấn động quả thật có xác suất thành công, nhưng tính phong hiểm rất cao, một khi thất bại thì vĩnh viễn không có khả năng hồi phục, cho nên tôi không nói ra, dù sao có rất nhiều bệnh nhân giống như vậy trong khoảng thời gian nhất định về sau có khả năng từ từ khôi phục, dù sao con người có năng lực tự lành mà.
Ishida Makoto mỉm cười nói:
- Trị bệnh cứu người, chỉ cần có một tia khả năng thì đều phải cân nhắc tới, nếu như đây chỉ là cách duy nhất, vậy thì mặc kệ phong hiểm thế nào cũng phải thử một lần.
Tần Dương phản bác:
- Chúng ta là bác sĩ, không có quyền lựa chọn thay cho bệnh nhân, càng không có quyền quyết định cuộc đời của bọn họ, thậm chí là tính mạng!
Ishida Makoto tán đồng:
- Đúng vậy, chúng ta quả thật không có, nhưng trong tình huống như vậy, người giám hộ của bệnh nhân có quyền này!
Tần Dương còn muốn nói chuyện, Ejuku Kikukawa ngồi bên dưới đã ổn trọng đứng dậy, trầm giọng nói:
- Tiên sinh Ishida, tôi là cha của bệnh nhân, tôi ủng hộ ngài làm như vậy!