Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1390 - Chương 1401: Vậy Mà Thật Sự Tỉnh Lại Rồi?

Chương 1401: Vậy mà thật sự tỉnh lại rồi?
 

Sau khi ký trên tập văn kiện xong, Shin Kikugawa được đẩy tới căn phòng chuyên để khám chữa bệnh ở bên cạnh, dù là Tần Dương châm cứu, hay Ishida Makoto muốn thi triển liệu pháp chấn động thì đều cần phải tập trung cao độ, không thể xuất hiện bất cứ sai lầm nào.

Trừ người điều khiển camera ra, thì những người khác đều chỉ có thể chờ đợi trong đại sảnh phòng hội nghị.

Tần Dương vẫn luôn đứng bên xem quá trình trị liệu của Shin Kikugawa, coi như học tập kinh nghiệm.

Khoảng hai mươi phút sau, sắc mặt của Ishida Makoto có phần mệt mỏi đứng dậy, nói với Ejuku Kikukawa đứng bên cạnh:

- Đợt trị liệu đã chấm dứt, tiếp theo đây chính là chờ đợi, chắc hẳn trong vòng mười phút cậu ấy sẽ tỉnh lại, như vậy sẽ biết được kết quả.

Ejuku Kikukawa trầm giọng nói:

- Tiên sinh Makoto vất vả rồi.

Ishida Makoto mỉm cười nói:

- Tôi là bác sĩ, cứu người là chức trách của tôi, chỉ hi vọng có thể có một kết quả tốt đẹp.

Ejuku Kikukawa gật đầu, ánh mắt quay sang nhìn tới Shin Kikugawa, ánh mắt có chút phức tạp.

Ishida Makoto quay đầu nói với Tần Dương:

- Chúng ta đi ra ngoài đi.

- Được!

Sau khi Tần Dương và Ishida Makoto đi ra ngoài liền có nhân viên đẩy Shin Kikugawa từ trong phòng ra, ngồi ở một bên.

Ishida Makoto ngồi trở lại vị trí của mình, cầm lấy microphone giảng lại đại khái tình huống một lần, mọi người thấy Shin Kikugawa nằm mê man không động đậy, ánh mắt đều ngập tràn vẻ thấp thỏm, chờ mong.

Rốt cuộc là thành công hay thất bại đây?

Bên phía người Nhật Bản đương nhiên đều hi vọng Shin Kikugawa có thể tỉnh lại, như vậy Ishida Makoto liền thắng một ván, vượt lên trước Tần Dương. Nhưng khán giả người Trung Quốc thì vừa vặn ngược lại.

Khoảng sáu, bảy phút sau, Shin Kikugawa hôn mê bất tỉnh bỗng nhiên mở mắt không vì bất kỳ lý do gì, chẳng qua trong ánh mắt ngập tràn sự bối rối.

Gã mờ mịt liếc mắt nhìn xung quanh, lại cúi đầu liếc mắt nhìn trên người mình, rồi quay đầu, khi gã nhìn thấy Ejuku Kikukawa ngồi cách đó không xa thì hai mắt lập tức sáng lên:

- Cha!

- Trị khỏi rồi!

- Thật sự trị khỏi rồi, trời ơi, quả thật lợi hại, y thuật của tiên sinh Ishida Makoto tuyệt đối không phải là thứ mà tên họ Tần kia có thể so sánh được!

- Vô cùng kỳ diệu! Quả thật chính là kỳ tích giới y học!

- Đây là thần tích đấy, ha ha, lần này tên họ Tần không còn lời gì có thể nói nữa rồi!

Đám khán giả người Nhật Bản ở đây đều cùng hoàn hô, đám khán giả người Trung Quốc lại thể hiện vẻ mặt khó coi.

- Con mẹ nó, hai mươi phần trăm đấy, như vậy cũng có thể tỉnh lại được?

- Điều này cũng không thể nói rõ ông ta lợi hại hơn so với Tần Dương được, Tần Dương không phải cũng đã nói rồi sao, loại phương pháp này anh ấy cũng biết, chỉ là anh ấy không muốn sử dụng mà thôi.

- Đúng vậy, Tần Dương cũng biết, chỉ là không muốn coi mạng người như cỏ rác giống như ông ta mà thôi, ông ta may mắn đã tiếp xúc rồi mà thôi, cũng không thể nói rõ được điều gì!

Trên đài, Tần Dương hơi nhếch mày, dưới đài, Tư Đồ Hương vẫn luôn bình tĩnh rốt cuộc không kiềm chế được mà biến sắc mặt.

Trên gương mặt của Ejuku Kikukawa thể hiện vô cùng vui sướng. Mặc dù trong lòng gã nặng nề, nhưng đây dù sao cũng là con trai của gã, rất được gã yêu thích, trái tim của gã như bị đao cắt, đáp ứng để Ishida Makoto trị liệu chẳng qua cũng chỉ là đập nồi dìm thuyền, thật ra gã cũng vô cùng khẩn trương. Hiện giờ nhìn thấy con trai đã tỉnh lại, gã sao có thể không vui vẻ được?

- Shin! Con đã tỉnh lại rồi?

Shin Kikugawa có chút mờ mịt lắc đầu:

- Cha... đây là đâu, sao con lại ở đây?

Nụ cười trên gương mặt của Ejuku Kikukawa thu bớt lại, trầm giọng nói:

- Cha đưa con tới đây là vì để chữa bệnh, trước đó con bị người đánh tổn thương não bộ, vẫn luôn trong trạng thái thần trí không tỉnh, con còn có thể nhớ lại sự việc khi đó không?

Shin Kikugawa nhíu chặt mày, dường như đang cố gắng suy nghĩ. Một lát sau, hai mắt lập tức mở to:

- Con nhớ ra rồi, con bị một người đi trên đường dành riêng cho người đi bộ bên cạnh tấn công, kẻ đó đi một mình tới chỗ con xin ít lửa, sau đó đột ngột ra tay tấn công con...

Hai mắt Ejuku Kikukawa mở to, nhanh chóng hỏi:

- Con nhận ra kẻ tấn công con không, hoặc là nói con biết bộ dạng của kẻ đó không?

Trên gương mặt của Shin Kikugawa thể hiện mấy phần lạnh lùng nghiêm nghị:

- Đương nhiên con nhớ rõ bộ dạng của kẻ đó rồi!

Ejuku Kikukawa thở dài một hơi nói:

- Gã đó là ai?

Ngay khi Ejuku Kikukawa và Shin Kikukawa cùng nói chuyện, Tần Dương đã hoàn toàn bình tĩnh lại.

Khi Shin Kikukawa mở to mắt mờ mịt nhìn xung quanh thì Tần Dương đã biết rõ không ổn. Ánh mắt kia mặc dù mờ mịt, nhưng đã có thần, chứ không phải ánh mắt của kẻ ngốc.

Ishida Makoto thật sự đã cứu tỉnh Shin Kikugawa.

Xác suất hai mươi phần trăm đấy!

Trong lòng Tần Dương không kiềm chế được mà cười khổ. Rốt cuộc là vì Shin Kikugawa quá may mắn, hay là Ishida Makoto quá may mắn đây?

Khi Ejuku Kikukawa hỏi Shin Kikugawa có nhớ rõ bộ dạng của kẻ ra tay tấn công gã hay không thì Tần Dương lập tức lấy lại tinh thần.

Mẹ kiếp, kế sách thật độc!

Ejuku Kikukawa hẳn biết rất rõ ràng ân oán giữa Shin Kikugawa và Tư Đồ Hương, có lẽ gã đã sớm hoài nghi kẻ ra tay chính là Tần Dương, chỉ là bất hạnh khi không có bất kỳ chứng cứ gì, cho nên mới án binh bất động, không, gã đã từng động rồi!

Nhiệm vụ của đám người Huyết Ma kia hiển nhiên chính do Ejuku Kikukawa ban bố, thậm chí Ejuku Kikukawa hẳn có quan hệ sâu xa với tổ chức Ám Ảnh, thậm chí có lẽ gã chính là lão đại của Ám Ảnh, cho nên gã có thể liên hệ với sát thủ hàng đầu của Ám Ảnh là Huyết Ma, bảo Huyết Ma ra tay đối phó với bọn họ, cướp đoạt văn vật, hơn nữa còn phải bắt sống hắn về, chắc hẳn chính vì để thẩm tra ra sự thật, sau đó báo thù cho con trai.

Ngày hôm nay ở trước mặt mọi người gã đã đánh cược xác suất hai mươi phần trăm, tuy có quyết định đập nồi dìm thuyền cứu con trai, nhưng trong đó cũng có cả kế hoạch gã âm thầm tính toán.

Nếu như việc trị liệu thất bại, như vậy đương nhiên mọi chuyện đều xong, không cần phải nói thêm gì nữa, nhưng nếu việc cứu trị thành công, Shin Kikukawa tỉnh lại ngay tại chỗ, như vậy nếu như Shin Kikugawa chỉ chứng cứ khi ấy là Tần Dương tấn công gã, như vậy sợ rằng cảnh sát Nhật Bản hoặc người của cục điều tra đặc biệt sẽ bắt Tần Dương lại.

Mấy ngày trước chính hắn mới quét ngang cảnh giới Thiên Nhân cả Nhật Bản, nếu quả thật có chứng cứ chứng minh hắn tấn công Shin Kikugawa, như vậy bên phía Nhật Bản sao có thể bỏ qua cơ hội xử lý Tần Dương kia chứ?

Sợ rằng chính hội giao lưu Nhật Bản mà Ishida Makoto mở ra còn chưa kết thúc cũng đã bị người khác bắt đi rồi.

Ngoan độc! Đủ ngoan độc!

Lão già này không hổ danh là lão đại của Ám Ảnh, đến cả cứu con trai cũng tính kế trong đó.

Sau khi hiểu ra quyết định của Ejuku Kikukawa, trái tim của Tần Dương ngược lại bình tĩnh hơn, bởi vì hắn vốn dĩ không sợ.

Khi hắn tấn công Shin Kikukawa có đeo mặt nạ mô phỏng, hơn nữa lúc trước hắn cũng đã chuẩn bị không ít, hắn có đầy đủ chứng cứ chứng minh không có mặt ở hiện trường, cho nên dù Shin Kikukawa ác ý chỉ ra hắn thì Tần Dương căn bản cũng không sợ.

- Vị này chính là tiên sinh Ishida Makoto đã chữa trị cho con, vị này chính là Tần tiên sinh Tần Dương đến từ Trung Quốc...

Ejuku Kikukawa đột ngột nói chen vào một câu cắt ngang dòng suy nghĩ của Shin Kikukawa.

Tần Dương?

Hai mắt của Shin Kikukawa bỗng nhiên trợn to, lập tức quay đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm Tần Dương.

Tại sao hắn lại ở đây?

Tình huống gì đây?
Bình Luận (0)
Comment