Chương 1527: Lại có ván cược?
- Anh đã sắp xếp công chuyện bên công ty xong xuôi, cũng đã đánh tiếng với ba nhà, Diệp gia sẽ phải người đến Trung Hải hội đàm. Anh sẽ thừa dịp này đi Mỹ một chuyến, có người bệnh cần trị liệu châm cứu đợt hai.
Tần Dương ôm Hàn Thanh Thanh vào ngực mình, một tay xấu xa vuốt ve bầu ngực.
Gò má Hàn Thanh Thanh ửng hồng, quở trách lườm Tần Dương một cái, nhưng không ngăn bàn tay hư hỏng của hắn.
Mới rồi vận động mạnh ép khô thể lực của cô, giờ Hàn Thanh Thanh chỉ muốn nằm yên trong ngực Tần Dương, không làm gì cả.
- Chú ý an toàn.
Tần Dương ừ một tiếng:
- Chắc không đến nỗi có nguy hiểm gì, anh chỉ là bác sĩ qua đó chữa bệnh.
Hàn Thanh Thanh nhẹ giọng nói:
- Cẩn thận sẽ tốt hơn.
Tần Dương siết chặt cánh tay ôm Hàn Thanh Thanh:
- Ừ, yên tâm, anh sẽ đi vui vẻ, về vui vẻ. À phải rồi, ngày mai dì sẽ qua đây, nói là chọn một phòng ở lại, sau này dưỡng lão.
Hàn Thanh Thanh bật cười:
- Dì mới bao nhiêu tuổi chứ? Chưa đầy ba mươi mà lo dưỡng lão rồi?
Tần Dương bĩu môi nói:
- Thì dì nói như thế, anh biết làm sao được. Dường như dì thật sự không định gả cho ai, dì xem anh như con của mình, dù sao anh từ nhỏ được dì chăm sóc tới lớn, vừa là dì vừa như chị.
Hàn Thanh Thanh chớp chớp mắt:
- Dì tới đây ở vì muốn sống chung với người nhà là anh, tốt thôi, dì vừa trẻ vừa mốt, không có ngăn cách giữa hai thế hệ, ở chung nhà sẽ náo nhiệt hơn. Nếu chỉ có hai chúng ta thì căn nhà to lớn này trống vắng quá, hơn nữa anh thường xuyên đi vắng, một mình em không muốn về đây.
Tần Dương cười nói:
- Chúng ta có hai người, sau này sinh thêm mấy em bé thì căn nhà sẽ náo nhiệt lên thôi.
Hàn Thanh Thanh xấu hổ vỖ Tần Dương một cái:
- Ai thèm sinh em bé với anh, muốn sinh thì anh tự sinh!
Tần Dương cười:
- Dù anh muốn sinh con cũng không có khả năng đó.
Hàn Thanh Thanh hừ mũi:
- Chỉ cần anh muốn thì thiếu gì người đẹp sẵn sàng sinh con cho anh?
Tần Dương cười cợt nhả ôm Hàn Thanh Thanh, hôn mặt cô:
- Ô? Sao anh không biết có ai muốn sinh con cho anh nhỉ? Dù có đi nữa thì họ không đẹp bằng em, em mà sinh con chắc em bé xinh
lắm.
- Miệng lưỡi trơn tru!
Hàn Thanh Thanh lườm Tần Dương rồi tự bật cười:
- Chúng mình còn chưa tốt nghiệp, bản thân còn là con nít mà lo chuyện sinh em bé rồi, anh mơ xa quá đi. Em nghĩ... trước hai mươi sáu, bảy tuổi sẽ không tính đến chuyện sinh con. Tuy em không có tài năng gì nhưng không muốn chăm con, ở nhà làm bà nội trợ.
Tần Dương cười nói:
- Không sao, em nói sinh con lúc nào thì sinh lúc đó, tùy ý em.
Mắt Hàn Thanh Thanh sáng ngời hỏi:
- Thật không?
Tần Dương gật đầu khẳng định:
- Đương nhiên thật, anh nói chuyện giữ lời.
Hàn Thanh Thanh vươn tay ôm Tần Dương, không nói chuyện, nhưng chủ động ngửa mặt lên hôn Tần Dương một cái, có thể thấy cô rất vừa lòng câu trả lời của hắn.
- Ngày mai anh đi rồi, đã giải quyết những chuyện khác chưa?
Tần Dương cười nói:
- Không có việc gì, hiệp thương giai đoạn đầu có dì Long chủ trì giải quyết giúp anh, dù sao là sư nương của anh chứ không phải người ngoài. Anh cũng gọi điện thoại cho bên công ty điện ảnh truyền thông Hoa Long nhét Dương Đào vào đoàn làm phim, cho cương vị trợ lý đạo diễn, để anh ta theo đoàn học tập. Anh cũng dặn anh ta tìm hiểu rõ hoạt động của nguyên đoàn làm phim, tức là cho làm vị trí nào đều phải làm được, nếu anh ta làm tốt thì sau này sẽ cho đảm nhiệm cương vị quan trọng hơn.
Hàn Thanh Thanh khẽ ừ, mỉm cười nói:
- Làm bạn của anh đều khá may mắn, một người lên trời, gà chó lên theo.
Tần Dương cười tủm tỉm:
- Bạn bè mà, giúp được gì thì giúp, không chừng ngày nào đó mình cần người ta giúp ngược lại thì sao?
Sân bay Las Vegas.
Tần Dương kéo vali đi ra sân bay. Nessa đeo kính râm, mái tóc vàng xuất hiện trước mặt Tần Dương, môi cô nở nụ cười, khóe môi cong lên tăng sức hấp dẫn.
Nessa vươn hai tay ra đón chào, nhiệt tình ôm siết Tần Dương.
- Hoan nghênh lại đến Las Vegas, hi vọng lần này sẽ để lại hồi ức vui vẻ cho anh.
Tần Dương ôm Nessa, ngửi mùi thơm thoang thoảng từ người cô, cười khẽ:
- Lần trước đến, tôi cũng có hồi ức vui vẻ.
Nessa buhắn tay, nhoẻn miệng cười:
- Xem ra anh thật sự gan dạ, trải qua chuyện nguy hiểm vậy mà còn thấy vui được.
Tần Dương dõng dạc trả lời:
- Đương nhiên vui vẻ, thắng năm, sáu triệu dollar mà, đâu phải mỗi người đến Las Vegas đánh bạc đều có thể thắng tiền mà về.
Nessa bị chọc cười:
- Nói như thể anh chỉ cần tiền không cần mạng sống vậy.
Tần Dương giao vali cho Delphi đứng bên cạnh, mỉm cười nói:
- Những năm gần đây có nhiều người cần tiền không cần mạng, không thiếu tôi.
Nessa mỉm cười hỏi:
- Còn muốn thắng tiền không?
Tần Dương chớp chớp mắt:
- Thắng tiền? Sao, Có ván cược hả?
Nessa nhếch môi cười, bạo dạn ôm cánh tay Tần Dương nói:
- Ừ, nếu anh có hứng thú thì đợi về nhà rồi chúng ta nói kỹ hơn.
Tần Dương cảm nhận mềm mại chỗ cánh tay, nỗi lòng hơi khác lạ, trong đầu bỗng nhớ nụ hôn chủ động của Nessa lúc tiễn mình đi.
Ba người ra sân bay, một chiếc xe Mercedes nhiều chỗ đậu trước mặt ba người, tài xế là một người vạm vỡ nhanh chóng xuống xe, kéo mở cửa xe cho mọi người.
Tần Dương ngồi lên, xe khởi động, hắn thuận miệng hỏi:
- Lúc trước tôi còn nghĩ các người sẽ rời khỏi Las Vegas, gây lớn chuyện như vậy mà.
Nessa giải thích rằng:
- Huyết Lang ẩn núp ở đây, chắc chắn sẽ tiếp tục đối phó tôi, dù sao tôi treo giải thưởng bọn họ, vì an toàn, tôi vốn định rời đi. Nhưng mẹ của tôi tỉnh lại, tự mình ra tay giải quyết chuyện này, trực tiếp tóm cổ Huyết Lang ra khỏi hang ổ, giải quyết sạch, nên chúng tôi không cần đi đâu.
Tần Dương cười khẽ:
- Xem ra mẹ của cô rất ghê gớm.
Mắt Nessa lộ rõ tia kiêu ngạo:
- Đương nhiên, mẹ của tôi là phù thủy trắng nổi tiếng lừng lẫy, tôi chỉ mượn dùng danh hiệu của mẹ sau khi bà bị bệnh, nói về bản lĩnh thì tôi tự nhiên không bằng mẹ. Bà với thân phận là phụ nữ dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, gầy dựng ra cục diện lớn như vậy.
Tần Dương khen:
- Đúng là rất giỏi, nhưng cô cũng không kém, hai mươi mấy tuổi đã lo toan được việc làm ăn lớn như thế.
Nessa mím môi nói:
- Mới đầu cũng rất khó khăn, nhưng làm rồi quen tay. Chúng tôi làm lái buôn cũng chỉ là người trung gian, đơn giản là sắp xếp trù tính chung, nắm bắt người quan trọng nhất, dùng người ổn thỏa nhất làm một việc thích hợp, lấy được đồ rồi kiếm bên mua thích hợp, qua tay bản đồ.