Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1524 - Chương 1535: Siêu Anh Hùng

Chương 1535: Siêu anh hùng
 

Vận may đương nhiên cần thiết trong sòng bạc.

Nếu mỗi lần bạn cầm bài lớn mà luôn có người bài lớn hơn của bạn, mỗi lần đều bị người ta đè chết, cho dù ngẫu nhiên một hai lần được bài lớn nhất nhưng không ai theo bài, họ đều bỏ bài, vận may như thế thì dù có kỹ năng đánh bài siêu đẳng cũng chỉ có một kết

quả là thua.

Tân Dương khá may mắn, nhưng đây không phải mấu chốt để hắn thắng tiền, lý do hắn thắng tiền được là vì biết nắm bắt cơ hội then chốt cho Mark một đòn trí mạng.

Đây là kỹ thuật thật sự.

Ván thứ nhất, lúc sáu người chơi, Tần Dương im lặng chơi bài, không phải vì hắn không thích nói chuyện mà là đang tập trung tinh thần phân tích mỗi một người, dùng một tiếng đồng hồ, hắn đại khái bước đầu phán định từng người. Đến đợt thứ hai đấu với Mark thì càng

đơn giản hơn.

Mark liên tục bị Tần Dương Five Card Stud dọn sạch chip hai lần, đều là ba con bị đè chết, khiến trong lòng hắn ta đánh mất bình tĩnh, đây là điều kỵ nhất khi đánh bài. Con người khi đã nóng nảy, lúc đánh bài sẽ phóng lớn phản ứng của thân thể, do đó dễ bị Tần Dương nhìn phản ứng đoán ra bài của hắn ta lớn hay nhỏ.

- Ngày mai anh còn muốn tiếp tục đánh với hắn ta hả?

Tần Dương cười nói:

- Đúng rồi, hồi sáng tôi nói rồi, muốn dựa vào thẳng tiền kiếm chút thu nhập thêm. Nghiệp vụ đưa lên cửa thế này đương nhiên sẽ không bỏ qua.

Nessa cười khúc khích nhìn Tần Dương:

- Chắc chắn anh có bí quyết, chứ không thì tại sao tự tin như thế?

Tần Dương trả lời thẳng thắn:

- Bí quyết đó là quan sát nhiều, suy nghĩ nhiều, phỏng đoán qua một số thói quen hành vi của đối phương. Còn phải xem vận may, ôm tâm trạng chơi bài, thắng thì vui, nếu thua cũng đành chịu. Đến hiện giờ có vẻ như tôi khá may mắn.

- Ngoài mấy yếu quyết này ra tôi còn có cách nào khác? Không lẽ tôi có con mắt thấu thị có thể nhìn xuyên qua lá bài trên tay người

khác?

Nessa ngẫm nghĩ thấy cũng đúng, dù sao cô cũng thích chơi Poker Texas, tuy không phải cao thủ thật sự nhưng hiểu đạo lý trong đó.

- Anh không sợ người ta CỐ ý dùng một số hành vi hướng dẫn anh nhìn lầm?

Tần Dương mỉm cười nói:

- Động tác cố ý làm và vô ý thức ở trong mắt người ngoài nghề đều giống nhau, nhưng trong mắt cao thủ thật sự thì khác, có chênh lệch

nhỏ.

Nessa hơi kinh ngạc hỏi:

- Năng lực quan sát của anh mạnh vậy sao?

Tần Dương cười giải thích nói:

- Tôi từng trúng kịch độc trong một lần mạo hiểm ở Ingle, suýt chết. Sau này được sư phụ của tôi cứu về, thân thể biến đổi đôi chút, trở nên khỏe mạnh hơn, xương cốt càng cứng rắn, cảm quan nhạy hơn, tự nhiên cũng bao gồm năng lực quan sát.

Nessa nghiêng đầu nhìn thoáng qua Tần Dương, mắt lóe tia sáng ngạc nhiên. Tần Dương xòe tay, cười nói:

- Đừng nhìn tôi với ánh mắt xem quái vật, tôi sẽ không biến hình như Người Khổng Lồ Xanh, cũng không thể bắn tơ nhện từ lòng bàn tay, đơn giản là các hạng cơ năng trong người mạnh hơn chút, cộng thêm tôi vốn là người thận trọng, không khó làm ra một số suy luận

chính xác.

Khóe môi Nessa cong lên:

- Tôi thì hi vọng anh có thể giống như bọn họ, vậy là tôi quen một người bạn siêu giỏi rồi. Sau này gặp nguy hiểm gì đó, có lẽ anh sẽ giống như siêu anh hùng trong phim xuất hiện bên cạnh, cứu tôi khỏi nguy nan.

Nessa hơi tạm dừng, trong mắt đẹp lóe tia khác lạ:

- Không, anh từng cứu tôi một lần, khi tôi và Delphi bị bao vây rơi vào tình cảnh phải chết, anh như siêu nhân trong phim, một mình một người lao vào vòng vây cứu tôi ra ngoài!

Tần Dương cười phá lên:

- Siêu nhân không sợ dao súng, còn tôi mà bị trúng đạn là sẽ thành tổ ong.

Nessa bật cười:

- Đang khen anh, khiêm tốn làm chi, không lẽ người Trung Quốc đều khiêm tốn vậy sao?

Tần Dương thuận miệng trả lời một câu:

- Khiêm tốn là đức tính đẹp, khiêm tốn khiến người tiến bộ, kiêu ngạo khiến người lùi bước.

Nessa liếc xéo Tần Dương, nhưng cái liếc mắt đa tình đó làm tim Tần Dương đập rộn rã.

Cô gái này là một người rất hấp dẫn, một ánh mắt một nụ cười đều hút hồn người, đặc biệt là môi của cô luôn khiến người muốn hôn nồng nhiệt.

Hai người ăn cơm tối, tiếp theo là tản bộ dọc theo bờ sông trong thành phố.

Màn đêm đã bao phủ mặt đất, Las Vegas dưới ánh đèn đẹp vô cùng. Hai tay Nessa đút vào túi áo khoác ngoài, cười chúm chím:

- Lâu lắm rồi tôi không có tâm tình nhẹ nhàng như vậy.

Tần Dương trầm ngâm hỏi:

- Là do tình hình bệnh của mẹ Cô tốt hơn?

- Đúng rồi, bệnh của mẹ luôn là tảng đá đè nặng lòng tôi, giờ bà được anh chữa cho, đã tỉnh lại, rất có thể lại đứng thẳng dậy, đây là chuyện làm tôi vui vẻ nhất. Mẹ của tôi là một người rất lợi hại, có bà ở thì lòng tôi có cột trụ, sẽ thấy vững vàng hơn.

Nessa quay đầu mỉm cười với Tần Dương:

- Lúc trước mẹ tôi ngã bệnh, thậm chí ngủ mãi không tỉnh, tôi bận rộn công việc gia tộc, hối hả ngược xuôi, đã thật lâu không tản bộ thả lỏng nhàn nhã thế này, hơn nữa có anh đẹp trai đi cùng.

Tần Dương cười nói:

- Tôi nên cảm ơn lời khích lệ của cô.

Nessa quay đầu, khóe môi cong lên:

- Tôi nói thật lòng.

Tần Dương nghiêm trang nói:

- Tôi cảm thấy ánh mắt của cô rất tốt!

Nessa cười càng tươi:

- Tôi chẳng những có ánh mắt tốt mà vận may cũng không tệ, vì trước kia tôi cũng là cô bé hay cười, người thích cười thì may mắn sẽ không quá kém. Đi nào, dẫn anh đi một chỗ!

Delphi lái xe đến, Tần Dương và Nessa lên xe, chiếc xe lần vào dòng xe cộ.

- Chúng ta đi đâu? Đừng nói là cô dẫn tôi đi quán bar uống rượu nhé?

Nessa cười nói:

- Anh đoán đúng phân nửa, đúng là uống rượu, nhưng không phải trong quán bar, nơi đó ồn ào, tôi thà một mình nằm trên giường uống rượu cũng không muốn đi bar.

Xe lái đi không xa thì quẹo vào một nhà hàng trong trung tâm thành phố.

Metropolitan Hotel.

Tần Dương cười hỏi:

- Đến nhà hàng uống rượu?

Nessa mỉm cười nói:

- Phòng trong Metropolitan Hotel đều siêu lớn, còn có ban công rất rộng, có thể nhìn xuống cảnh đêm, vừa uống rượu vừa hóng gió ngắm cảnh đêm, tôi nghĩ sẽ thoải mái hơn uống rượu trong quán bar ồn ào nhiều.

Tần Dương khen:

- Tuy chưa nhìn thấy nhưng có thể tưởng tượng sẽ thoải mái thế nào.

Nessa mỉm cười nói:

- Lần trước anh đến vội vàng, đi vội vã, không kịp uống rượu đàng hoàng với anh. Giờ anh đến, dù thế nào tôi cũng phải làm tròn bổn phận chủ nhà, cùng anh uống rượu một bữa.
Bình Luận (0)
Comment