Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1529 - Chương 1540: Tâm Lý Dân Cờ Bạc Không Chấp Nhận Thua

Chương 1540: Tâm lý dân cờ bạc không chấp nhận thua
 

Mười triệu thua sạch trong vòng chưa đầy hai tiếng.

Rick đen mặt, đứng lên:

- Tần tiên sinh...

- Đợi đã!

Mark xanh mặt ngắt lời Rick:

- Rick, không lẽ anh định nhận thua?

Vẻ mặt Rick bất đắc dĩ nói:

- Đã thua hết tiền cược mười tiêu, thua trắng. Anh yên tâm, tôi sẽ thực hiện ước hẹn ban đầu của chúng ta.

Rick đang nói ước hẹn bồi thường Mark 20% nếu thua tiền đặt cược, tính luôn ván đầu tiên thắng nhỏ thì gần hai triệu.

Trong mắt Mark lộ rõ không cam lòng, lại gần cái bàn trước mặt, ngồi xuống ghế của Rick:

- Tôi lại cược một ván với câu, dám đánh không?

Tần Dương buồn cười nói:

- Mark tiên sinh, nếu ông có tự tin thắng tôi thì hôm nay cần gì mời Rick tiên sinh ra tay đánh với tôi? Bây giờ ông vào bàn đánh bạc chẳng lẽ không sợ thua? Mười tiêu dollar tuy không nhiều nhưng không phải số lượng nhỏ.

Lời nói của Tần Dương nghe như chân thành, dường như khuyên nhủ Mark đừng chơi, dù chơi cũng sẽ thua tôi, đừng lãng phí tiền.

Nhưng nghe vào tai Mark thì rõ ràng là trào phúng, như cái tát đánh mạnh vào mặt hắn tay.

Gương mặt Mark đanh lại, nhìn thẳng Tần Dương:

- Cậu mặc kệ tôi thua hay không, tôi chỉ hỏi cậu có dám chơi không?

Tần Dương nhún vai:

- Tôi thì không có ý kiến, ông muốn chơi mấy ván tôi đều theo.

Mark sắc mặt âm trầm lấy một tấm thẻ ra:

- Đổi tiền cược!

Rick nhìn gương mặt lạnh lùng của Mark, bước rak hỏi phòng. Rick đã thấy nhiều hành vi như vậy trong sòng bạc, loại người này kết quả cuối cùng đều rất thảm.

Rick muốn khuyên nhủ Mark, nhưng biết mình đã thua mười triệu của Mark, e rằng bây giờ trong bụng Mark đang thầm oán mình, chưa chắc nghe lọt tại lời mình nói.

Một tiếng rưỡi sau, chip trước mặt Mark đều chồng chất trước mặt Tần Dương.

Tần Dương duỗi lưng giãn cơ thể, mỉm cười nói:

- Mark tiên sinh, tôi cảm thấy hôm nay nữ thần may mắn đứng cạnh mình, nếu chơi tiếp nữa e rằng... hay chúng ta dừng ở đây?

- Không, tiếp tục!

Mắt Mark đỏ ngầu, lại đập mạnh thẻ xuống bàn:

- Đổi tiền cược!

Đáy mắt Tần Dương lóe tia mỉa mai, hôm nay hắn nghiên cứu tư liệu chi tiết về Mark, phát hiện hắn ta có điểm yếu trí mạng là không chấp nhận thua!

Mỗi người đều có lằn ranh tâm lý, sau khi thua, người khác nhau sẽ có cách khác nhau. Người can đảm có gan đối diện thất bại, có gan tráng sĩ chạt cổ tay dừng tổn thất trước bờ vực, chờ cơ hội lần sau. Nhưng có người không chịu nổi chênh lệch tâm lý, sẽ chọn cách cấp tiến hơn, hi vọng lật ngược ván cờ.

Hôm qua Mark thua bảy triệu chưa đánh tan lằn ranh tâm lý của hắn ta, dù sao là tỷ phú của một tỷ dollar, tuy bảy triệu dollar là con số không nhỏ nhưng chưa tới mức khiến Mark đánh mất lý trí, ông chỉ cảm thấy nhục nhã, nên mới tính toán lấy lại sĩ diện qua ngày hôm nay, thắng lại số tiền đã thua, giành lại mất mũi đánh mất.

Sau khi Rick thua mười triệu, tâm lý của Mark tan vỡ, dù hắn tab iết kỹ thuật chơi bài của Rick tốt hơn mình, đây là lý do hắn ta mời Rick đánh thay mình, rồi lại không kìm được tự an ủi có lẽ mình may mắn hơn Rick thì sao?

Tuy thắng thua dựa

vào kỹ thuật chơi bài, nhưng phần lớn xem vận may, đúng không nào?

Mark đặt hi vọng vào may mắn, mong có thể đánh bại Tần Dương. Trong tình huống như vậy, chỉ cần một ván bài, chỉ cần Mark thắng Tần Dương chút tiền là tâm lý sẽ ổn định lại, sẽ không tiếp tục tan vỡ. Nhưng Tần Dương như gió to thổi lá rụng thắng sạch tiền cược của Mark, làm hắn ta hoàn toàn tan vỡ, biến thành tâm lý dân cờ bạc trăm phần trăm.

Có lẽ mình sẽ thắng ván tiếp theo thì sao?

Hôm qua Tần Dương đánh bạc với Mark đã mò rõ thói quen đánh bạc của hắn ta, được bài lớn thì có phản ứng gì, ăn trộm gà thì có phản ứng gì, bài nhỏ thì có phản ứng gì. Dù với người như Rick, thói quen vô tình thay đổi chân gác lên nhau ở dưới bàn cũng bị Tần Dương lặng lẽ nắm giữ. Mark tan vỡ tâm lý hoàn toàn như trong suốt, sao thắng nổi Tân Dương?

Thua đi!

Thua càng nhiều thì ông càng lộ nhiều sơ hở hơn!

Tần Dương không bắt buộc muốn thắng Mark bao nhiêu tiền, hắn cần dùng ván bài phá cục, đương nhiên, tiền không phải thứ xấu, CÓ

thể thắng nhiều chút thì hắn có lý do gì từ chối?

Ván tiếp theo, Mark thua nhanh hơn, chưa đầy một tiếng đã thua trắng.

- Đổi nữa!

- Đổi nữa!

Khi Mark lại kêu đổi chip, nhân viên phục vụ cung kính nói:

- Mark tiền sinh, tài khoản trong thẻ của tiên sinh đã không đủ mười triệu, không thể đổi chip.

Lời nói của nhân viên phục vụ như gáo nước lạnh đổ xuống đầu Mark, khiến lý trí hoàn toàn đánh mất bỗng chốc tỉnh lại.

Hết tiền?

Hết tiền! !!

Mark biết rõ trong tài khoản của mình có gần sáu mươi trệu dollar, vậy mà bây giờ hết sạch!

Sắc mặt của Mark bỗng trắng như giấy, trong đầu cẩn thận nhớ lại, phát hiện chính mình đã đổi chip bốn lần, bao gồm chip mà Rick đã thua, bao gồm ngày hôm qua thua, vậy là hắn ta tổng cộng thua Tần Dương năm mươi bảy triệu dollar.

Năm mươi bảy triệu!

Trái tim của Mark như bị bóp chặt, đau đướn như sắp nổ tung ra. Mark nhìn Tần Dương nét mặt bình tĩnh mà như thấy quỷ dữ ăn tươi

nuốt sống.

Hai tay Tần Dương xoay hai chip, giơ tay xem đồng hồ:

- Thời gian không còn sớm, nếu Mark tiên sinh đã không còn cách nào chơi tiếp thì hôm nay chúng ta dừng ở đây.

Mark cắn chặt răng, đôi mắt như muốn giết người trừng Tần Dương.

Tên này lặng lẽ thắng năm mươi bảy triệu của mình!

Số tiền đó không chỉ bao gồm tiền để dành của mình, còn có vốn lưu động của công xưởng, giờ mình đã thua trắng.

Việc này không thể bỏ qua như vậy!

Mark dù sao không phải loại người lương thiện, muốn từ trên bàn đánh bạc lấy lại số tiền đã mất là rất khó khăn. Mark tỉnh táo lại, nhận ra kỹ thuật đánh bài của mình không cùng đẳng cấp với Tần Dương, hắn ta bỗng rất hối hận. Người giành được Gold Bracelet cũng nói không đánh lại Tần Dương, vậy mà mình sính anh hùng làm gì?

Dân cờ bạc vĩnh viễn đều là thua trắng tay rồi mới hối tiếc không kịp, Mark cũng giống như vậy, hắn ta sản sinh ra ý đồ khác như những Con bạc hay làm.

Bí quá hoá liều!

Nơi này là nước Mỹ, đây là Las Vegas!

Một tên nhóc Trung Quốc nhà ngươi muốn dễ dàng mang tiền thắng về nhà? Suy nghĩ thật đẹp.

Mark trầm mặc vài giây, hít sâu, nói:

- Tần tiên sinh, kỹ thuật đánh bài của cậu đúng là rất giỏi, tôi xin nhận thua. Nhưng thua nhiều tiền như vậy, dù thế nào cũng nên cho tôi Cơ hội gỡ vốn, Tần tiên sinh thấy có đúng không?
Bình Luận (0)
Comment