Chương 1547: Di Bỉ Chi Đạo Hoàn Thi Bỉ Thân
Tần Dương nâng chiếc bàn cược đã bị hất đổ lên, nhặt khẩu súng từ dưới mặt đất lên, đặt xuống trước mặt mình, sau đó nâng một chiếc ghế đã bị đổ lên lật lại trước mặt mình, ngồi xuống.
- Đừng nằm nữa, tìm cái ghế tới đây ngồi đi.
Vẻ mặt đám người Mark và Middle thể hiện sự bất an đứng từ trong một góc lên, đều tự tìm ghế tới ngồi ngay ngắn đối diện với Tần Dương, giống như đám học sinh tiểu học.
Ngón tay của Tần Dương nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn:
- Tôi muốn biết sự thật của chuyện này, ai thuật lại cho tôi biết đây?
Middle đã chính tay giết Middle, đã bị Tần Dương kéo lên thuyền giặc, không chết thì căn bản chính là loại không có đất mà trốn. Đã đến lúc này rồi thì gã đương nhiên sẽ không giấu diếm gì thay cho Mark nữa, không hề do dự mà bán đứng Mark hoàn toàn.
- Tôi và Mark qua hai ván bài mà quen nhau, tối ngày hôm trước anh ta gọi điện thoại cho tôi, nói có con dê béo đến từ Trung Quốc, có thuật đánh bạc rất lợi hại, thắng anh ta năm mươi bảy triệu. Anh ta mời tôi đặt hố, trước tiên mời anh tới đây đánh bạc, chúng tôi sẽ trực tiếp nói rằng anh là tên gian lận, sau đó cậy thế Có người có súng mà mạnh mẽ lừa bịp tống tiền anh một khoản..
Ngón tay của Tần Dương chỉ tới hai gã khác:
- Bọn họ thì sao, CÓ quan hệ gì với anh?
- Bọn họ là cấp dưới của tôi, tôi gọi tới góp vui.
Vẻ mặt của Tần Dương lập tức thể hiện vẻ tiếc nuối:
- Đáng tiếc, vì sao không tìm mấy kẻ có tiền chứ... Middle, anh làm cái gì ấy nhỉ?
Middle không hề giấu diếm trả lời:
- Tôi mở một khách sạn, trong tay còn có một sòng bạc nhỏ, đồng thời còn làm mấy vụ buôn lậu nhỏ, khu vực nhỏ này đều do tôi quản
lý...
Tần Dương thở dài:
- Mấy người vĩnh viễn sẽ không nhớ bài học lâu, luôn cho là có tiền có thể thuê người tu hành bán mạng cho mấy người, nhưng không biết người ta lật mặt có thể lấy mạng của chính mấy người hay không.
Middle hối hận đến xanh ruột, chẳng qua lúc này vì mạng sống làm sao còn nghĩ được quá nhiều, không hề do dự đáp lời:
- Đúng vậy, tôi cũng là nhất thời xao động trước lời của Mark, anh ta còn nói anh là phú nhị đại siêu cấp tới từ Trung Quốc, chúng tôi tống anh một con số là sẽ trực tiếp phát tài, đầu óc của tôi lập tức choáng váng, đáp ứng anh ta. Tần tiên sinh, xin anh hãy bỏ qua cho tôi lần này.
Tần Dương khẽ cười nói:
- Chúng ta khi nãy đã đánh cược một ván...
Middle nghe thấy Tần Dương vừa nói như vậy lập tức hiểu được, trong lòng âm thầm than khổ, Tần Dương đang yêu cầu tiến thắng ván bài khi nãy đây mà.
Năm triệu đấy!
Vẻ mặt Middle đau khổ nói:
- Vâng, khi nãy tôi thua năm triệu, tôi liền chuyển khoản cho Tần tiên sinh...
Hai mắt Tần Dương hơi híp lại:
- Khi nãy tôi mới thắng năm triệu sao?
Trái tim Middle đập loạn, xong rồi, bị tống tiền lừa bịp lại rồi!
Gặp phải đối phương mạnh hơn, Middle lập tức kinh sợ nói:
- Khi nãy tôi nhất thời không nhìn thấy rõ, Tần tiên sinh anh thắng được bao nhiêu vậy?
Tần Dương thản nhiên nói:
- Tôi nhớ được hình như tôi thắng năm mươi triệu, các người gốc bàn lên, hiện giờ là dự định không chịu trả tiền sao?
Tầm mắt Middle bỗng nhiên tối sầm. Năm mươi triệu, sao hắn không đi cướp luôn đi!
Năm triệu gã lấy ra cũng đã quá mức rồi, đâu ra được năm mươi triệu kia chứ?
Gã Middle cao lớn kệch cỡm thiếu chút nữa đã trực tiếp khác. Khi nãy gã không hề che giấu chuyện lừa tiền với Tần Dương, nói Tần Dương lừa đảo, hiện giờ là Tần Dương gậy ông đập lưng ông, cũng dứt khoát trực tiếp lừa tiền của gã...
- Tần tiên sinh, tôi biết khi nãy tất cả đều là lỗi của tôi, tôi không nên lừa gạt tiền của anh, tôi cũng nguyện ý trả giá lớn, chẳng qua tôi thật sự không lấy ra được nhiều tiền như vậy, nếu như tôi có nhiều tiền như vậy thì tôi còn cần làm ra nhiều chuyện như vậy sao?
Tần Dương cầm khẩu súng lên, tiện tay xoay vòng, khẩu súng xoay tròn qua các ngón tay của Tần Dương, sau đó linh hoạt rơi vào trong lòng bàn tay của Tần Dương, họng súng nhắm ngay Middle.
- Thật ra giết hết các người mới là phương pháp xử lý đáng tin nhất, dù sao chỉ có người chết mới biết giữ bí mật nhất.
Sắc mặt của Middle đã trắng bệch tới mức không còn máu. Thần kinh cả Cơ thể gã đều vô cùng căng thẳng khi đối diện với họng súng đen ngòm kia, e sợ Tần Dương một khi không để ý thì bóp CÒ.
- Đừng, đừng, đừng... Tần tiên sinh, cầu xin anh bỏ qua cho tôi, tôi nguyện ý lấy toàn bộ tiền ra, chỉ là tôi thật sự không lấy ra được năm mươi triệu...
Tần Dương thản nhiên nói:
- Vậy anh có thể lấy ra được bao nhiêu?
Middle bị họng súng chĩa tới, không dám chậm trễ, không hề do dự mà đáp lời:
- Trong tài khoản của tôi miễn cưỡng có mười ba triệu, tôi đưa toàn bộ cho anh, chỉ cầu xin anh tha cho tôi một mạng!
Ngón tay của Tần Dương di chuyển, thu lại khẩu súng, thản nhiên nói:
- Chuyển khoản:
Middle không dám chậm trễ, sai một cấp dưới đi lấy máy tính tới, đăng nhập tài khoản của bản thân, vì để chứng minh sự trong sạch của mình còn đưa số dư cho Tần Dương xem, tổng cộng có hơn mười ba triệu hai trăm ngàn.
Tần Dương báo số tài khoản của mình, mười ba triệu nhanh chóng được gửi vào tài khoản của Tần Dương.
Tần Dương bật cười:
- Anh rất phối hợp, tôi tin tưởng việc sau đó anh cũng sẽ làm rất khá, dù sao việc này liên quan tới tính mạng của anh, anh nói xem có
phải không?
Mặc dù Middle xót cho tiền của gã, nhưng bản thân gã cũng biết Tần Dương không định giết mình, dù sao nơi này có nhiều người như vậy, chẳng lẽ hắn thật sự sẽ giết toàn bộ, để gã tự dọn dẹp tàn cuộc mới chính là cách làm ổn thỏa nhất.
- Tần tiên sinh xin hãy yên tâm, tôi nhất định sẽ xử lý tốt, không để tin tức ở nơi này lọt ra ngoài một chút nào...
Khi nói những lời này, Middle đồng thời liếc nhìn Mark ở bên cạnh, trong mắt có mấy phần hung ác.
Mark vốn đã đang lo sợ bất an, sợ phải chết, bị Middle liếc nhìn bằng ánh mắt như vậy lập tức bị dọa sợ, thiếu chút nữa đái ra quần. Gã làm sao có thể không biết được Middle đang suy nghĩ điều gì, gã này chắc chắn biết giết chết Mark, sợ rằng trước khi xử lý Còn phải nghĩ cách dọa nạt ép gã chi tiền của mình, dù sao chính vì Mark tìm tới nên mới dẫn tới tình cảnh hiện giờ, hơn nữa gã Còn bị Tần Dương bịp
mất mười ba triệu...
- Tần tiên sinh, xin anh hãy cứu tôi, tôi cho anh tiền, anh dẫn tôi rời khỏi đây, anh muốn cái gì tôi đều có thể đáp ứng anh!
Tần Dương chuyển tầm mắt, ánh mắt lạnh lùng ngập tràn sự trào phúng:
- Trước đó anh muốn tiền của tôi, thậm chí còn muốn mạng của tôi đấy, anh bảo tôi bây giờ phải cứu anh?
Mark giơ hai tay lên, mạnh mẽ giáng cho bản thân một cái bạt tai, vẻ mặt ủ rũ nói:
- Tần tiên sinh, chỉ cần anh dẫn tôi rời đi, đảm bảo an toàn cho tôi, tôi cho anh tiền, mười triệu? Không đủ sao, hai mươi triệu... Năm mươi triệu, được rồi chứ?
Tần Dương híp hai mắt lại:
- Anh còn có thể lấy ra được nhiều tiền như vậy sao?
Vẻ mặt của Mark cứng đờ. Ngày hôm qua gã đã thua sạch tiền trong tay, thậm chí thua mất cả vốn lưu động của công ty, lấy đâu ra được nhiều tiền như vậy, gã chẳng qua chỉ vì chạy trốn khỏi vùng đất chết mới mở miệng nói bừa mà thôi.
Tần Dương nhìn thấy được biểu tình của Mark, cũng đã đoán được đại khái e rằng trong tay gã này không có tiền, khẽ cười nói:
- Mặc dù anh muốn mạng của tôi, nhưng con người tôi cũng không thích giết chóc. Như vậy đi, chi bằng anh đáp ứng tôi một việc, tôi không lấy của anh một đồng tiền nào liền dẫn anh đi, đảm bảo sự an toàn cho tính mạng của anh, thế nào?