Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1612 - Chương 1623: Cháy Phòng Vé

Chương 1623: Cháy phòng vé
 

Gấu trúc?

Tần Dương hơi buồn cười, thấy vẻ mặt của Hàn Thanh Thanh không có nét giận mà chỉ có bất đắc dĩ, thoạt trông không thật sự giận.

- Vây xem như thế nào?

Hàn Thanh Thanh liếc xéo hắn:

- Nhờ ơn anh, vì anh là thần tượng toàn dân, tuy rằng hiện tại không nổi bật nhiều như lúc trước nhưng ở đại học Trung Hải thì anh là bạn cùng trường truyền kỳ tựa như thần, là bạn gái của anh sao có thể không gây chú ý?

Tần Dương cười cợt nhả nói:

- Chưa chắc đều là lỗi tại anh, em là hoa hậu giảng đường, người ta ngắm em có lẽ không phải vì anh, không chừng là vì em quá xinh đẹp!

Hàn Thanh Thanh hừ mũi:

- Không lẽ trước kia em không đẹp à? Sao không có nhiều người vây xem như hiện giờ? Bị người tung tin đồn là bạn gái của anh, có nhiều người đặc biệt lãng vảng ngoài lớp chúng em chỉ để xem em, đi căn – tin ăn cơm cũng bị người ta các loại vây xem chỉ trỏ, ánh mắt đó khiến người rợn tóc gáy.

Tần Dương cầm tay CÔ:

- Vậy bọn họ có nói cái gì không? Em cảm thấy phiền phức lắm sao?

Hàn Thanh Thanh lắc đầu, nói:

- Cũng không phiền gì, em không quan tâm bọn họ nói cái chi, đơn giản là thấy hâm mộ, tò mò vậy thôi. May mà chúng ta vốn là bạn cùng học, không ai nói em ham tiền của anh.

Tần Dương cười trêu:

- Em cần gì ham tiền khi vốn là phú bà rồi? Hơn nữa em vốn không phải loại người đó.

Hàn Thanh Thanh cười khẽ:

- Ừ, em cảm giác nhiều ánh mắt hâm mộ và ghen tị đa số đến từ con gái, dù sao anh là nam thần lý tưởng trong lòng nữ sinh toàn trường.

Tần Dương trêu đùa:

- Chứ em không phải nữ thần trong lòng nam sinh sao? Chúng ta thế này gọi là liên hợp cường cường.

Hàn Thanh Thanh cười cười, chuyển đề tài:

- Anh đi làm việc có suôn sẻ không?

- Ừ, suôn sẻ.

Tần Dương kể đại khái, nhẹ giọng nói:

- Bây giờ quan hệ của chúng ta đã lộ ngoài sáng, anh lo sẽ có người làm chuyện xấu với em, thường ngày đi đâu nhớ mang theo Andy

tiên sinh.

Mắt Tần Dương lộ tia xin lỗi nói:

- Quen anh đã định sẵn không thể nào có sinh hoạt bình tĩnh được.

Hàn Thanh Thanh nhoẻn miệng cười nói:

- Không sao, em được thể nghiệm sinh hoạt nhà giàu, ra vô đều mang theo vệ sĩ, uy phong biết mấy, bao nhiêu người hâm mộ.

Tần Dương mỉm cười nói:

- Sau này em ngủ ở nhà đi, trong nhà bảo an chặt chẽ hơn, em ở ký túc xá trường học, lỡ thật sự có người muốn hại em thì hoàn toàn không có chỗ đề phòng. Dù sao Andy tiên sinh không thể theo bên em suốt hai mươi bốn tiếng, em ngủ ở nhà, Andy tiên sinh dễ bảo hộ an toàn của em hơn.

Hàn Thanh Thanh gật đầu, nói:

- Ừ, giờ em cũng bắt đầu học lái xe, về sau có chuyện gì sẽ tự mình lái xe.

Tần Dương cười nói:

- Hay đấy, chờ khi em lấy được bằng lái anh sẽ tặng cho một chiếc, em thích loại xe gì?

Hàn Thanh Thanh cười nói:

- Em tự mua được rồi, em còn là sinh viên, lái xe bình thường để di chuyển thôi.

Tần Dương bướng bỉnh nói:

- Em xa lạ với anh làm gì? Của anh chẳng phải cũng là của em sao?

Hàn Thanh Thanh nhìn Tần Dương cố chấp, nét mặt bất đắc dĩ nói:

- Anh vẫn luôn bá đạo như vậy.

Tần Dương ôm eo Hàn Thanh Thanh, cười nói:

- Anh có trưng cầu ý kiến của em, là tự em bỏ cuộc, nên anh là bạn trai, chồng tương lai của em đành phải tự mình quyết định. Em yên tâm, biết em không thích gây chú ý nên anh sẽ không mua các loại xe sang hấp dẫn ánh mắt như Maserati

Hàn Thanh Thanh nghe Tần Dương nói vậy, biết nếu mình không lên tiếng thì chẳng còn quyền tự chọn nữa, vội nói:

- Đừng mua xe tốt quá, mua chiếc MINI được rồi, nếu không thì lái đi học rất gây chú ý.

Tần Dương cười hỏi:

- Em chọn MINI?

Hàn Thanh Thanh trả lời khẳng định:

- Ừ, nếu anh mà mua xe khác là em không thèm!

Tần Dương không bắt buộc, sảng khoái gật đầu:

- Được rồi, vậy thì MINI, hiệu xe này thích hợp nữ giới lái, nhưng phỏng chừng em cũng ít có dịp một mình lái xe.

Hàn Thanh Thanh hiểu ý của Tần Dương, hắn không tiếc trả giá đắt cũng muốn tìm cao thủ Siêu Phàm bảo hộ mình, sau này vì an toàn của mình, phỏng chừng đi đâu đều sẽ có Andy hoặc cao thủ khác lái xe bảo hộ, không đến lượt mình tự lái. Nếu cô đi cùng Tần Dương, hắn cũng có xe, càng không cần cô tự lái.

Tần Dương đang nói chuyện với Hàn Thanh Thanh thì bỗng di động reo chuông.

Xem dãy số, Tần Dương lộ vẻ mặt ngạc nhiên.

Trịnh Kỳ!

Lần đầu tiên Tần Dương mua cổ phần tập đoàn điện ảnh Paddy từ tay Haanas thì đã quen biết với Trịnh Kỳ, còn vô tình cứu cô một lần. Về sau Tần Dương nói xạo mình là trợ lý của Hoàng Đào của công ty đầu tư Tần Qua. Trước khi rời đi Los Angeles, Trịnh Kỳ từng mời Tần Dương ăn một bữa cơm.

- Chị Trịnh, lâu không gặp.

Từ lúc trở về từ Los Angeles, Trịnh Kỳ và Tần Dương ngẫu nhiên liên hệ, nói vài câu trên Fetion, hầu như không gọi điện thoại.

Giọng nói của Trịnh Kỳ chất chứa ý cười:

- Tần Dương, có bận gì không?

- Đang rảnh rang ở nhà.

Trịnh Kỳ cười nói:

- Vậy có rảnh gặp mặt không? Tôi mời cậu ăn cơm.

Tần Dương kinh ngạc hỏi:

- Chị về Trung Quốc rồi?

Trịnh Kỳ cười nói:

- Ừ, Thunder Mask đã chiếu phim ở Bắc Mỹ, tuyên tuyền khắp Bắc Mỹ, giờ sắp chiếu ở Trung Quốc, tôi trở về phối hợp tuyên truyền điện

ảnh.

Tần Dương cười nói:

- Đúng nhỉ, tôi quên mất việc này. Thế nào? Thành tích ở Bắc Mỹ tốt chứ?

Nói đến thành tích phòng vé của Thunder Mask thì giọng điệu của Trịnh Kỳ có phần hưng phấn:

- Tốt lắm, tốt hơn phỏng đoán trước kia của chúng ta, từng lên đầu bảng xếp hạng phòng vé Bắc Mỹ suốt ba tuần, thống kê phòng vé hơn ba trăm triệu dollar, tuy bây giờ phòng vé sụt giảm, xem xu thế hiện tại thì đến lúc Bắc Mỹ gỡ xuống, phòng vé ít nhất đến năm trăm triệu.

Tần Dương hết hồn:

- Hot vậy sao?

Trịnh Kỳ hưng phấn nói:

- Thì đấy, hoàn toàn vượt qua tưởng tượng, đương nhiên, cũng có thể là vì mấy bộ điện ảnh được mong đợi rất cao gần đây đều có kết quả không tốt, vừa lúc Thunder Mask lấp vào nên mới bộc phát ra hiệu quả mạnh mẽ như vậy.

Tần Dương cười nói:

- Toàn nhờ vào đồng hành phụ trợ?

Trịnh Kỳ bị lời nói của hắn chọc cười:

- Ừ, đại khái vậy. Lần này thành tích của Thunder Mask bùng nổ, về sau sẽ làm phần tiếp theo, sẽ trở thành IP nổi tiếng, tiếc rằng vai diễn của tôi đã hoàn toàn kết thúc, dù quay tiếp phần hai cũng không có mặt tôi.

Tần Dương an ủi:

- Mặc kệ nói sao thì lần này phim bùng nổ sẽ tốt cho phát triển sự nghiệp của chị.

Trịnh Kỳ cười khẽ:

-- Nói vậy cũng đúng, ha ha, chỉ hơi tiếc vì không thể quay tiếp phần hai. Mà thôi, hẹn chỗ đi, chúng ta gặp mặt tán gẫu.
Bình Luận (0)
Comment