Chương 1632: Con người cứng rắn
Hàn Thanh Thanh bỏ sách vào ba lô, cõng ba lô đi ra tòa nhà dạy học, quét mắt về phía băng ghế đặt dưới bóng cây.
Andy đứng lên từ băng ghế, sải bước đi hướng bãi đỗ xe, Hàn Thanh Thanh đi theo sau lưng Andy, cách một khoảng ngắn.
Tuy Andy luôn bên cạnh bảo vệ Hàn Thanh Thanh, nhưng nơi này là trường học, đã có quá nhiều ánh mắt khác lạ nhìn cô, Hàn Thanh
Thanh không mong sẽ bị thảo luận nhiều hơn vì sự có mặt của Andy.
Trên người Hàn Thanh Thanh mang đồng hồ được Tần Dương đưa tặng, nó có công năng định vị và cầu cứu, còn có khuyên tai ẩn chứa máy truyền phát tín hiệu, Andy có thể tùy thời biết vị trí của cô, cũng sẽ thu được cầu cứu ngay lập tức, nên lúc cô đi học thì hắn ta sẽ tìm
một chỗ gần đó chờ, lúc Cô tan học, Andy sẽ đi lái xe trước, đậu ở ven đường chờ cô lên xe.
Chuyện tình cảm của Hàn Thanh Thanh và Tần Dương bị lộ ra ngoài sáng, Tần Dương là phú ông hàng tỷ, có xe đưa rước cô đến trường và tan học là chuyện rất bình thường, cũng sẽ không dẫn phát nhiều ngạc nhiên, trong trường có nhiều học sinh lái xe hơi nên việc này chẳng có gì mới lạ.
Xe lăn bánh, rất nhanh rời khu phố phồn hoa, lái vào đường nhựa vắng vẻ, đi tiếp một quãng là con đường thẳng đến biệt thự giữa núi.
Một chiếc xe van từ phía đối diện trờ tới, hai chiếc xe sắp lướt qua nhau thì xe van bỗng rẽ hướng, rầm một tiếng đụng gãy kính chiếu hậu bên trái của chiếc xe con mà Andy lái. Dường như chiếc xe bị giật mình rẽ sang bên trái, rồi tiếng thắng xe chói tai vang lên, xe van xiêu vẹo ngừng giữa đường.
Andy cũng dừng xe lại, quay đầu nhỏ giọng nói:
- Cô ở yên trong xe, đừng đi xuống, ta xuống nhìn xem sao!
Hàn Thanh Thanh đồng ý, kéo cửa kính xe xuống một nửa, nhìn chiếc xe van phía đối diện.
Andy mở cửa xe, đi hướng chiếc xe van kia, mới đi được vài bước thì xe van mở cửa, một người đàn ông khoảng năm mươi tuổi bước ra.
Andy hơi híp mắt lại, dừng bước chân, đề phòng nhìn người đàn ông phía trước.
Người đàn ông này giống như Andy, cũng là người da trắng, vóc dáng cao lớn, cơ bắp săn chắc, quần áo bó sát như sắp rách toạc.
- Anh đụng xe của tôi!
Andy trầm giọng nói một câu, căng cứng từng thớ thịt, sẵn sàng tùy thời ra tay, vì hắn ta phát hiện người đàn ông này không phải người thường, hơn nữa thần thái là lạ.
- Vậy sao?
Người đàn ông vạm vỡ quét mắt qua kính chiếu hậu bị đụng gãy, mỉm cười nói:
- Ta CỐ ý!
Người đàn ông vạm vỡ nói xong câu đó bỗng giẫm chân, xông về phía Andy như một chiếc xe tăng.
Ánh mắt Andy thay đổi, cơ bắp toàn thân phồng lên, sải bước che đằng trước người đàn ông vạm vỡ, tung nắm đấm về phía đối phương.
Mắt người đàn ông vạm vỡ rực lửa cuồng nhiệt, như sói hoang thấy máu tươi, cũng từng nắm đấm, nhưng không phải va chạm với nắm tay của Andy mà đấm vào bả vai đối phương.
Nắm tay của Andy và người đàn ông vạm vỡ cùng trúng bả vai của đối phương, hai người tái mặt, cùng lùi ra sau.
Râm!
Andy đụng mạnh vào cửa xe, kính cửa xe vỡ nát, cánh cửa lõm vào một khúc.
Hàn Thanh Thanh sợ hãi hét lên, bản năng nghiêng đầu né mảnh thủy tinh vụn bắn tung tóe. May mắn đây là thủy tinh công nghiệp, khi vỡ không có góc cạnh sắc bén, Hàn Thanh Thanh chỉ bị giật mình chứ không trầy xước gì.
Người đàn ông vạm vỡ kia không khá hơn, người đụng mạnh vào chiếc xe van, chẳng những cửa xe lõm vào, nguyên chiếc xe bị đẩy lùi lại một khoảng ngắn, bánh xe nửa bên kia mắc kẹt trong mương rãnh ven đường.
Hai tay người đàn ông vạm vỡ chống làm cửa xe lại lõm vào hai chỗ, gã đứng thẳng dậy, mắt đỏ máu nhìn Andy, thè lưỡi liếm môi, lạnh lùng nói:
- Không ngờ là cao thủ!
Andy đứng thẳng người, vẫn chắn đằng trước Hàn Thanh Thanh, cảnh giác nhìn người đàn ông vạm vỡ phía đối diện, nói nhanh:
- Hàn tiểu thư, gọi điện thoại cho Tần tiên sinh!
- Biết!
Hàn Thanh Thanh và Tần Dương nhiều lần trải qua sống chết, tuy trường hợp như vậy khiến cô hơi kinh hoàng nhưng không đến mức luống cuống sợ sệt, CÔ nhanh gọn lên tiếng, vội móc di động ra gọi điện thoại cho Tần Dương.
Cùng lúc đó, người đàn ông vạm vỡ đứng thẳng người, tay chộp cánh cửa xe van rồi giật mạnh, cửa xe bị gã kéo xuống dưới. Người đàn ông vạm vỡ một tay cầm cửa xe, gã như CỖ xe hạng nặng lại xông lên, cửa xe sắt thép bị vung vẩy như lưỡi dao to chém hướng Andy.
Gương mặt Andy nghiêm túc, hai người vừa rồi va chạm, hắn ta phát hiện người này khá mạnh, không thấp hơn mình bao nhiêu. Andy chịu thiệt ở chỗ không dám tránh ra, với thực lực của người đàn ông này chỉ mất một giây để giết Hàn Thanh Thanh ngồi ở hàng ghế
sau.
Cơ bắp toàn thân Andy căng cứng như kim cương, vươn hai cánh tay ra cứng rắn chộp lấy cửa xe sắt thép chặt chém như cây búa, lòng bàn tay bắn ra giọt máu, nhưng hắn ta như không nhìn thấy, đá mạnh một cước, một lần nữa đạp bay đối phương, nhưng lần này gần như dồn hết sức vào đôi tay nên đối phương chỉ lùi lại mấy bước chứ không bị trầy trụa gì.
Tay Andy chộp cửa xe quay nửa vòng tròn rồi bỗng vung ra.
Andy không dùng kiểu giơ ngang của xe đập xuống mà cầm một góc rồi dựng thẳng chém ra, như cầm cây dùi to đập mạnh xuống.
Người đàn ông vạm vỡ giơ cánh tay che đầu, cửa xe đập mạnh vào người gã phát ra tiếng nổ trầm đục.
Người đàn ông vạm vỡ bị đập bay ngược nặng nề đụng vào một cột điện, cây cột gấp khúc từ giữa với góc độ công rất lớn.
Người đàn ông vạm vỡ bật ngược rơi xuống đất, nhanh nhẹn bò dậy, va chạm mạnh như vậy, nếu là người thường thì đã đứt gân gãy xương, nhưng gã bình tĩnh như không.
Andy lướt nhanh vài bước, vẫn đứng giữa người đàn ông vạm vỡ và Hàn Thanh Thanh theo một đường thẳng, không xông lên tấn công đối phương mà chỉ đề phòng nhìn không rời mắt.
Chức trách của Andy là bảo hộ Hàn Thanh Thanh, bây giờ hắn ta không rõ đối phương còn đồng bọn nào khác không, không dám rời khỏi chiếc xe nửa bước, nếu không thì dù chỉ một người tu hành vừa nhập môn cũng có thể thừa dịp mình rời đi dễ dàng giết chết hoặc bắt Cóc Hàn Thanh Thanh.
Mắt người đàn ông vạm vỡ đỏ ngầu nhìn thẳng Andy:
- Mày cũng là người tu hành phương tây nhưng tại sao bán mạng cho người Trung Quốc? Tôn nghiêm của mày đâu?