Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1660 - Chương 1671: Lỡ Như Thành Công Thì Sao?

Chương 1671: Lỡ như thành công thì sao?
 

Đối mặt Eric gầm rống, Lucian dửng dưng.

- Mày đi đi, có giỏi thì giết hết bọn họ. Mày cảm thấy tao sẽ sợ à?

Lời nói kiêu căng hờ hững của Lucian làm Eric không biết nên nói cái gì.

Eric đau đầu như búa bổ, gã rất hiểu biết Lucian, nhưng chỉ biết Lucian nhân hậu, có ý thức trách nhiệm mạnh chứ không phải Lucian kiêu căng bá đạo không e ngại điều gì.

Nếu là Lucian nhân cách thứ nhất nghe Eric nói như vậy chắc chắn sẽ đắn đo băn khoăn, nhưng Lucian này thì chẳng thèm quan tâm, mày thích giết cứ giết, mày giết là chuyện của mày, tao giết là chuyện của tao, ai sợ ai?

Tóm lại là mày không làm gì được tao!

Hôm nay Lucian tỏ rõ đến để giết chóc lung tung, hắn ta chỉ là nhân cách thứ hai, nếu có thể tồn tại mãi mãi thì càng không sao hết, hắn ta không sợ, còn nếu sau này bị nhân cách chủ đá đít, biến mất thì hắn ta càng không quan tâm chuyện này.

Tao sẽ biến mất, sẽ chết thì quan tâm làm gì mày có giết người hay không?

Giờ tao chỉ muốn thỏa thích, giết đã tay, chỉ muốn và một gia tộc Sal các người, mấy chuyện khác không quan trọng.

Eric tức giận nói:

- Được, mày muốn đánh thì tao chiều, chúng ta đổi chỗ khác, tạo cùng mày đánh tới sướng!

Lucian cười to bảo:

- Tạo nể mặt mày vậy, chọn rừng cây ở phía trước đi, nếu mày dám chạy thì hôm nay tao sẽ giết sạch người trong lâu đài cổ:

Eric bị lời nói cuồng vọng của Lucian hoàn toàn chọc giận:

- Được, tạo sẽ quyết tử chiến với mày, chờ xem ai xử lý ai!

- Nhào vô!

Lucian xoay người lao vào rừng cây, Eric theo sau. Tuy Eric có thực lực Chí Tôn nhưng gặp phải Eric không quan tâm gì khác, bất chấp mạng sống làm gã bó tay.

Mặc kệ là người thường hay cường giả Chí Tôn thì sợ nhất là bất chấp mạng sống!

Lucian là loại người chơi bạt mạng đó.

Tần Dương nhìn Lucian và Eric xông vào rừng cây, hắn do dự một chút, xuống xe, đến gần rừng cây.

Không trốn thoát được, Tần Dương tin tưởng với cảm quan của cường giả Chí Tôn, chỉ cần mình bỏ chạy thì chắc chắn sẽ bị Lucian cảm giác được ngay. Xem xu hướng không chút băn khoăn xâm nhập rồi giết chóc không chừa ai của Lucian thì chắc chắn hắn ta sẽ đuổi theo, không nói hai lời xử lý mình.

Nếu không có biện pháp trốn thì chẳng bằng đến gần một chút, Tần Dương thiệt tình không muốn bỏ qua cuộc chiến liều mạng của cường giả Chí Tôn.

Tần Dương thậm chí phỏng đoán nếu Eric xử lý Lucian, Eric không giống như Lucian bất chấp tất cả, nếu mình giải thích lai lịch thì đối phương có xuống tay với mình không? Dù sao xử lý mình không đem lại ích lợi gì cho Eric, chỉ chuốc thêm phiền phức và tai họa.

Trong rừng cây trên đỉnh núi, Lucian và Eric va chạm vào nhau không mang theo chút hoa mỹ, nguyên đỉnh núi rung bần bật.

Tần Dương từ xa thấy hai bóng người như tia chớp liên tục va chạm, bay ngược, va chạm, đất đai trong rừng nứt ra, thân cây gãy, dường như có hai con khủng long bạo chúa đang đánh nhau kịch liệt trong rừng.

Tần Dương cảm thụ mặt đất rung rinh, lòng thầm thán phục không thôi.

Đây là cường giả Chí Tôn sao?

Mạnh thật!

Dù bản thân Tần Dương là một người tu hành không yếu, nhưng hắn không biết cực hạn của con người có thể đến mức này.

Tần Dương thậm chí quên mình ở trong tình cảnh nguy hiểm, khi thấy hai bóng người như khủng long bạo chúa thì hắn bỗng nhớ đến gân cốt của mình và biến dị mà trở nên khác với người thường, mình có thể tu hành thuật luyện thể phương tây tăng mạnh gân cốt hơn

không?

Thuật luyện thể phương tây chú trọng là luyện linh nhập thể, người tu hành phương đông thì chú ý trữ khí trong đan điền, đây là một loại xung đột, nếu đã trữ khí trong đan điền thì làm sao luyện khí nhập thể, luyện khí nhập thể thì lấy đâu ra khí trữ trong đan điền?

Tần Dương thầm nghĩ phải thử một lần.

Lỡ thành công thì sao?

Dù sao bản thân Tần Dương là một trường hợp cực kỳ đặc biệt, độ cứng thân thể của hắn bây giờ hoàn toàn có thể sánh ngang với người luyện thể phương tây, tuy không bằng tố chất của người luyện thể cung cấp bậc nhưng ít nhất ở trình độ Tiểu Thành cảnh trở lên.

Người luyện thể có nhiều công pháp, công pháp càng cấp cao thì tốc độ tu hành càng nhanh, xác suất lên đỉnh phong càng cao. Ẩn Môn Có nhiều công pháp người tu hành phương đông nhưng ít có công pháp người tu hành phương tây, có lẽ mình có thể kiếm cơ hội tìm một môn công pháp luyện thể cao thâm nào đó rồi tự lần mò?

Đang lúc Tần Dương suy tư thì va chạm kinh thiên động địa chợt ngừng lại.

- Hôm nay dừng ở đây, ngày mai tiếp tục!

Lucian kêu to một tiếng, thân hình như rồng lao ra khỏi rừng cây. Dường như Lucian biết rõ Tần Dương đang ở đâu, nhảy mấy cái đã đáp xuống bên cạnh hắn, lôi hắn đi hướng xe hơi.

Eric lao ra rừng cây, tức giận quát:

- Lucian, mày muốn tới thì tới, muốn đi thì đi sao? Đánh tiếp đi chứ!

Lucian cười to bảo:

- Bố thích thì đến, chán thì đi, không phục thì nhào vô cắn!

Eric tức ói máu, chưa kịp nói gì thì Lucian lại quát lớn:

- Ngày mai tao đến nữa, nếu mày không có mặt thì tao sẽ giết hết người trong lâu đài!

Mắt Eric tóe lửa, nhấc chân đuổi theo:

- Lucian, mày khinh người quá đáng!

Lucian thấy Eric đuổi theo thì túm Tần Dương, bỏ lại xe hơi, tựa như sao băng nhảy xuống núi.

Eric rượt tới bên vách núi, nhìn Lucian như gió xoáy rơi xuống chân núi, căm giận dừng bước, vì dù gã có thể đuổi theo cũng không bắt kịp Lucian, lỡ chọc giận Lucian quay lại lâu đài cổ, giết chóc lung tung thì rắc rối to.

- Bà nội nó, thằng điên!

Eric chửi thề, xoay người đi về lâu đài cổ.

Đứng trước lâu đài cổ, nhìn phần chóp bị đánh sập và vách tường thủng một lỗ to, Eric sắc mặt âm trầm.

Tên điên đó!

Nếu biết trước thì đã không tìm cách thức tỉnh hắn rồi, vốn cho rằng đánh thức hắn sẽ làm gia tộc Coleman bị tổn hại nặng, ai biết với đến cường địch bất chấp mạng sống cho gia tộc Sal.

Mới rồi Lucian điên cuồng giết bậy chẳng những diệt đám hộ vệ của lâu đài cổ, khá nhiều người gia tộc Sal cũng bị giết. Mặc dù Eric muốn giết Lucian nhưng thực lực hai người chênh lệch không lớn, lúc này Lucian hoàn toàn là tên côn đồ bạt mạng, đánh nhau cực kỳ liều mạng, mặc dù Eric tức giận nhưng không thể bất chấp tất cả giống như Lucian được.

Uy hiếp vô dụng, đánh nhau thì không chiếm ưu thế tuyệt đối, đối phương giở trò lưu manh chẳng sợ cái chi, đối phó người như vậy, mặc kệ là ai đều nhức đau đầu như búa bổ.

Eric cắn răng, đang định trở về lâu đài cổ thì chợt dừng bước chân, ngoái đầu nhìn lên trời đêm.

Trong trời đêm, một chiếc máy bay trực thăng nhanh chóng đến gần lâu đài cổ.
Bình Luận (0)
Comment