Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1673 - Chương 1684: Biết Thời Thế Mới Là Anh Hùng

Chương 1684: Biết thời thế mới là anh hùng
 

Lucian lộ vẻ mặt khủng hoảng và bất an khi thấy nắm đấm của mình suýt đánh chết người.

Lucian nhăn nhó bất an quay đầu, ấp úng nói:

- Ta không hề muốn đánh chết hắn, đã nhẹ tay rồi, ta không ngờ hắn yếu như thế, mới đánh có một cái...

Dường như Lucian rất sợ bị Tần Dương răn dạy, giọng nhỏ xíu, giống đứa con nít làm sai.

Cơ mặt của Vinylon, Brewer mất tự nhiên Co giật, ánh mắt phức tạp, bộ dạng không nỡ xem tiếp.

Tuy hai người đã biết nguyên do nhưng nhìn lão tổ gia tộc Coleman bị Tần Dương sai khiến, còn làm thần thái rụt rè như vậy, họ là người gia tộc Coleman, cảm thấy hơi lúng túng.

Khóe mắt Tần Dương giật giật, xuống tay đúng là ác thật.

Nếu ông già tóc bạc này thực lực yếu hơn chút nữa e rằng đã bị cú đấm này đánh chết rồi.

Xem ra về sau không phải tình huống đặc thù thì đừng kêu Lucian ra tay, nếu không thì e rằng sẽ có người chết.

- Không sao, đánh chết thì kệ, dù gì bọn họ không phải người tốt, quan trọng nhất là bọn họ muốn giết tôi.

Lucian nghe Tần Dương không trách mình thì thở phào nhẹ nhõm, khi nghe nói những người này muốn giết hắn, Lucian siết chặt nắm tay, hung hăng nói:

- Ai muốn giết chủ nhân thì ta sẽ giết kẻ đó trước!

Tần Dương cười cười:

- Tốt, buổi tối tôi mời ông ăn đồ ăn ngon, ăn thịt nướng!

Lucian nghe nói có đồ ăn ngon thì mở to mắt, vẻ mặt hớn hở:

- Tuyệt!

Đối thoại vừa nhẹ hẫng vừa kỳ dị của Tần Dương và Lucian khiến người trong nhà vừa kinh vừa giận.

Một ông già tóc bạc kinh khủng nhìn đám người Vinylon ra tay, giọng run run hỏi:

- Các người rốt cuộc là ai?

Tần Dương lạnh lùng chỉ vào Vinylon và Brewer:

- Vinylon, Brewer, đỉnh phong Siêu Phàm, đến từ gia tộc Coleman.

Người trong nhà hãi hùng trợn to mắt.

Gia tộc Coleman!

Làm người tu hành của nước Pháp, bọn họ tự nhiên càng rõ ràng sức mạnh của gia tộc Coleman. Bọn họ có lẽ e dè bối cảnh Trung Quốc của Tần Dương, nhưng càng sợ thế lực tu hành siêu mạnh của nước mình hơn. Đắc tội Tần Dương thì có lẽ người đứng sau lưng đối phương chỉ giết một đám người trút giận, nhưng đắc tội gia tộc Coleman, nguyên gia tộc sẽ bị hủy diệt từ các mặt.

Tần Dương phớt lờ phản ứng của nhóm người này, ngón tay chỉ vào Lucian:

- Lucian, lão tổ của gia tộc Coleman, bây giờ là bạn của tôi, cường giả Chí Tôn.

Lão tổ của gia tộc Coleman!

Cường giả Chí Tôn!

Tất cả thành viên trong tộc Lipton cực kỳ khiếp sợ Xoe tròn mắt nhìn Lucian, siêu cường giả trông như đồ đần này thì ra là lão tổ của gia

tộc Coleman!

Tuy Tần Dương giới thiệu là bạn của hắn nhưng những người có mặt không bị lảng tai, bọn họ nghe rõ ràng Lucian gọi hắn là chủ nhân.

Lão tổ của gia tộc Coleman, cường giả Chí Tôn kêu Tần Dương là chủ nhân!

Tần Dương mặc kệ một đám người vẻ mặt ngạc nhiên há hốc mồm, chỉ vào Miêu Kiếm Cung và Dương Hạo Nhiên:

- Sư Công, trưởng bối của tôi, bọn họ cũng là cường giả Chí Tôn.

Cường giả Chí Tôn!

Ba cường giả Chí Tôn!

Đám trưởng lão của gia tộc Lipton cảm giác trước mắt tối sầm, cảm giác như trời sập.

Mình đã chọc vào quái vật gì thế này?

Gia tộc Lipton đã tạo nghiệt gì mà một hơi kéo đến ba cường giả Chí Tôn?

Bọn họ muốn diệt môn gia tộc Lipton hay sao?

Tần Dương quay đầu, lạnh lùng hỏi:

- Trong gia tộc Lipton có ai làm chủ được thì đi ra tâm sự.

Đám người gia tộc Lipton ngo nhau, cuối cùng một ông già đứng ra, vẻ mặt khó xử chỉ vào ông già tóc bạc ngã dưới đất:

- Người này là đại trưởng lão của gia tộc chúng tôi.

Tần Dương nhìn đại trưởng lão không biết còn sống hay đã chết, lạnh lùng nói:

- Xem bộ dạng của ông ta thì không thể nói chuyện với tôi được, tôi đã nghe những gì các người nói, tôi cảm thấy ông ta không thích hợp tiếp tục giữ chức vị đại trưởng lão của gia tộc Lipton nữa, bởi vì hành vi của ông ta đã không có biện pháp bảo hộ an toàn cho gia tộc, ông ta sẽ kéo cả gia tộc vào trong tai nạn.

Đám ông già của gia tộc Lipton nhìn nhau, bọn họ đều già thành tinh, nghe hiểu lời ngầm của Tần Dương.

Câu nói này tràn ngập uy hiếp, ông đã là đại trưởng lão, đại biểu gia tộc Lipton, ông dẫn dắt mọi người thảo luận cách hại chết tôi, nếu

vậy thì tôi sẽ diệt ông trước, thậm chí là diệt nguyên gia tộc Lipton các người!

Nếu Tần Dương nói lời này trước khi đánh nhau thì có lẽ thành viên trong tộc Lipton không phục, nhưng ba Chí Tôn đứng trước mặt họ, nhích nhẹ một ngón tay là toàn bộ người ở đây không sống nổi.

. Đây không phải hăm dọa, đây là sự thật đẫm máu.

Tần Dương quét mắt qua nhóm ông già, lạnh lùng nói:

- Lần này tôi đến vì muốn hoàn toàn chấm dứt ân oán với gia tộc Lipton, nên tôi hy vọng có thể bàn về tương lai với người đại biểu gia tộc Lipton, nếu bàn bạc ổn thỏa thì người này là đại trưởng lão mới của gia tộc, còn bàn không tốt, đêm nay giết hết các người, xong hết mọi chuyện.

Tần Dương ác nghiệt hăm dọa chẳng chút kiêng kị hù sợ đám ông già, có ai không sợ chết?

Phía trước lòng đầy căm hờn chẳng qua là lòng tự tôn quấy phá, giờ cái chết ngay trước mắt, ai rảnh để ý tự tôn làm chi nữa, huống chi cúi đầu trước mấy cường giả Chí Tôn là lẽ tất nhiên.

Con người luôn cần tìm lý do cho mình, khi đã tìm được lý do thích hợp thuyết phục bản thân thì người đó có thể làm ra nhiều chuyện khiến người khiếp sợ.

Một ông già đảo tròng mắt, nhanh chóng giành bước ra trước, cười ruồi nói:

- Tần tiên sinh, tôi tên Eugene, Eugene Lipton, là trưởng lão của gia tộc Lipton, tôi sẵn lòng đại biểu gia tộc Lipton bàn với Tần tiên sinh!

Đám người xung quanh đều quay đầu trừng mắt Eugene, một ông già nạt:

- Eugene, anh dựa vào cái gì có thể đại biểu gia tộc Lipton?

Eugene đối với Tần Dương là thái độ khiêm cung, còn với người khác thì hình mũi hừ lạnh:

- Trừ đại trưởng lão ra chúng ta đều là trưởng lão, vậy tại sao tôi không thể đại biểu? Chuyện của Jimmy vốn bắt đầu từ Jimmy cuồng vọng tự đại tự chuốc rắc rối, được bài học vẫn không cam lòng, còn muốn trả đũa, tôi vẫn luôn lên tiếng phản đối, nhưng các người cứ khăng khăng hùa theo hắn. Không lẽ nhất định muốn kéo nguyên gia tộc Lipton xuống vực sâu thì các người mới cam lòng sao?

Nhóm ông già tuy vẫn giữ nét mặt tức giận nhưng không cãi lại lời khiển trách của Eugene, dù sao sự thật bày ngay trước mặt, gia tộc Lipton đã ở bên mép vực sâu, đạp sai một bước là rớt xuống ngay, không có đường leo lên.

Tần Dương nhìn mặt Eugene, khóe môi cong lên:

- Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, Eugene, ông có ý kiến gì với lời tôi đã nói không?
Bình Luận (0)
Comment