Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1726 - Chương 1737: Quảng Cáo Này Hơi Bị Khoe Mẽ

Chương 1737: Quảng cáo này hơi bị khoe mẽ
 

Tần Dương suy xét một chút, cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý.

Dù sao đây là sản nghiệp của mình, cũng nên góp sức cho nó một chút, đúng không nào?

Tuy hắn là chưởng quầy phủi tay, nhưng nếu có thể hỗ trợ thì vẫn nên giúp đỡ, làm khách mới một lúc không mất bao nhiêu thời gian, xem như đi thăm công tác Lý Tư Kỳ.

Lúc này đã sắp đến lễ ngày một tháng năm chiếu phim, Tần Dương nhận hình tuyên truyền điện ảnh mà Tạ Đông kêu người gửi qua, tùy tay đăng một tin weibo.

- Mới về Trung Hải, biết bạn bè @ Yến Tử Tuyết @ Yến Tử Băng tham gia diễn điện ảnh tình yêu hài kịch đô thị Ngược Gió Mà Đi sẽ công chiếu vào ngày 1 tháng 5, bạn học nào thích xem phim đi ngang qua nhớ đừng bỏ lỡ, đến lúc đó tôi sẽ cùng hai người đẹp vai chính chọn ngẫu nhiên một rạp chiếu phim đi xem, mọi người có duyên gặp nhau, sẽ được cơ hội tiếp xúc gần gũi với nữ ngôi sao xinh đẹp.

Đăng lại tin weibo này sẽ có cơ hội được một tấm poster tuyên truyền của hai người đẹp kèm theo chữ ký của họ, chữ ký của tôi thì không hiếm hoi gì, tôi ké độ nổi tiếng của hai nữ ngôi sao xinh đẹp thôi.

Viết xong bài, đính kèm poster hình tuyên truyền điện ảnh Ngược Gió Mà Đi, nhấn nút gửi.

Uy lực tám mươi triệu fan thực tuyệt đối không thể khinh thường, vừa đăng lên weibo, chớp mắt được vô số người đăng lại, like và bình luận.

- Đây là hai nữ chính trong mv Yên Hoa Ly Biệt mà, giờ tiến quân màn ảnh lớn rồi à. Hai người đẹp sinh đôi, rất hấp dẫn ánh mắt.

- Đại thần vẫn nghịch ngợm như vậy, vào lúc mấu chốt luôn sẽ quảng cáo một phát. Hai hôm trước tôi còn đang suy nghĩ đại thần một lần nữa hot lên, có khi nào sẽ đăng weibo quảng cáo sản phẩm công ty nhà đại thần không? Kết quả là tôi đoán được mở đầu nhưng sai kết cuộc.

- Tần Dương, anh quá khiêm tốn, tuy anh không đóng phim, không xem như ngôi sao điện ảnh truyền thông, nhưng sức ảnh hưởng của anh cao hơn những ngôi sao đó nhiều, anh đâu cần ké độ nổi tiếng tin hot làm gì, bản thân anh đã hot nhất rồi!

- Nếu Tần Đại thần kêu gọi, làm fan cứng của Tần Dương, tôi phải hưởng ứng thần tượng kêu gọi, đi xem phim thôi!

- Điện ảnh tình cảm hả, tôi là cún độc thân, xem phim càng đau khổ. Ở thành Dung, Tứ Xuyên, cầu cô em nào cùng đi xem phim.

- Ha ha, tôi ở Trung Hải, tôi muốn đi gặp tình cờ với đại thần, cầu nguyện!

- Cũng ở Trung Hải, cầu gặp tình cờ!

- Đại thần là người quảng cáo bị tu hành làm chậm trễ, đăng tin quảng cáo khoe mẽ không chịu nổi, từng đợt nối tiếp nhau.

- Đại thần thật thân dân. Đại thần ơi, nhận đồ đệ không, cầu thu đồ đệ!

...

Tần Dương vừa đăng weibo thì Yến Tử Tuyết đã gọi điện thoại tới.

- Tần Dương, anh về rồi!

Tần Dương cười nói:

- Ừ, mới về nhà đã bị lão Tạ lôi đầu ra làm quảng cáo này.

Yến Tử Tuyết cười tủm tỉm:

- Ai kêu anh là ông chủ, được yêu thích như thế, không dùng cũng uổng. Hơn nữa anh ở trên weibo là chuyên quảng cáo, mọi người đã quen quá rồi.

Tần Dương cười nói:

- Đúng thật, dù sao tôi không sợ anti fan hay ăn mắng, giờ sắp chiếu phim điện ảnh, chắc mọi người không bận nhỉ?

- Không quá bận nhưng cũng không rảnh rỗi, dù sao thời kỳ đầu phải làm nhiều công tác tuyên truyền, chúng tôi phải phối hợp, trong lòng đang hồi hộp lắm nè. Đây là bộ điện ảnh đầu tiên của chúng tôi, sợ thành tích quá dở.

Tần Dương cười nói:

- Chắc sẽ không kém đâu, tuy tôi chưa xem phim nhưng lão Tạ nói chất lượng bộ phim này không tệ, phòng vé sẽ không kém.

- Hy vọng được như vậy, nếu không thì có lỗi với anh nhiệt tình đề cử như vậy, lỡ như quá rác rưởi, những fan phim sẽ mắng anh đề cử lung tung.

Tần Dương trả lời dửng dưng:

- Kệ bọn họ chửi, tôi không quan tâm.

- Buổi tối anh rảnh không? Tôi và em gái mời anh ăn cơm, anh giúp bọn tôi nhiều như vậy mà chưa có dịp cảm ơn anh.

Tần Dương hơi do dự một chút nói:

- Ngày mai đi, hôm nay vừa trở về. Ngày mai tôi đi công ty một chuyến, kêu luôn nhóm lão Tạ, tôi mời mọi người ăn cơm.

Đầu dây bên kia Yến Tử Tuyết chững lại một lúc, giọng nói có chút miễn cưỡng:

- Mọi người cùng nhau hả?

Tần Dương cười nói:

- Đúng rồi, lâu không gặp nhau, cùng tụ họp, vừa lúc bàn chuyện về sau luôn.

Bên Yến Tử Tuyết yên lặng vài giây, bỗng nhiên giọng nói cao vút:

- Ôi, ngày một tháng năm chiếu phim anh sẽ đi xem phim với chúng tôi hả?

Tần Dương cười nói:

- Đúng rồi, đây là nhiệm vụ lão Tạ sắp xếp, lão Tạ quản việc, tôi làm chưởng quầy phủi tay chỉ có nước vâng theo lệnh.

Yến Tử Tuyết bỗng chốc vui vẻ lên:

- Được rồi, vậy đến lúc đó buổi tối chúng ta đi xem, rồi bọn tôi mời anh ăn một bữa cơm riêng, anh không được từ chối nhé?

Tần Dương cười tủm tỉm đồng ý:

- Được chứ, có người mời ăn cơm thì tại sao tôi từ chối?

- Tốt, quyết định vậy đi, ngày mai gặp. A, Tử Băng nhờ tôi hỏi thăm sức khỏe của anh.

Tần Dương cười nói:

- Ừ, hỏi thăm sức khỏe cô ấy giùm tôi, ngày mai gặp.

Gần đây mỗi lần Tần Dương ra nước ngoài sẽ gây ra động tĩnh lớn, Hàn Quốc, Nhật Bản, Ba Lan, nước Mỹ, mỗi lần tạo tiếng vang càng lớn. Sau khi Tần Dương đăng tin trong hội bạn, lục tục nhận được tin nhắn hoặc điện thoại của nhiều người.

Cha mẹ, Lộ Quân Di, dì, Lam Tinh Vũ.

Tần Dương lần lượt trả lời, hứa đãi mấy bữa tiệc mới xem như hoàn thành mỗi lần làm ầm ĩ trở về lại được bạn bè trưởng bối quan tâm.

...

Tập đoàn Thiên Bác, văn phòng tổng giám đốc.

Văn Vũ Nghiên cẩn thận xem xong một phần văn kiện, tiếp theo ký tên của mình vào tờ giấy sau cùng.

Buông cây bút trong tay xuống, Văn Vũ Nghiên ngả lưng ra sau, dựa vào ghế da thật, gương mặt hơi mệt mỏi.

Văn Vũ Nghiên mặc áo lót trong màu trắng, đồ tây ôm sát người, tóc rũ xuống hai bên, đuôi tóc hơi xoăn. Theo động tác ngả người ra sau của cô, ngực áo lót trong bị kéo căng lộ đường cong hấp dẫn người.

Văn Vũ Nghiên ngồi hai phút, cầm di động lên xem, bỗng mắt sáng rực.

Hắn đã trở lại rồi sao?

Văn Vũ Nghiên nhấn mở khung chat, ngón tay đặt lên nút ấn trên màn hình di động, mắt lấp lóe tia do dự.

Qua một lúc lâu, ngón tay rời khỏi màn hình, Văn Vũ Nghiên đặt nhẹ di động xuống bàn làm việc.

Văn Vũ Nghiên ngồi thẳng người, cầm con chuột, mở trang web tìm kiếm, gõ tên một người, nháy mắt hiện ra nhiều tin tức cần tìm.

Văn Vũ Nghiên tùy ý nhấn vào những tin tức này, đa số nội dung giống nhau, kể sự việc cũng lặp lại, nhưng cô xem say sưa.

Một lúc lâu sau, con chuột ngừng di chuyển, Văn Vũ Nghiên nhìn thẫn thờ màn hình máy vi tính.

Trên màn hình, Tần Dương đứng trên lôi đài nhà thi đấu chục triệu người vây xem, hắn giơ cao cánh tay, vô thanh hoan hô.

Cửa phòng vang lên tiếng đập cửa, Mai Di ôm hai hồ sơ đi đến, đặt xuống mặt bàn, nhẹ giọng nói:

- Thành viên ban giám đốc đã đến đông đủ.

Đáy mắt Văn Vũ Nghiên lóe tia chán ghét, đứng lên, giọng nói trong trẻo lạnh lùng:

- Đi thôi, nhìn xem lần này bọn họ muốn làm trò mèo gì nữa.
Bình Luận (0)
Comment