Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1798 - Chương 1809: Câu Chuyện Mà Tài Tử Và Hoa Hậu Học Đường Phải Công Nhận

Chương 1809: Câu chuyện mà tài tử và hoa hậu học đường phải công nhận
 

Văn Vũ Nghiên xoe tròn mắt.

Tài tử đại học Trung?

Hoa hậu đại đại học Trung?

Nhanh vậy sao?

Hàn Thanh Thanh đã nhắc nhở Văn Vũ Nghiên trước rằng rất có thể chuyện này sẽ gây sóng gió lớn trên mạng, bảo Văn Vũ Nghiên hãy chuẩn bị tâm lý. Đúng là Văn Vũ Nghiên đã chuẩn bị tâm lý rồi, nhưng vẫn nhanh không kịp trở tay.

Chuyện này phát sinh vào tối hôm qua, lúc này mới mười giờ sáng mà đã có người tạo đề tài về mình rồi?

Văn Vũ Nghiên mở bài post, phát hiện bên trong viết rải rác nhiều chuyện.

Nhìn kỹ thì trong bài post đăng một số chuyện giữa Tần Dương và Văn Vũ Nghiên trong đại học Trung Hải, lúc trước trên diễn đàn trường học đã có người viết về những chuyện này, thậm chí có người chỉnh lý thành một topic hoàn chỉnh. Trong bài post này trực tiếp bê y nguyên những nội dung đó qua, nhưng mặt sau thêm nhiều tình tiết mới, bao gồm thân phận hiện tại của cô là chủ tịch tập đoàn Thiên Bác, và tối hôm qua bị bắt cóc.

Bài post nháy mắt bị vô số người nhắn lại, các bài bình luận có đủ thứ hết.

- Ôi, vậy tức là xưa kia Tần Dương có quan hệ thân mật với Văn Vũ Nghiên trước, Hàn Thanh Thanh người đến sau đánh bại Văn Vũ Nghiên, trở thành bạn gái của Tần Dương?

- Hoa hậu giảng đường? Hoa hậu ngành học? Hai cô giành một chồng?

- Ôi mợ, người ta thế này mới là học đại học, nhìn lại mình, ài, trắng trong thuần khiết, đau lòng.

- Chó độc thân bị 10.000+ đòn đánh!

- Vậy chẳng phải là đêm qua Tần Dương vì cứu bạn gái cũ mà bị thương nặng, bạn nói xem có khi nào giữa hai người lại bắn ra tia lửa tình yêu không? Thế thì chẳng phải là Hàn Thanh Thanh nguy hiểm rồi?

- Không có chuyện gì xảy ra, theo người biết chuyện tiết lộ thì đêm qua Tần Dương nằm viện chữa bệnh, Văn Vũ Nghiên và Hàn Thanh Thanh ở trong sảnh lớn bệnh viện tay nắm tay trò chuyện, điều này chứng minh quan hệ giữa hai người rất tốt, không phải quan hệ tình địch mà là bạn!

- Tin nóng tin nóng! Sáng sớm lúc bác sĩ kiểm tra phòng thì Văn Vũ Nghiên và Hàn Thanh Thanh đều ở trong phòng bệnh, quan hệ thân mật . . .

- Ôi, không lẽ đúng là như suy nghĩ trong đầu của tôi, hai cô chung chồng?

- Tôi chỉ muốn hỏi mấy vấn đề, thứ nhất, tại sao Văn Vũ Nghiên xảy ra chuyện, người chạy đến đầu tiên không phải người nhà của cô, không phải cảnh sát, mà là Tần Dương? Thứ hai, nghe nói Tần Dương rớt từ tầng bảy, tám xuống, tình huống ngay lúc đó là thế nào, có ai biết không? Thứ ba, vụ án bắt cóc lần này là sự kiện ngẫu nhiên hay có kế hoạch từ lâu? Bởi vì tôi nghĩ đến sự kiện bắt cóc trong nhạc hội của Miêu Toa . . .

- Tôi cảm thấy mặc kệ là nguyên nhân gì, không cần biết quan hệ giữa bọn họ ra sao, Tần Dương có thể dựa vào cơ trí truy tìm đến kẻ cướp hơn nữa kịch liệt vật lộn, cuối cùng cứu ra con tin tay chân lành lặn đã đáng giá bội phục, hơn nữa tôi tin tưởng người bị bắt cóc dù không phải Văn Vũ Nghiên, không phải bạn của anh ta mà chỉ là một người lạ, chỉ cần trong tầm năng lực của anh ấy thì anh ấy nhất định cũng sẽ liều lĩnh dốc hết sức!

- Đồng ý bạn bên trên!

. . .

Văn Vũ Nghiên nhìn thoáng qua nội dung bên trên, đầu óc lộn xộn, trong một chốc cũng không biết là cảm giác gì.

Chính mình xem như nổi danh qua chuyện này rồi sao?

Lúc trước Văn Vũ Nghiên ở đại học Trung Hải tự nhiên là nhân vật đình đám, đi đến chỗ nào đều có ánh mắt của người khác dõi theo. Cô nhận tập đoàn Thiên Bác, sau đó có mặt trong nhiều tin tức hoặc là báo chí, nhưng cô cảm giác mình không có gì làm cho người chú ý, cùng lắm là hơi nổi tiếng trong vòng tròn nào đó.

Ví dụ như đại học Trung Hải, như giới thương nghiệp Trung Hải.

Hiện giờ vì một vụ án bắt cóc, Văn Vũ Nghiên cảm giác hình như mình nổi tiếng trong một đêm, hơn nữa xem tình hình này thì cảm giác ngọn lửa càng bùng cháy dữ dội hơn. Bởi vì Văn Vũ Nghiên f5 lại trang web, có nhiều bài post mới được đăng lên, hoặc nhiều hoặc ít đều đề cập vụ án bắt cóc tối hôm qua và việc Tần Dương nằm viện, chuyện cũ giữa hắn với người bị hại như cô.

Văn Vũ Nghiên không kiềm được nhớ đến lời của Hàn Thanh Thanh, bất cứ chuyện gì chỉ cần dính phải Tần Dương là rất dễ nổi tiếng, đặc biệt là chuyện này của cô tràn ngập nguyên tố khiến nhiều quần chúng buôn dưa lê thích thú.

Văn Vũ Nghiên bất đắc dĩ lắc đầu, tắt di động, dựa người vào ghế nhắm mắt dưỡng thần.

Nửa giờ sau, xe đến khu dân cư, lái xe, Chung Tuệ bỗng giảm tốc độ xe, nhỏ giọng nói:

- Tiểu thư, có nhà báo.

Văn Vũ Nghiên mở mắt ra, ngạc nhiên nhìn mấy người đàn ông dựa vào cửa nhà của mình, dưới chân hai người trong số đó đặt máy chụp hình, nhìn liền biết là nhà báo.

Văn Vũ Nghiên trợn mắt há hốc mồm, theo bản năng giơ tay xem đồng hồ.

Mới qua bao lâu?

Vậy mà các người đã đến chặn trước cửa nhà rồi?

Có thể đừng nhanh tay lẹ mắt vậy được không?

Mấy nhà báo thấy chiếc xe ngừng lại thì lên tinh thần, vác máy chụp hình nhanh chóng xông lên chặn đường đi của xe. Đám nhà báo cũng to gan, chặn ngay đầu xe, khiến xe không thể chạy tới trước.

Chung Tuệ nhíu mày nói:

- Tôi đi xuống đuổi bọn họ.

Chung Tuệ bước xuống xe, thoải mái túm cổ áo bọn họ ném qua bên đường. Mấy nhà báo bị sự hung hãn của Chung Tuệ hù sợ, không dám chặn đầu xe nữa, nhưng cả đám chạy đến bên hông xe, thi nhau đặt câu hỏi.

- Văn tiểu thư, xin cô cho biết chuyện phát sinh vào buổi tối hôm qua, Tần Dương làm sao biết cô bị bắt cóc và tìm được cô?

- Văn tiểu thư, kẻ cướp bắt cóc cô chỉ là vì tiền sao? Có đưa ra yêu cầu nào khác không?

- Văn tiểu thư, có phải cô và Tần Dương từng suýt trở thành người yêu, có phải Hàn Thanh Thanh là người thứ ba chen chân?

Văn Vũ Nghiên bỗng thay đổi sắc mặt, cô vốn không định trả lời bất cứ vấn đề gì, nhưng câu hỏi cuối này chọc giận cô.

Cánh nhà báo đúng là vô lương tâm, không biết khi trở về họ sẽ viết lung tung kiểu gì.

Mình phải thanh minh rõ ràng đã.

Xe vào biệt thự, Văn Vũ Nghiên đi ra, nhưng không trực tiếp vào nhà mà đi đến trước cửa sắt.

Mấy nhà báo vốn tưởng hôm nay sẽ tay không trở về, nào ngờ Văn Vũ Nghiên quay ra, bọn họ nhanh chóng áp sát cửa sắt, tiếp tục đặt câu hỏi với Văn Vũ Nghiên, vẫn là những câu hỏi vô cùng xảo quyệt, cay nghiệt thậm chí vô lý.

Văn Vũ Nghiên sắc mặt âm trầm nói:

- Tôi chỉ nói rõ hai chuyện. Đầu tiên, tôi và Tần Dương, Hàn Thanh Thanh đều là bạn, không có kẻ thứ ba gì, Tần Dương và Hàn Thanh Thanh yêu nhau, tôi làm bạn thấy mừng thay cho họ. Thứ hai, lúc phát sinh vụ án bắt cóc vừa lúc tôi và Tần Dương nói chuyện điện thoại, ngay lúc này tôi nhanh chóng nhấn nút gọi lại và giấu điện thoại đi, Tần Dương nghe qua điện thoại, tiếp tục căn cứ định vị trong di động tìm được tôi, đánh nhau với bọn cướp, cuối cùng cứu được tôi.

Hơi tạm dừng, Văn Vũ Nghiên phớt lờ các câu hỏi lung tung của cánh nhà báo, lạnh lùng nói:

- Tôi biết các người đều thích bóp méo xuyên tạc ý trong câu nói của người khác, nhưng tôi báo cho các vị biết, tốt nhất đừng viết lung tung, nếu không thì nguyên ban luật sư của tập đoàn Thiên Bác của tôi sẽ lên tòa cùng các người.
Bình Luận (0)
Comment