Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1828 - Chương 1839: Có Ai Sẽ Khinh Thường Ta?

Chương 1839: Có ai sẽ khinh thường ta?
 

- Sư phụ, đã chọn ngày rồi chứ?

Tần Dương ngồi trên ghế, bưng một ly trà, nhấp một ngụm, cười tủm tỉm hỏi, liếc mắt qua Long Nguyệt ngồi gần đó ôm laptop xem văn kiện.

Từ lúc Tần Dương giao Long Đằng xe hơi tự lái cho Long Nguyệt quản lý thì cô bận rộn lên, dù sao chuyện này liên quan đến cách mạng công nghiệp biến cách, liên lụy vô số mạng người, phải hết sức thận trọng. Đáng mừng là thành quả của viện nghiên cứu Hurricane cho ra tính năng vô cùng mạnh mẽ, lấy tính năng vô cùng ưu việt hoàn thành từng mục kiểm nghiệm, lục tục hoàn thành trình tự kiểm nghiệm, kiểm tra thực nghiệm khu vực hiện giờ đã chuẩn bị chút ít xe cộ trắc ngiệm khu vực thực hành.

Đây đã là thật sự bán ra, chẳng qua số lượng khá ít, nếu vượt qua được kiểm tra cuối cùng này thì sẽ toàn diện mở rộng với số lượng lớn.

Trong thời gian hơn nửa năm này Long Đằng đã đạt thành quan hệ hợp tác với nhiều xưởng sản xuất xe hơi trong nước, bọn họ sẽ cùng nhau thúc dẩy cuộc biến cách này.

Long Đằng đẩy ngã một số quyết định trước kia, bao gồm quyết định mua tuyến sản xuất thành lập thương hiệu của mình, cuối cùng bọn họ chọn tuyến đường là chuyên chú làm lái tự động, mục tiêu cuối cùng là ‘chúng ta không sản xuất xe, nhưng mặc kệ xe của bạn là hiệu gì thì đều không thể bỏ qua chúng ta, đều phải dùng đến chúng ta!’, hoặc là ‘mười năm sau, khiến hệ thống lái tự động trên mỗi chiếc xe đều là của Long Đằng!’.

Mạc Vũ so với Long Nguyệt thì là người rảnh rỗi hoàn toàn, nhàn nhã pha trà rót một ly cho mình, từ từ nhấp ngụm trà:

- Ừm, chọn ngày rồi, ngày mười tám tháng sau, năm ngày sau sinh nhật của con.

Mắt Tần Dương lộ tia hân hoan, vui vẻ kêu lên:

- Được đấy, mọi thứ cứ giao cho con, con nhất định làm cho hôn lễ của sư phụ và sư nương vô cùng náo nhiệt! À, hai người có yêu cầu gì không?

Vẻ mặt Mạc Vũ bất đắc dĩ nói:

- Ta vốn muốn mọi thứ đơn giản, nhưng sư mẫu của con thích náo nhiệt hơn, vậy thì tùy ý cô ấy, chuyện này ta nghe theo cô ấy.

Tần Dương cười khuyên:

- Phụ nữ mà, lúc đẹp nhất trong đời là khi mặc áo cưới, hơn nữa sư nương đợi sư phụ nhiều năm, hiện giờ hai người cuối cùng bên nhau, thế nào cũng phải náo nhiệt chúc mừng một phen, nếu sư phụ không thích trong thành quá ồn ào náo động, vậy chúng ta thuê một sơn trang lớn, hoàn cảnh đẹp ở ngoài thành phố, vừa có cảnh đẹp vừa không bị người khác quấy nhiễu.

Mạc Vũ ngược lại không khách khí với Tần Dương:

- Con hỏi ý kiến của sư nương mình đi, ta đều không thành vấn đề, dù sao biết con gần đây phát tài từ trên trời rơi xuống, ta hưởng ké một chút.

Tần Dương cười cợt nhả:

- Con là đệ tử của sư phụ, khách khí với con làm gì? Đều là chuyện con nên làm. Nhưng sư phụ muốn mời khách là ai cần phải do sư phụ tự mình quyết định danh sách.

Mạc Vũ lắc đầu, nói:

- Ta không có người thân, không nhiều bạn, có vài người ta sẽ tự mình gọi điện thoại mời, số còn lại ai muốn đến thì cứ đến, không cần kêu từng người, dù sao Long gia đến lúc đó chắc chắn sẽ có nhiều khách đến, đã đủ náo nhiệt.

Tần Dương chớp chớp mắt nói:

- Sư phụ, đừng quá ít gây chú ý như vậy, đến lúc đó toàn là khách bên sư nương thì chẳng phải là hơi . . .?

Mạc Vũ duỗi ngón tay chỉ vào Tần Dương, bất đắc dĩ nói:

- Ta và sư nương của con kết hôn là vì sư nương chứ không phải người khác, căn bản không cần để ý ánh mắt của ai. Hơn nữa, sư phụ của con dù không có một vị khách nào thì có ai sẽ khinh thường ta?

Tần Dương nhe răng cười:

- Sư phụ y võ song tuyệt, y thuật số một Trung Quốc, tông chủ của Ẩn Môn, ai dám khinh thường chứ. Nhưng đã kết hôn thì thế nào cũng phải vô cùng náo nhiệt, mọi người vui vẻ, dù sao cả đời chỉ có một lần, nên tròn đầy, không để lại bất cứ tiếc nuối nào, sư phụ thấy có đúng không?

Mạc Vũ khoát tay nói:

- Biết trong lòng con chắc chắn muốn làm ầm ĩ, tùy con đấy, dù sao ta không quản việc, ta chỉ đi mình không, còn lại tùy con và sư nương của con quyết định, con toàn quyền thay thế ta.

- Tuân lệnh!

Tần Dương được Mạc Vũ trao quyền, cười tủm tỉm đáp lại, bưng ly trà lên chân chó đến trước mặt Long Nguyệt ngồi một bên:

- Sư nương, ngày vui của hai người sắp đến, con làm truyền nhân duy nhất của sư phụ, muốn góp sức một phen thay mặt sư phụ và sư nương tổ chức tiệc cưới lần này, không biết sư nương cho rằng . . .

Long Nguyệt đóng nắp laptop, nhận lấy tách trà Tần Dương đưa qua, cười khẽ nói:

- Nếu như là người khác, ta chắc chắn sẽ không đồng ý, dù sao Long Nguyệt này còn không đến mức để cho người khác làm tiệc cưới thay mình. Nhưng con thì ta hoàn toàn không ý kiến, dù sao con là thần tượng quốc dân chạm tay có thể bỏng, con ra mặt làm hôn lễ cho sư phụ của con và ta, ta làm sư nương càng thấy hãnh diện hơn.

Tần Dương thoáng chốc mừng rỡ, hắn vốn còn lo lắng Long Nguyệt không đồng ý, dù sao Long gia cũng là nhà lớn sự nghiệp lớn, bản thân cô là phú bà, người ta chưa chắc nguyện ý khiến Tần Dương một mình làm tiệc cưới, dù sao không ai thiếu tiền, nhưng việc này liên lụy đến vấn đề mặt mũi.

- Cảm ơn sư nương cho con cơ hội này, sư phụ nói không có yêu cầu gì, tất cả lấy yêu cầu của sư nương làm chuẩn. Sư nương, chúng ta hãy cùng nghĩ cách . . .

Long Nguyệt nâng tách trà, quay đầu nhìn Mạc Vũ ngồi ở xa thảnh thơi uống trà, ánh mắt trìu mến mỉm cười nói:

- Anh ta vĩnh viễn đều như thế, ha ha, được rồi, vậy chúng ta cùng nghĩ cách.

Tần Dương tìm đến giấy bút, tỉ mỉ thảo luận với Long Nguyệt về một số quy hoạch và yêu cầu của cuộc hôn lễ này, chưa chắc hắn hiểu thao tác trong đó, nhưng hiểu yêu cầu của Long Nguyệt thì mọi thứ đều ổn thôi.

Ném tiền!

Ném ra hàng đống tiền, vấn đề có thể giải quyết bằng tiền đều sẽ hoàn mỹ hoàn thành.

Tần Dương vốn không thiếu tiền, cho dù tiêu phí mấy triệu cho cuộc hôn lễ này thì hắn sẽ không chớp mắt cái nào, càng đừng nói tựa như Mạc Vũ đã nói, hắn được số tiền lớn từ trên trời rơi xuống.

Yêu cầu của Long Nguyệt thật ra cũng không xa hoa, cô đồng ý đề nghị của Tần Dương, tổ chức hôn lê trong trang viên lớn hoàn cảnh đẹp ở ngoại ô thành phố. Cô nêu vài yêu cầu không quá khó khăn mà mình thích, mặc dù cô rất trọng thị cuộc hôn lễ này nhưng càng xem trọng cảm thụ của Mạc Vũ hơn.

Mọi chuyện còn lại thì Long Nguyệt cũng tỏ thái độ toàn bộ giao cho Tần Dương, đương nhiên, nếu cần hiệp trợ, hắn có thể tùy thời mở miệng.

Tần Dương cười tỏ thái độ:

- Yên tâm, còn có hơn một tháng, con bắt đầu chuẩn bị từ bây giờ, bảo đảm đến lúc đó hết thảy đều ổn thỏa.

Long Nguyệt mỉm cười nói:

- Vậy ta gồi hưởng thành quả. À, khách bên Long gia thì người Long gia sẽ mời, khi đó mới xác định đại khái danh sách giao cho bên con, còn khách bên sư phụ của con thì sao?

Tần Dương chớp chớp mắt:

- Sư phụ của con nói rằng chỉ kêu vài người bạn, còn lại tùy con làm, sở dĩ con suy xét một chút, chuẩn bị phát weibo.
Bình Luận (0)
Comment