Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1857 - Chương 1868: Thiên Tài Hay Kẻ Lừa Đảo

Chương 1868: Thiên tài hay kẻ lừa đảo
 

Dù sao cũng không có người khác đặt câu hỏi, còn thời gian, Mike là một bác sĩ chuyên gia, nghe lý luận và phương thức chữa bệnh của Tần Dương cảm thấy vô cùng thú vị, sở dĩ tỏ thái độ không ngại, thậm chí ủng hộ.

- Cứ tự nhiên nhận điện thoại, tôi nghĩ mọi người ngồi ở đây đều muốn biết phỏng đoán của Tần tiên sinh có thành lập hay không, phương pháp chữa bệnh của tiên sinh có hiệu quả không.

Tần Dương gật đầu, nói vào micro:

- Xin lỗi!

Tần Dương buông xuống micro, nâng lên di động bấm nút nhận:

- A lô?

Tần Dương vừa mới thốt ra một chữ thì giọng nói hưng phấn của Claude đã phát ra từ ống loa:

- Tần tiên sinh, thấy hiệu quả! Cách chữa của Tần tiên sinh có hiệu quả! Hai giờ rưỡi thì mẹ của tôi tỉnh lại, đến hiện tại đã qua hai tiếng, tinh thần rất tốt, mấu chốt nhất là bà tỉnh dậy nhận ra tôi ngay, hơn nữa mãi cho đến giờ chưa bị đứt đoạn trí nhớ.

Mặt Tần Dương lộ nét mừng:

- Vậy còn trạng thái trước khi chữa bệnh cho mẹ của tiên sinh thì sao?

Claude hào hứng nói:

- Bình thường mẹ của tôi chỉ giữ được trí nhớ nửa tiếng, có khi vài phút, hiện tại kéo dài suốt hai tiếng mà trí nhớ không bị đứt đoạn, vẫn vô cùng rõ ràng! Tần tiên sinh, tôi tin tưởng phương thức chữa bệnh của tiên sinh chắc chắn có ích, tôi đi sắc thuốc!

Tần Dương mỉm cười nói:

- Được, mẹ của tiên sinh có trạng huống gì mới thì tùy thời liên hệ với tôi.

- Tốt, Tần tiên sinh, vô cùng cảm tạ tiên sinh!

- Không cần khách khí, đi làm chuyện của anh đi!

Tần Dương cúp điện thoại, ngẩng đầu lên, phát hiện xung quanh rất nhiều người đều ngạc nhiên nhìn mình, hiển nhiên bọn họ nghe mình nói chuyện và xem thái độ của mình đã đoán được đáp án.

Có hiệu quả!

Tuy rằng không biết hiệu quả trị liệu tốt cỡ nào, nhưng ít nhất thoạt nhìn cách chữa bệnh của Tần Dương hẳn là có hiệu quả.

Mike cách xa, nghe không rõ lắm, nhưng từ nét mặt mừng của Tần Dương thì đã đoán được một ít, mỉm cười nói:

- Xem bộ dạng thì được tin tức tốt. Tần tiên sinh, có thể chia sẻ với chúng tôi không?

Tần Dương mỉm cười nói:

- Đúng vậy, thật sự là tin tức tốt, người bệnh đã tỉnh lại hai tiếng, trí nhớ vẫn giữ tỉnh táo, không bị đứt gãy ký ức. Trước đó thời gian tỉnh táo dài nhất của bà không lâu hơn nửa tiếng, thậm chí nhiều lúc chỉ được mấy phút.

Cả hội trường sôi chảo dầu.

- Không lẽ đây là phương hướng chữa bệnh kiểu mới?

- Vậy chẳng phải đại biểu cho Tần Dương nắm giữ phương pháp chữa bệnh bệnh Alzheimer?

- Tôi cảm thấy hai tiếng không cách nào chứng minh cái gì, cần thời gian quan sát càng dài. Hơn nữa vừa rồi Mike nói đến một điểm rất then chốt, không thể đảo ngược già cả, dù dùng thuốc hoặc thủ pháp đặc biệt kích thích người bệnh, khiến người bệnh ở trong trạng thái ức chế già cả, nhưng phải chăng đây là hiệu quả giống như thuốc kích thích? Chờ hiệu quả này qua đi thì có khi nào tình hình bệnh của người bệnh sẽ càng nghiêm trọng, có mang đến tác dụng phụ hoặc là chứng bệnh nào khác không?

Mắt Mike sáng rực nói:

- Tần tiên sinh, tuy rằng đến hiện nay không cách nào xác định đây có phải là biện pháp có hiệu quả thật sự hay không, nhưng ít nhất đã nhìn thấy hiệu quả, có lẽ chúng ta hẳn là chú ý hiệu quả giai đoạn sau và một số phản ứng có thể xuất hiện.

Tần Dương mỉm cười gật đầu:

- Đúng vậy, tôi sẽ tiếp tục quan sát, Thật ra tôi còn có một phỏng đoán, có khi nào đây là một loại bệnh tật do suy biến về tinh thần gây ra hay không?

Tần Dương không dùng từ ngữ năng lực tinh thần, dù sao đa số người ở đây là tây y tin tưởng các loại dụng cụ máy móc, với thứ không thể dùng dụng cụ kiểm tra thì bọn họ sẽ càng thận trọng hơn, bởi vì không cách nào cụ thể đo lường, số liệu hóa, hình ảnh hóa.

Tần Dương không chờ Mike trả lời, hắn mỉm cười bổ sung thêm:

- Đây chỉ là một loại phỏng đoán không có căn cứ gì của tôi, nếu có hứng thú, mọi người có thể lén giao lưu sau.

Tần Dương buông xuống micro, kết thúc câu hỏi của mình, dù sao Mike là chuyên gia mạch máu tim não, chưa chắc nghiên cứu về khoa tinh thần.

Mike có chút hưng phấn nói:

- Tôi không cách nào trả lời câu hỏi này, nhưng tôi rất sẵn lòng giao lưu riêng về nó với Tần tiên sinh.

Hội nghị rất nhanh kết thúc, Tần Dương đứng dậy, đi ra ngoài.

Tần Dương đưa ra phỏng đoán của mình ở đại hội không phải vì nổi bật, mà vì muốn ném ra luận điểm này ở trước mặt mọi người, mặc kệ là đồng ý hay phản đối thì tiếp theo sẽ có rất nhiều chuyên gia quyền uy dùng tri thức chuyên nghiệp của mình luận chứng, hoặc biểu đạt quan điểm của mình.

Vậy là đủ rồi.

Tuy Tần Dương học y nhưng hắn chưa bao giờ nghĩ rằng y thuật của mình sẽ cứu được nghìn người, phải vượt qua mọi người, hắn chỉ muốn làm chuyện trong khả năng của mình, có cuộc sống của riêng mình, vậy là tốt rồi.

Mọi người đi ra hội trường, rất nhiều người nghị luận sôi nổi, chủ đề bàn tán đều xoay quanh Tần Dương.

- Tần Dương mới hai mươi tuổi nhỉ? Vậy mà có cách chữa bệnh Alzheimer, thật là thiên tài!

- Mặc kệ cuối cùng có chữa được hay không, nhưng ít nhất hắn nêu ra phương án chữa bệnh và phỏng đoán đều rất to gan, dù cho cuối cùng chứng minh là sai lầm, nhưng đã nói lên tư tưởng của hắn linh hoạt, dù sao rất nhiều lúc chúng ta cần suy nghĩ vượt qua tư duy lẽ thường, có lẽ không chính xác, nhưng có thể mở ra một bầu trời khác.

- Đúng là ghê gớm, nhân tài mới xuất hiện, hèn gì có thể đánh bại Ishida Makoto của Nhật, hắn thật sự có bản lĩnh!

- Lát tối tôi muốn đi giao lưu với hắn, nhưng không biết hắn có giảng bài không? Nếu có thì tôi muốn đi nghe.

Đa số người biểu hiện khen ngợi Tần Dương, dù sao những người có mặt đều là chuyên gia, đều là danh y, bọn họ khó mà buông xuống sĩ diện xin chỉ dạy, nhưng thật lòng khâm phục thành tựu của người khác.

Nhưng trong đám người có số ít tiếng nói không hài hòa.

- Có chuyện trùng hợp như vậy sao? Tôi không tin lắm, hôm nay là ngày đầu tiên mở hội, hắn là người Trung Quốc, hắn chạy tới nơi này đi chữa bệnh cho người mắc chứng bệnh Alzheimer gì đó? Và tình cờ ngay lúc hắn đặt câu hỏi thì người ta vừa lúc gọi điện thoại nói cho hắn chữa bệnh thành công? Tôi cứ cảm thấy đây là kiểu quảng cáo đã được sắp đặt.

- Ồ, đúng rồi, nghe anh nói làm tôi cũng cảm thấy rất trùng hợp, không sớm không muộn, đúng dịp mọi người chú ý đến hắn thì điện thoại reo chuông.

- Nếu sự tình là giả, hoặc được dàn xếp thì chẳng phải là quảng cáo cho chính hắn sao? Còn về bệnh nhân, hắn hoàn toàn có thể sắp đặt, dù sao lúc trước đứt đoạn ký ức là nửa tiếng hay mười phút đều do miệng hắn nói ra, nhớ lâu hai tiếng vẫn là hắn tùy tiện nói.

- Đúng rồi, hắn mới hai mươi tuổi, châm cứu vài phát, xoa bóp mấy cái là có thể đánh thắng bệnh Alzheimer mà toàn thế giới đều chịu bỏ tay? Rất vớ vẩn, mặc kệ mấy người tin hay không chứ tôi là không tin.

- Đúng vậy! Đây chắc chắn là tự quảng cáo, tôi phải vạch trần hắn!

- Vạch trần hắn, khiến hắn mất hết thanh danh, cho kẻ lừa đảo này biến khỏi hội giao lưu!
Bình Luận (0)
Comment