Chương 1915: Hi vọng mới
Giống như Tần Dương dự đoán, vào lúc xế chiều, vì Tần Dương mệt mỏi mà mức độ khó khăn của hạng mục huấn luyện càng trở nên gian nan hơn.
Vẫn chưa tới chạng vạng tối, thì Tần Dương đã bất tỉnh khi đang huấn luyện, trực tiếp ngã nhào trên mặt đất.
Lúc này Tần Dương cũng không được đãi ngộ như trước đó nữa. Hắn trực tiếp bị Grove ném vào hồ băng lạnh tỉnh lại.
Tần Dương chật vật bò lên, thở dốc một lúc, sau đó bị Grove đuổi về tiếp tục cuộc huấn luyện gian khổ.
Mặc dù Tần Dương đã hoàn toàn hiểu được, nhưng Grove vẫn không bỏ qua cho hắn, dù là hiện tại một lần Tần Dương hoàn thành squad cũng cần tiêu hao thời gian gấp nhiều lần hơn trước đó, chạy bộ càng ngày càng chậm như sên bò, có thể ngất đi bất cứ lúc nào, thì Grove vẫn nhìn hắn như vậy.
Grove không nói nhiều lời vô nghĩa nhục mạ Tần Dương, bởi vì hắn ta phát hiện vốn dĩ không cần thiết.
Không cần biết là trại huấn luyện gì, thì các huấn luyện viên đều thích dùng lời lẽ cay nghiệt sắc bén nhục nhã đả kích học viên, ví dụ như "Cậu chạy còn không nhanh bằng heo", "Mấy đứa đều là một đám cặn bã"... Điều này không thể hiện bản thân huấn luyện viên thích mắng chửi người khác, hay thích sỉ nhục người khác, mà là vì bọn họ dùng những câu nói như vậy để kích thích học viên, kích thích tâm lý không phục của bọn họ, từ đó mà đạt được hiệu quả huấn luyện tốt nhất.
Tần Dương không cần Grove kích thích, dù mồ hôi rơi dính hai mắt, cho dù sức lực trong cơ thể đã biến mất hầu như không còn, dù đã ngất xỉu một lần, nhưng Tần Dương vẫn cắn răng, ánh mắt kiên định dùng thái độ hầu như đã bị mài mòn tiếp tục huấn luyện.
Năng suất huấn luyện sau đó tất nhiên kém hơn rất nhiều, nhưng trong hoàn cảnh cực hạn này lại có hiệu quả nhất, giống như bài ngồi dậy, tốc độ làm nhanh kết hợp với từng lần ngồi dậy, cảm giác và hiệu hoàn toàn khác nhau.
Lực ý chí của con người có lẽ là vô hạn, nhưng thể lực chung quy không phải dòng nước chảy mãi không dừng.
Tần Dương hoàn toàn gục ngã.
Đến mức cử động một đầu ngón tay mà hắn còn không có một tí sức lực nào.
Grove vẫn không có bất cứ lời quát mắng Tần Dương nào, chỉ lãnh đạm nói một câu:
- Hôm nay tới đây thôi, ngày mai tiếp tục!
Grove nhẹ nhàng lướt qua, Tần Dương ngửa người nằm lên mặt đất tuyết thở phì phò. Lúc này trông dáng vẻ của Tần Dương vô cùng chật vật, hai mắt đỏ ngầu, gương mặt trắng bệch, cả người trông qua giống như sắp chết vậy.
Tần Dương ngửa mặt lên nhìn không trung, tâm trạng quả thật không quá thất vọng. Hắn biết bản thân muốn duy trì hoàn thành huấn luyện cá nhân của Grove là không thể nào.
Dù sao thì hắn mới đến, cường độ huấn luyện cao như vậy chắc chắn cơ thể không chịu được.
Đến hiện tại, Tần Dương rốt cục hiểu được những lời sư phụ nói với hắn trước kia.
Lượng huấn luyện sư phụ cho hắn ngày trước xác thực giống như người có năng lực kém gặp người có năng lực tốt, đây mới thật sự là địa ngục.
Một ngày đã như vậy, ngày nào cũng phải như vậy.
Lặp lại liên tiếp không chỉ giày vò thân thể con người, mà càng giày vò ý chí của người đó hơn...
Hả? Ý chí?
Trong đầu Tần Dương như xuất hiện một điểm sáng, loại tu hành cực hạn này mặc dù là rèn luyện thể xác, tu hành chủ yếu là nội khí, nhưng đồng thời cũng dày vò ý chí của người tu hành.
Rèn luyện ý chí chẳng phải đồng thời cũng có thể đề cao tinh thần lực sao?
Như vậy chẳng phải tu hành có thể tăng đồng thời cả thực lực và tinh thần lực sao?
Trước mắt thực lực và tinh thần lực của hắn đều đã đạt tới một tiêu chuẩn không tồi, nhưng vẫn còn kém cao thủ chân chính một khoảng. Có lẽ lần này hắn tới trại huấn luyện này quả thật đã tới đúng chỗ rồi.
Vậy thì độ hoàn thành tu hành của hắn đã được bao nhiêu rồi?
Bảy mươi phần trăm? Hay là tám mươi phần trăm?
...
Grove trở lại phòng làm việc của mình, lúc này trong phòng còn có mấy huấn luyện viên.
- Hả, sớm như vậy đã kết thúc công việc rồi? Thằng nhóc kia từ bỏ rồi sao?
Một huấn luyện viên quay đầu nhìn Grove, cười chào hỏi, vừa lên tiếng thì mấy huấn luyện viên xung quanh cũng đều cười rộ lên.
Grove ngồi xuống ghế của mình, giọng điệu bình thản đáp lời:
- Gục, nhưng chưa từ bỏ.
Huấn luyện viên kia cười nói:
- Bản thân anh tự tạo ra cái huấn luyện cá nhân kia, với thực lực cảnh giới Đại Thành mà nói trừ bản thân anh ra, ai có thể hoàn thành được? Thằng nhóc kia quả thật rất lợi hại, biểu hiện khi mới đến cũng rất xuất sắc, nhưng muốn hoàn thành như anh chỉ sợ không được, cùng lắm kiên trì được mấy ngày là sẽ từ bỏ thôi.
Grove cầm ấm trà bên cạnh lên, rót cho mình một chén nước, nhàn nhã uống, hai mắt híp lại, hơi có chút suy tư.
- Đúng rồi, vậy ngày hôm nay hoàn thành được bao nhiêu, có được sau mươi phần trăm hay không? Tôi nhớ người lợi hại nhất trước kia cũng chỉ hoàn thành được bảy mươi phần trăm nhỉ?
Ánh mắt Grove trở nên có chút kỳ lạ:
- Tám mươi lăm phần trăm.
- Cái gì?
Mấy huấn luyện viên đang bật cười trêu chọc bỗng nhiên ngừng lại, cùng trợn to hai mắt nhìn Grove, trong ánh mắt thể hiện sự khó có thể tin được.
- Không phải anh nói đùa đấy chứ, học viên trước còn bị anh rèn luyện tới cực hạn, hoàn thành nhiều nhất chỉ tới bảy mươi phần trăm. Tên nhóc kia hôm nay mới là ngày đầu tiên mà đã hoàn thành tám mươi lăm phần trăm rồi.
Grove lãnh đạm gật đầu:
- Ừ.
Mấy huấn luyện viên cùng quay đầu nhìn nhau, đều thấy được sự bàng hoàng trong mắt đối phương.
- Cậu ta mới là ngày đầu tiên, nếu như huấn luyện thêm một khoảng thời gian ngắn nữa, chỉ cần cậu ta kiên trì được, thì nhất định sẽ có sự tăng trưởng, việc tăng lên được thêm mười lăm phần trăm kia không phải không thể, như vậy chẳng phải cậu ta cũng có thể hoàn thành hạng mục huấn luyện cá nhân kia sao?
Grove không trả lời, nhưng ai nấy đều thấy được lúc này tâm trạng của hắn ta không tồi.
Mấy huấn luyện viên cùng nhìn nhau vài lần, đều nhìn thấy thần sắc giống nhau trong mắt người đối diện.
Quái vật!
Lại một quái vật nữa!
Grove bưng chén nước, từ từ uống, trong đầu vẫn đang suy nghĩ tới một chuyện khác.
Ngày hôm qua sau khi Tần Dương ngất đi, Grove đưa Tần Dương tới căn phòng dưới tầng hầm, trước khi ngâm dịch dinh dưỡng đã quét kiểm tra Tần Dương một lượt kỹ càng, đây là quy trình mỗi học viên sau khi vào đó đều phải làm, làm như vậy càng để hiểu rõ được tố chất thân thể của mỗi học viên, thông qua số liệu có thể hiểu được tiềm lực của người đó, từ đó đặt ra kế hoạch huấn luyện tương ứng, đè ép ra càng nhiều tiềm lực hơn, khiến thực lực của người đó tăng lên nhanh chóng.
Nhưng Grove lại phải kinh ngạc trước tố chất thân thể của Tần Dương, bởi vì rõ ràng Tần Dương là một người luyện khí, vậy mà số liệu các phương diện tố chất cơ thể của hắn hoàn toàn có thể so sánh được với một người tu hành luyện thể cảnh giới Đại Thành. Từ độ bền bỉ da thịt, độ cứng của xương cốt... đặc biệt là độ cứng của xương cốt thậm chí còn vượt qua cả người luyện thể.
Đám người trong phòng nghiên cứu dưới tầng hầm kia rất ngạc nhiên trước cơ thể này, còn dự định nghiên cứu một chút tại sao lại xuất hiện tình huống như vậy, tình huống như vậy có thể phục chế hay không.
Grove cũng không quan tâm vì nguyên nhân gì có thể hình thành cơ thể Tần Dương như vậy, nhưng hắn vẫn báo cáo chuyện này cho hai vị Chí Tôn tọa trấn, cũng chính là hai trong năm vị lập nên trại huấn luyện này.
Mặc dù trại huấn luyện Chí Tôn vẫn tiếp nhận học viên huấn luyện từ bên ngoài, nhưng phần lớn số tiền bọn họ kiếm được đều rót vào nghiên cứu khoa học, một trong những phương hướng nghiên cứ quan trọng nhất của bọn họ chính là luyện thể và luyện khí có thể thực sự hợp thành một hay không.
Phương hướng này trước kia có rất nhiều kết quả nghiên cứu, nhưng cũng không có được tính đột phá thực tế. Thế nhưng giờ đây lại đột ngột xuất hiện một Tần Dương...