Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2005 - Chương 2016: Đưa Tới Cửa

Chương 2016: Đưa tới cửa
 

Khi màn đêm buông xuống, toàn bộ bên trong nơi đóng quân đã yên tĩnh lại, ngoại trừ nhân viên công tác và binh lính trực đêm ra, tất cả những người khác đều đã tiến vào giấc mộng.

Bên trong lều trại to lớn, vô số máy móc vẫn đang hoạt động, đèn máy móc đủ loại màu sắc nhấp nháy, hình ảnh trên màn hình cũng vô cùng yên tĩnh.

“Jerry, nào, một ly cà phê để tinh thần hưng phấn đi?”

Nhân viên công tác phụ trách giám sát Ricas đặt một ly cà phê tới trước mặt nữ đồng nghiệp xinh đẹp của mình, ý cười trên mặt mang theo sự ân cần.

“Cảm ơn!”

Nhân viên giám sát Jerry cuộn tóc lại nói cảm ơn, bưng cà phê lên, nhưng ánh mắt vẫn nhìn vào dãy màn hình trước mặt.

Ricas dựa vào chiếc bàn bên cạnh, chống tay trái, cười nói: “Cũng không biết những tên này trốn ở đâu, vậy mà lại không hề phản ứng.”

“Nó chắc chắn trốn ở lòng núi hoặc là dưới lòng đất, nếu như ở trên đất liền, chúng ta không thể không phát hiện được nó, dù sao thì kích thước nó lớn như vậy, điều đó cũng là vô cùng dễ thấy....”

Ricas nhấp một ngụm cà phê: “Đúng vậy, nó trốn rất kín đáo, những tên này, một đám đều rất thông minh.”

Jerry hơi nghiêng đầu: “Mặc dù đều là quái thú to lớn, nhưng giữa chúng vẫn là có khác biệt, có sự hung dữ hơn, có sự xảo quyệt hơn, Ricas, anh nói con tê tê này sẽ tập kích mục tiêu theo như chúng ta dự tính sao?”

Ricas xoay người ngồi trên ghế làm việc của mình, uống một ngụm cà phê rồi đặt ly trên bàn, duỗi lưng lười biếng: “Ai biết chứ, dù sao thì đây cũng chỉ là suy tính của chúng ta, còn nó là một sinh vật có trí tuệ, nó hoàn toàn có thể thay đổi mục tiêu của nó bất cứ lúc nào, nói không chừng, nó đổi mục tiêu thành nơi này của chúng ta cũng không phải không thể, dù sao thì nơi này của chúng ta nhiều người như vậy, không có nhà cao tầng, ngược lại lại giống như một thôn xóm vậy...”

Jerry khẽ cười: “Nếu là như thế thì tốt rồi, nơi này người tu hành tụ tập, đúng lúc có thể tiêu diệt nó, cũng có thể tránh cho thành phố không bị tổn thương bởi cuộc tấn công của nó, dù sao thì sự tổn hại mỗi lần tập kích của những tên này tạo thành còn lớn hơn gấp mười lần so với khủng bố tập kích!”

Ricas thở dài: “Đúng vậy, những quái thú này, mỗi một con đều là nguồn gốc của thảm họa, có lúc tôi suy nghĩ, nếu những con quái thú này đoàn kết lại cùng nhau tấn công một thành phố, thì liệu lực lượng quân sự của loài người chúng ta có thể ngăn cản chúng không?”

Jerry trầm ngâm vài giây, cuối cùng cười khổ nói: “Trong những quái thú này còn có quái long có thể bay, cho dù máy bay chiến đấu cũng chưa hẳn là đối thủ của nó, trừ khi mặc kệ nhân dân thành phố, trực tiếp sử dụng vũ khí hạt nhân, nếu không thì, muốn đánh bại chúng rất khó.”

“Đúng vậy, trừ khi sử dụng vũ khí hạt nhân....”

Ricas cũng theo đó mà cảm thán một câu, đưa tay cầm lấy ly cà phê của mình, nhưng chính vào lúc ngón tay anh ta vừa chạm vào ly, thì lại đột nhiên dừng lại.

Ánh mắt anh ta rơi vào trong ly cà phê, cà phê đang nổi lên từng vòng gợn sóng lăn tăn một cách kỳ lạ.

Những gợn sóng vẫn chưa lắng xuống, từng vòng gợn sóng mới lại hình thành, hơn nữa dường như còn tăng thêm hai phần so với gợn sóng vừa rồi.

Jerry nhìn động tác của Ricas cứng đờ, tò mò hỏi: “Ricas, sao thế?”

Ricas đang định nói, bàn ghế liên thông với cơ thể anh ta cũng rung lắc dữ dội một chút, cảm giác chấn động này ít nhất mạnh hơn mấy lần so với vừa rồi.

Jerry cũng cảm nhận được, cô ấy dường như nghĩ tới điều gì, sắc mặt chợt thay đổi, ánh mắt đột nhiên chuyển tới màn hình máy tính trước mặt, nói với giọng gấp rút: “Đây không phải động đất....nó thật sự xông tới chỗ chúng ta! Nó ở dưới chân chúng ta! Mau kéo báo động....”

Sắc mặt Ricas trắng bệch, phóng nhanh về phía chiếc máy bên cạnh, mở nắp che phía trên một chiếc nút màu đỏ lên, sau đó nện một đấm mạnh xuống.

Tiếng cảnh báo thê lương trong nháy mắt vang lên trong màn đêm tối đen như mực, âm thanh thu hút lòng người.

Ricas đẩy chiếc micro trên mặt bàn qua, còn chưa kịp nói, mặt đất nửa trước lều trại đã ầm ầm nứt ra một miệng hố thật lớn, mặt đất rạn nứt, bùn đất tung bay, hai bàn chân to lớn duỗi ra từ trong hang động, hướng về trái phải rầm một cái, mặt đất được bổ ra giống như miếng đậu phụ vậy, hang động kia trong nháy mắt được mở rộng ra, sau đó một thân hình to lớn lập tức lủi ra ngoài từ trong động.

Có lẽ là cảm thấy tiếng báo động thê lương kia quá ồn ào, mà con tê tê này chui ra khỏi mặt đất vung đuôi một cái, chiếc đuôi dài mấy chục mét quét ngang qua, những lều trại kia trong nháy mắt bị phá hủy, toàn bộ máy móc trong lều trại cũng tan tành vụn nát trong nháy mắt, bay khắp trời, trung tâm giám sát nơi đóng quân này cũng ngay lập tức trở thành một đống đổ nát.

“Cẩn thận!”

Ricas đột nhiên đẩy Jerry xuống đất, chiếc đuôi to lớn kia quét ngang qua bầu trời trên đầu hai người, vô số máy móc vỡ vụn bay lướt qua hai người, suýt nữa nện vào đầu Ricas.

Jerry giãy dụa muốn đứng dậy, Ricas lại đè cô ấy lại, thậm chí che kín miệng cô ấy: “Xuỵt!”

Con tê tê hiển nhiên không để ý tới Ricas và Jerry trong đống đổ nát, thân hình cao lớn lao ra ngoài vô cùng nhanh nhẹn, một nhân viên công tác vừa mới lao ra khỏi lều trại còn chưa kịp nhìn rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, thì lưỡi con tê tê đã vươn ra rồi cuộn lại, nhân viên công tác này đã vào bụng con tê tê, nhẹ nhàng giống như con tê tê đang cắn nuốt con kiến vậy.

“Súc sinh! Hãy nhận lấy cái chết!”

“Mục tiêu hiện thân, giết nó!”

“Đừng để nó chạy thoát!”

Trong phe cánh người tu hành trong nháy mắt xuất hiện mười mấy thân hình giống như quán nhật trường hồng*, kéo theo ánh sáng lạnh lẽo của vũ khí, trong nháy mắt nhắm về phía thân hình to lớn kia.

(*) Quán nhật trường hồng (贯日长虹): Lúc vệt sáng màu trắng đi xuyên qua cầu vồng. Người xưa cho rằng thiên tượng này là một loại dự báo, mách bảo rằng người ta sắp gặp tai họa.

Tần Dương lao ra khỏi lều trại theo sau hai người Tưởng Côn Lôn và Hoàng Việt, nhìn thân hình to lớn cách đó không xa kia, ngược lại cũng không sợ hãi gì, mà là có vài phần vi diệu.

Tên này cũng thật biết chọn nơi, vậy mà lại trực tiếp chạy tới nơi đóng quân!

Đây có được coi là tới cửa chịu chết không?”

“Giết!”

Một người tu hành nước Mỹ bay lên trời, hai tay cầm chuôi dao lớn, dốc sức chém về phía con tê tê, nhưng còn chưa đợi con dao của ông ta rơi xuống, chân trước con tê tê đã vung qua tới.

Vị cường giả tôn quý này biến đổi đao thức chém về phía chân, phát ra tiếng vang to lớn giống như kim loại va chạm vậy, chân con tê tê nhất thời bị chém mạnh đứt lìa rơi xuống, nhưng sức mạnh to lớn cũng truyền tới trên người vị cường giả tôn quý này, vị cường giả này đang ở không trung không chỗ mượn lực, trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, va thật mạnh vào trên một chiếc xe tăng, chiếc xe tăng bằng thép kia trong nháy mắt lõm vào trong.

Cùng lúc đó, những người tu hành khác cũng lần lượt tiếp cận con tê tê, đủ loại vũ khí rơi về phía cơ thể con tê tê.

Những chiếc vảy giáp dày đặc trên người con tê tê giống như là một lớp thép thật dày, vũ khí rơi xuống vảy giáp, lại phát ra tia lửa bắn tứ phía, sau đó lần lượt nứt ra.

Những chiếc vảy giáp này đủ mạnh để ngăn chặn hỏa tiễn bắn phá, nhưng lại không ngăn được vũ khí trong tay những cường giả tôn quý này, những thứ vũ khí với lưỡi dao màu xanh đậm kia vậy mà lại có thể rạch được lớp vảy giáp có lực bảo vệ còn mạnh mẽ hơn những tấm thép kia, sau đó để lại trên người nó từng vết thương to lớn, máu tươi bắn tung tóe.

Đám người Tần Dương cũng không lao vào chiến trường, họ không chịu đựng nổi một chân của con tê tê này.

Ánh mắt Tần Dương không rơi trên người con tê tê to lớn này, mà là rơi trên vũ khí những người tu hành này cầm trên tay, Tần Dương kinh ngạc phát hiện, những vũ khí này vậy mà lại đều giống nhau đến kinh ngạc....
Bình Luận (0)
Comment