Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2060 - Chương 2071: Không Chọc Nổi, Không Chọc Nổi!

Chương 2071: Không chọc nổi, không chọc nổi!
 

"Tôi nghe nói cậu tinh thông thuật thôi miên..."

Buff dời đề tài, ánh mắt nóng bỏng khác thường.

Tần Dương không rõ mục đích Buff hỏi như vậy, anh bình tĩnh trả lời: "Biết sơ sơ."

Buff mỉm cười: "Ta cần gọi một cuộc điện thoại."

Tần Dương làm tư thế mời.

Sau khi Buff rời khỏi phòng họp, ánh mắt của những cổ đông khác đồng loạt tập trung vào trên người Tần Dương, Sacker tò mò hỏi: "Anh Tần, anh tinh thông thuật thôi miên sao?"

Ánh mắt Tần Dương lướt qua những cổ đông khác cũng tò mò, mỉm cười gật đầu: "Đúng vậy."

Sacker lại hỏi: "Vậy lúc anh thôi miên, cần dụng cụ hỗ trợ gì không, hoặc là cần hoàn cảnh đặc biệt, ví dụ như một căn phòng yên tĩnh không?"

Tần Dương quay đầu, nhìn Sacker, cười nhẹ: "Không cần!"

Khi Tần Dương nói, đồng thuật đồng thời được khởi động. Trong nháy mắt, đôi mắt Tần Dương sâu hút như một lỗ đen, hút lấy ánh mắt của Sacker. Sacker chỉ chỉ là một người thân thể bị sắc rượu đào rỗng, thân thể hay tinh thần còn không bằng người bình thường, làm sao có thể chống lại thuật thôi miên của Tần Dương?

"Sacker, bây giờ anh cảm giác rất mệt mỏi, rất buồn ngủ, không còn chút sức lực, xung quanh yên tĩnh, anh nhắm mắt lại, khi tôi đếm đến ba, anh sẽ ngủ yên... 1, 2, 3!"

Sacker nghe theo lời Tần Dương nhắm mắt lại, khi Tần Dương đếm đến 3, Sacker hai mắt nhắm nghiền, nghiêng người dựa trên ghế ngủ thiếp đi.

Đôi mắt Tần Dương trở lại bình thường, anh quay đầu nhìn về phía Mark cùng những vị cổ đôg khác đang ngồi, cười nói: "Mọi người xem, rất đơn giản phải không?"

Đám người Mark kinh hãi nhìn Tần Dương, bọn họ đã nghe qua thuật thôi miên, nhưng theo hiểu biết của họ, nếu một người không phối hợp, hoặc hoàn cảnh xung quanh không đủ yên tĩnh khiến người bị thôi miên không thể tập trung, thôi miên sẽ rất khó. Nhưng vừa rồi bọn họ đã thấy gì?

Lúc Tần Dương trò chuyện cùng Sacker, anh ta tùy ý sử dụng thuật thôi miên, chỉ một câu nói đã khiến cho Sacker ngủ thiếp đi. Dễ dàng thoải mái như vậy, có phải anh ta còn có thể dùng thuật thôi miên để làm những chuyện khác không?

Mark khiếp sợ nhìn Tần Dương, trong mắt là kinh hãi không che giấu nổi: "Anh Tần, thuật thôi miên của anh thật tài tình, chỉ nháy mắt đã khiến anh ta ngủ mất..."

Tần Dương khẽ cười, chỉ ra: "Chuyện rất đơn giản, thôi miên không đơn thuần chỉ khiến anh ta ngủ mê, cũng có thể làm vài chuyện khác."

Mark giật mình hỏi: "Ví dụ?"

Tần Dương đầy thâm ý nhìn Mark, không đáp lại, nhưng cái nhìn này đủ khiến Mark rợn cả người, trong áo toát mồ hôi lạnh.

Anh đột nhiên hiểu được vì sao Tần Dương thôi miên Sacker, anh ta đang giết gà dọa khỉ!

Anh ta có thể im hơi lặng tiếng thôi miên một người, và có thể khiến người đó hoàn toàn nghe theo mệnh lệnh. Vậy thì anh ta không chỉ có thể dùng một câu nói khiến Sacker ngủ mê, anh ta còn có thể bắt Sacker làm những chuyện khác.

Chẳng hạn như... đi chết!

Nếu anh và Sacker không giữ cam kết, chiêu tam mộ tứ, e rằng những lời Tần Dương mệnh lệnh hai người sẽ không đơn giản là đi ngủ như vậy.

"Đánh thức anh ta!"

Tần Dương bấm vào cằm Sacker, Mark vỗ vô anh ta mấy cái, lúc này Sacker mới tỉnh dậy.

"Ơ, sao tôi lại ngủ quên?"

Sacker không hề nhận ra anh ta đã bị Tần Dương thôi miên, mặt đầy hoang mang, nhưng vẻ hoang mang này rơi vào trong mắt Mark và những cổ đông khác dấy lên nỗi sợ hãi trong lòng bọn họ.

Thôi miên là vô hình, vậy nếu Tần Dương có ý xấu, chẳng phải là giết người trong vô hình sao, chết vẫn mơ hình, chỉ sợ ngay cả cảnh sát cũng không tìm ra nguyên nhân...

Không thể dây vào, không thể dây vào!

Sacker nhìn những ánh mắt sợ hãi của mọi người, anh ta mới cẩn thận suy nghĩ lại, đột nhiên nghĩ ra cái gì, sắc mặt biến đổi, khuôn mặt tràn đầy sợ hãi.

Tần Dương cười với Sacker, nhưng nụ cười này trong mắt Sacker thực sự khủng bố, giống như nụ cười của ác quỷ.

Cửa phòng họp bị đẩy ra, Buff trở lại phòng làm việc, ngồi xuống đối diện Tần Dương.

"Ai cũng biết sức mạnh của cậu trong đồng lứa gần như vô địch. Nếu như cử một người bằng tuổi với cậu ra đấu thì chắc chắn người đó không có phần thắng, nếu cử người năng lực mạnh hơn cậu thì lại không công bằng. Cho nên sau khi những người trong tộc thương lượng đã đưa ra đề nghị..."

Vẻ mặt Tần Dương không chút biến đổi, anh bình tĩnh nhìn Buff, chờ nghe đề nghị của ông ta.

Tần Dương không hề thấy bất an, bởi nếu đề nghị của Buff quá đáng, anh hoàn toàn có thể cự tuyệt. Bây giờ anh đang chiếm ưu thế, có đồng ý lời thách đấu của gia tộc Menger hay không là tùy anh quyết định.

Mặc dù gia tộc Menger có hai chí tôn cường giả, Tần Dương cũng không sợ, chí tôn cường giả, nơi nào chẳng có?

Lại nói, chí tôn cường giả gia tộc đó có thể ngang với Lucian sao?

"Gia tộc Menger chúng tôi có một thuật sĩ, ông ta muốn so tài tinh thần lực với cậu. Nếu chúng tôi thua, chúng tôi sẽ nghe theo đề nghị của cậu, tôi sẽ hoàn toàn hợp tác, tuyệt đối không lật lọng. Nếu cậu thua, vậy cậu từ đâu tới thì về lại đó, mọi chuyện coi như chưa từng phát sinh."

Tần Dương nhướng mày: "Thuật sĩ của gia tộc Menger?"

"Đúng, thế nào, cậu dám nhận lời khiêu chiến không?"

Tần Dương suy tư một chút: "Ông ta là ai?"

Buff lạnh lùng nói: "Ông ta tên là Schleifer Menger, mặc dù lớn tuổi hơn cậu, nhưng cũng chỉ bốn mươi mốt tuổi. Tôi nghĩ trong giới thuật sĩ các cậu, tuổi tác không phải yếu tố quyết định thắng bại. Cậu sẽ không thấy gia tộc Menger ỷ lớn hiếp nhỏ chứ?"

Một thuật sĩ bốn mươi mốt tuổi?

Tần Dương suy tư hai giây, sau đó lắc đầu: "Điều kiện của ông không thỏa đáng. Ông nên biết, bây giờ tôi là người chiếm ưu thế, cho dù tôi cưỡng ép đuổi ông khỏi vị trí chủ tịch, ông cũng không thể phản kháng. Hơn nữa, cho dù gia tộc Menger có mạnh đến đâu cũng không dám trực tiếp gây chiến."

Sự tự tin của Tần Dương làm Buff cảm thấy chịu nhục, hắn nhướng mày, định nói, Tần Dương đột nhiên mở lời: "Ông biết gia tộc Dulles chứ?"
Bình Luận (0)
Comment