Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2064 - Chương 2075: Thế Giới Ảo Ảnh

Chương 2075: Thế giới ảo ảnh
 

Schleifer điều chỉnh tốt chính mình, sau đó từ từ mở mắt.

Tần Dương đang ngồi ngay ngắn trên ghế trước mặt anh ta, hai tay để trên đầu gối, vẻ mặt bình tĩnh, hô hấp đều đều như đang ngủ, lại giống như một lão tăng đang ngồi thiền.

Vẻ mặt của Schleifer có chút khó hiểu, Tần Dương đang làm gì?

Chẳng lẽ cậu ấy đã bị thương dưới tinh thần công kích mạnh mẽ của anh ta, bây giờ đang cố gắng chữa thương sao, nhưng nhìn vẻ mặt đó của hắn rất bình thường không giống như bị thương.

Vậy cậu ấy đang làm gì?

Schleifer có chút khó hiểu, nhưng anh ta cũng không có mở miệng quấy rầy Tần Dương, mà nhắm mắt lại lần nữa, dời lực chú ý của mình lên người Tần Dương.

Tinh thần lực của Tần Dương nhẹ nhàng dao động, giống như mặt nước gợn sóng, nhưng không mãnh liệt mà vô cũng có quy luật, hoặc là nói có quy luật đặc biệt.

Trong lòng của Schleifer càng thêm khó hiểu, tiếp tục tìm hiểu sự dao động tinh thần lực của Tần Dương, sau đó vẻ mặt của anh ta càng thêm vi diệu.

Anh ta mở mắt, vẻ mặt đầy phức tạp nhìn gương mặt bình tĩnh của Tần Dương ở phía đối diện.

Kailar đứng ở bên cạnh Schleifer nhìn động tác kỳ lạ của anh ta, không nhịn được nhỏ giọng hỏi: “Schleifer...”

Schleifer vẫy vẫy tay về phía của Keira, cắt ngang câu nói của ông, chỉ chỉ Tần Dương nhẹ giọng nói: “Cậu ấy đang ngộ đạo, đang đột phá... Chờ chút.”

Những lời này của Schleifer làm cho ánh mắt của mọi người lập tức thay đổi.

Mấy người Tư Đồ Hương vô cùng vui vẻ, nhưng mấy người bên gia tộc Môn Kiệt thì có vẻ mặt khác nhau, ánh mắt nhìn về phía Tần Dương vô cùng phức tạp.

Buff ở trong đám người nhìn một màn trước mắt trong lòng anh ta cũng vô cùng khiếp sợ.

Schleifer và Tần Dương im hơi lặng tiếng tỷ thí, nhưng từ phản ứng của hai người thì Schleife cũng không có chiếm tiện nghi bao nhiêu, nói cách khác, Schleifer cũng không có thắng, Tần Dương cũng không có thua, có lẽ hai người chỉ đánh ngang tay.

Schleifer với tư cách là một vu sư, sẽ không đơn giản chỉ có công kích tinh thần lực, mà còn có nhiều bản lĩnh kỳ lạ khác, nhưng trên phương diện này anh ta rất có thiên phú, từ nhỏ đến lớn được gia tộc Môn Kiệt coi trọng, cố gắng bồi dưỡng, có đôi khi một người vu sư có thể nhìn thấu lòng người thậm chí điều khiển người khác thì có tác dụng lớn hơn một cường giả có thực lực mạnh mẽ cỡ nào.

Schleifer ưu tú như vậy lại không thể chiến thắng Tần Dương một người chỉ mới hơn hai mươi tuổi đầu, việc này đủ để người khác hoảng sợ rồi, mà càng làm cho người ta khiếp sợ hơn là tại trong lần so đấu này Tần Dương lại có thể hiểu được điều gì đó, để có thể đột phá lần nữa.

Quá dọa người rồi!

Tần Dương nhắm mắt một lần chính là hai mươi phút, đến lúc hắn mở mắt ra dường như mọi người nhìn thấy tia lửa sáng ngời trong mắt hắn.

Có lẽ người khác không nhìn rõ sự thay đổi của Tần Dương, nhưng Schleifer lại vô cùng rõ ràng, vẻ mặt của anh ta phức tạp nhìn Tần Dương, thật lòng tán thưởng: “Tần tiên sinh đúng là có thiên phú hơn người, trong thời điểm này còn có thể ngộ đạo để thuận lợi đột phá, thực lực lại tăng thêm một tầng, thật sự làm người ta khâm phục.”

Trong mắt Tần Dương cũng không che giấu được sự vui mừng, hắn đã tiến vào lỗ đen này đã rất lâu rồi, cũng có khoảng thời gian dừng ở thế giới ảo ảnh thứ năm, bây giờ lại nhờ vào cuộc chiến mạnh mẽ với Schleifer nhờ vào thuật công kích ảo ảnh của đối thủ mà hắn nhạy cảm nhận ra phương thức công kích của đối phương, do đó ánh sáng chợt lóe lên trong đầu, hắn lại tiếp tục đột phá.

Hai mươi phút, tự nhiên Tần Dương không thể hoàn toàn thuần thục, thậm chí bây giờ hắn còn chưa thể tạo ảo ảnh công kích mê hoặc người khác, nhưng lúc này hắn đã hoàn toàn bước vào cánh cửa này rồi, chỉ cần cho hắn thêm một thời gian sửa sang và quen thuộc nữa thôi, thì hắn có thể thành thục hơn.

Nói chung ở đây là địa bàn của người ta, trước mắt bao người hắn không thể cứ nhắm mắt tu luyện như vậy được, cho nên khi Tần Dương đã hiểu được nguyên lý cơ bản thao tác ảo ảnh rồi thì mở mắt ra, còn lại sau khi trở về yên tĩnh sửa sang sắp xếp lại.

“Tôi dừng ở chỗ này lâu rồi, bây giờ chỉ có thể nói là vận khí tốt, hơn nữa tôi cũng muốn cám ơn Schleifer tiên sinh, nhờ anh liên tục công kích ảo ảnh mới làm cho tôi phá giải được nguyên lý này, do đó mới chính thức bước tới một bước.”

Schleifer lắc đầu: “Việc này cậu không cần phải cảm ơn tôi, tôi công kích ảo ảnh nhiều người như vậy, cũng chỉ có cậu có thể lĩnh ngộ mà đột phá, đây là thiên phú của cậu, không có quan hệ gì với tôi.”

Dừng một chút, Schleifer đầy tán thưởng nhìn Tần Dương: “Cậu mới hai mươi tuổi, đã có thể đánh bại những cao thủ mạnh hơn, bây giờ tinh thần lực lại tăng thêm một bậc, thì sức chiến đấu của cậu lại được nâng cao thêm... Phải rồi, vừa rồi cậu đã đột phá cảnh giới sử dụng ảo ảnh phải không?”

“Phải!”

Tần Dương cũng không giấu giếm Schleifer, mặc dù phương pháp tu luyện tinh thần lực và phương diện cấp độ có chút khác nhau, nhưng có thể sử dụng ảo thuật chế tạo ảo ảnh hay không mới là việc quan trọng cần căn nhắc, người có thể sử dụng tinh thần lực chế tạo ảo ảnh mới có thể được xưng là đại sư, ví dụ như Vu sư, m dương sư...

Tần Dương trãi qua lần lĩnh ngộ này, đồng tử thuật đã chính thức bước vào thế giới ảo ảnh thứ năm, đạt tới cảnh giới giống như sư phụ Miêu Kiếm Cung.

Ha ha, không biết khi sư phụ biết được chuyện này sẽ có phản ứng gì đây nhỉ?

Cảnh giới cao nhất của đồng tử thuật là sinh hoa, tạm thời Tần Dương không dám nghĩ tới, vì theo như lời của Miêu Kiếm Cung, từ xưa tới nay người tu luyện đồng tử thuật cũng có không ít người đã luyện tới cảnh giới ảo ảnh, nhưng tu luyện tới cảnh giới sinh hoa thì chỉ có một người

Vạn vật sinh hoa, liếc mắt một cái chính là hàng ngàn thế giới, hàng ngàn luân hồi, chỉ nghĩ thôi cũng đã làm cho lòng người ngưỡng mộ.

Tần Dương kiềm chế cảm xúc vui vẻ của hắn, ánh mắt dừng lại trên gương mặt của Schleifer lần nữa: “Schleifer tiên sinh, thảo luận đã xong, không biết chuyện phía trước anh nói là chuyện gì?”

Ánh mắt Schleifer có chút do dự nhìn Tần Dương: “Tần tiên sinh, trước khi nhắc đến chuyện này, tôi có một yêu cầu.”

Tần Dương nhướng mày, nhưng vẻ mặt vẫn bình tĩnh như thường: “Anh cứ nói.”

Schleifer nặng nề nói: “Chuyện của tôi và Tần tiên sinh, mặc kệ cậu có đồng ý hay không, mong rằng cậu có thể giữ bí mật, không được truyền ra ngoài ...”

Tần Dương nhìn Schleifer: “Tôi đáp ứng anh nhưng anh tin tưởng tôi sao?”

Schleifer mỉm cười: “Mặc dù Tần tiên sinh đây tuổi còn trẻ nhưng làm chuyện gì cũng là chuyện lớn, chỉ cần cậu đồng ý thì sẽ không bao giờ làm bậy, hơn nữa ngoại trừ cậu đồng ý thỉnh cầu của tôi, nếu không, tôi cũng sẽ không nói ra tất cả, cho dù cậu có truyền ra ngoài, cũng chỉ tạo chút phiền phức cho chúng tôi mà thôi.’’

Tần Dương im lặng một lát: “Được, tôi đáp ứng, anh nói đi, chuyện gì?”

Schleifer nhìn mấy người bên cạnh Tần Dương, nhỏ giọng nói: “Chuyện này tôi hy vọng có thể nói riêng với cậu...”

Nếu như Tần Dương đã đáp ứng chuyện này, thì sẽ không vô nghĩa, gật đầu nói: “Được.”

Schleifer đứng lên, vươn tay mời khách: “Xin theo tôi tới đây, chúng ta đi phòng sách nói chuyện.”
Bình Luận (0)
Comment