Chương 2120: Đúng là chỗ nào cũng có cậu
Cuối cùng, chiến giáp không tên là “Hi vọng”, mà được gọi là “Kỳ tích.”
Có lẽ Phòng Bân hi vọng Tần Dương có thể tạo nên được điều kì tích với bộ giáp này, có những đóng góp xuất sắc cho Hoa Hạ và nhân loại.
Mặc dù Tần Dương chưa trở thành thành viên của Bàn Cổ, nhưng bộ giáp này lại thuộc về hắn, điều này đã khiến hắn vô cùng cảm động.
Ai bảo bộ chiến giáp này có hiệu quả bùng nổ như vậy chứ?
Chiến giáp Kỳ Tích mang lại cho Tần Dương sức chiến đấu mạnh mẽ, sau khi tăng cấp độ có thể vượt qua thông thần thực lực, đạt tới cấp chiến đấu của chí tôn, hiệu quả vô cùng đáng sợ.
Là một người tu hành, rất khó để chống lại sự cám dỗ này.
Tần Dương mặc dù động lòng nhưng cũng không chỉ vì một bộ chiến giáp có thể nâng cao năng lực chiến đấu mà “đầu hàng.” Dù sao thì bộ chiến giáp này có lợi hại đến đâu thì cũng không thể xuyên ra ngoài, chỉ có thể dùng để chống lại người Nossa.
Tần Dương cũng công nhận năng lực của Bàn Cổ và Thâm Lam, sự xuất hiện của chiến giáp Kỳ Tích cũng chỉ để làm sâu sắc hơn sự công nhận này, hấp dẫn hơn một chút.
Còn chuyện có gia nhập Bàn Cổ hay không vẫn phải phụ thuốc vào hoạt động lần này. Trong hoạt động đó, Tần Dương sẽ trực tiếp đối đầu với Nossa, hơn nữa còn chiến đấu với bọn họ.
Trải qua chuyện này, Tần Dương tin tưởng mình có thể đưa ra quyết định sau cùng.
Sau khi Tần Dương mặc Kỳ Tích thì tiêu chuẩn chiến đấu đã cao hơn Phi Thiên II rất nhiều, nhưng có một số vấn đề khiến hắn không thoải mái. Phòng Bân nhanh chóng dựa vào cảm nhận của hắn tiến hành điều chỉnh và sửa chữa chiến giáp.
Sau ba lần thay đổi liên tiếp, Tần Dương cảm giác những nhược điểm đó đã hoàn toàn biến mất. Hắn cảm thấy bây giờ thực chiến vô cùng thuận tay, mọi thứ có vẻ như đã hoàn toàn ổn định.
Sau khi giải quyết xong chuyện chiến giáp Kỳ Tích của Tần Dương thì những người còn lại cũng nhanh chóng nhận lấy trang bị tương ứng với mình, sau đó rời khỏi doanh trại hướng về phía vùng cấm địa.
Cứ điểm của Nossa đã cấm sử dụng tất cả các thiết bị điện tử, hơn nữa cũng không có cách nào quan sát được bằng vệ tinh trinh sát bởi vì hơi nước mù mịt như bị mây trắng bao phủ. Ngoài ra, người Nossa còn sử dụng Sima làm cho sinh vật biến dị hoành hành khắp nơi, chỗ nào cũng tràn đầy nguy hiểm. Cũng vì những lí do đó mà cứ điểm không trong phạm vi khống chế được gọi là vùng cấm địa.
Bây giờ Nossa đã thành lập rất nhiều cứ điểm trên trái đất, cứ điểm ở Lop Nor được gọi là vùng cấm số 4. Cứ điểm giáp biên giới hai nước thì gọi là vùng cấm số 7.
Vùng cấm số 7 được bao phủ bởi đồi núi và rừng rậm, con người đi lại và di chuyển không dễ dàng, hơn nữa trong rừng còn có rất nhiều sinh vật biến dị.
Mặc dù trong đội của Tần Dương có Mai Lạc Y là đỉnh phong cường giả nhưng mọi người vẫn không dám xem thường.
Phạm vi của vùng cấm số 7 là một hình tròn tiêu chuẩn có đường kính khoảng một trăm kilomet, căn cứ chính của nó là một chiếc phi thuyền khổng lồ. Chắc nơi đó đã sử dụng các thiết bị điện tử đắc thù, cũng lấy nó làm trung tâm để chế tạo từ trường.
Lực lượng nhân viên thăm dò của các quốc gia không giống nhau, có thấp có cao, điểm tiến vào cũng khác nhau. Tất cả mọi người di chuyển từ bốn phương tám hướng, mục tiêu là khu vực trung tâm.
Mọi người đi được khoảng chừng một cây số, Hoàng Đào phụ trách giám sát nhìn máy móc trên tay rồi báo cáo: “Đội trưởng, chúng ta đã tiến vào khu vực cấm, thiết bị điện tử không dùng được nữa.”
Ngoài Hoàng Đào mang theo một ít thiết bị điện tử để đề phòng thì những người khác không mang theo cái gì. Ngay cả đồng hồ đeo tay cũng là đồng hồ cơ, súng ống thì là loại súng bắn tỉa hạng nặng, tầm bắn xa hơn một nghìn sáu trăm mét. Đạn cũng không có tác dụng gì với bộ giáp đen của Nossa nhưng vẫn mang theo một ít để dự phòng.
Mọi người cũng không mang theo súng ngắn, bời vì một khi chiến đấu ở khoảng cách gần thì uy lực của súng có thể thua xa sức mạnh của thanh kiếm trong tay họ.
Ngoài súng bắn tỉa thì còn đủ thứ linh tinh khác. Những thứ này không phải thiết bị điện tử mà là lựu đạn, thuốc nổ, lều trại phục vụ sinh hoạt, mỗi người đều mang trên lưng một balo lớn.
Có trời mới biết sẽ gặp phải tình huống gì, chuẩn bị thêm một chút cũng tốt. May mà tất cả mọi người đều là những người tu hành thực lực, chút sức nặng đó cũng không thấm vào đâu.
“Mọi người cẩn thận một chút, từ giờ phút này sẽ có rất nhiều nguy hiểm ấn giấu trong rừng. Không chỉ là Nossa mà còn là đủ loại sinh vật biến dị khác, bọn chúng có thể rất nhiều, cũng có thể chứa kịch động, sơ ý một chút là có thể mất mạng như chơi.”
Đội phó Hầu Vân Ba có kinh nghiệm phong phú lên tiếng nhắc nhở mọi người, trước đây anh ta cũng đã từng vào khu vực cấm nhưng không vào sâu lắm, đây cũng là lần đầu tiên anh ta tiến đến trung tâm.
“Rõ!”
Hầu Vân Ba nói xong thì đi đến bên cạnh Tần Dương, cười nói: “Tần Dương, cậu có biết dì về sinh vật biến dị không?”
Tần Dương thẳng thắn trả lời: “Tôi chỉ từng đối phó với một thứ to lớn, sinh vật bình thường thì ít gặp.”
“Thứ to lớn?”
Không chỉ Hầu Vân Ba mà các đội viên khác cũng tò mò quay đầu nhìn Tần Dương.
Nơi này đều là các chiến sĩ Thâm Lam hoặc những người có liên quan, thế nên Tần Dương cũng không giấu diếm, thản nhiên đáp: “Là con tê tê khổng lồ ở Mexico, lúc bắt nó thì tôi cũng có mặt ở hiện trường.”