Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2205 - Chương 2216: Sự Ra Đời Của Bạo Chúa

Chương 2216: Sự ra đời của bạo chúa
 

Con khủng long bạo chúa biến dị và đội quân khủng long của nó như thủy triều cũng rút lui, chỉ để lại một đống xác chết dưới bức tường. Tần Dương cùng mọi người quay ra nhìn nhau, như vậy đã kết thúc rồi ư? Thật là tốt khi cuộc tấn công đột ngột và đáng sợ này đã kết thúc theo cách này, nhưng nó kết thúc quá nhàm chán, chuyện gì đang xảy ra vậy?

Trần Hầu cắm lại thanh đao chiến của mình vào bao, với vẻ mặt khó tin: "Tôi cứ có cảm thấy trận chiến khốc liệt hôm nay diễn ra có điều gì đó không thể giải thích được như thể hai đội quân cổ đại đang giao chiến?"

La Kinh Phong cười nói: "Như thế nào?" Trần Hầu chỉ vào xác khủng long dưới bức tường: "Này, đây không phải là bia đỡ đạn cho cuộc công kích thành sao? Trung phong ở trước, dự kiến tấn công trước, sau đó tướng sĩ hai bên sẽ xuất mã xông pha trên chiến trường. Nếu hai bên gặp tình thế khó khăn không thể chống đỡ tiếp nữa, sẽ ra hiệu thu binh rút lui ... "

Những lời của Trần Hầu đã phá vỡ bầu không khí trang nghiêm ban đầu, một nhóm người không thể không lộ ra nụ cười trên khuôn mặt của họ.

Tây Môn Du vươn tay xoa cằm, cười khổ nói: "Grimm không muốn nói, ắt hẳn sẽ có điều gì đó..." Tần Dương trên mặt không khỏi lộ ra một chút tươi cười, quay đầu nhìn Grimm mang theo rìu chiến, liền hỏi: "Grimm, đây là tình huống gì vậy?" "Chúng ta sẽ chiến đấu vào một ngày khác." Tần Dương lại được nghe lời nói quen thuộc này của Grimm, hắn hơi hơi ngẩn người ra: "Ông có thể giao tiếp sao? Tôi xem nó hình như cũng hiểu những gì ông nói thì phải?"

Grimm gật đầu: "Đúng vậy, nó là một con khủng long biến dị. Nó có trí thông minh rất cao. Tuy nó không nói được nhưng nó có thể hiểu được rất nhiều điều đơn giản mà ta nói. Nếu kết hợp với một số cử chỉ đơn giản thì nó thậm chí còn hiểu nhiều hơn nữa … "

Thực sự có thể hiểu và giao tiếp được! Tần Dương không nhịn được liền hỏi: "Ông nói tiếng địa phương của ông, nó cũng có thể hiểu được. Nó xuất thân từ đâu chứ?" Khuôn mặt của Grimm lộ ra vẻ mặt có phần ủ rũ: "Nói mới nhớ, sự biến dị của nó là do ta trực tiếp gây ra..." Tần Dương mở to hai mắt, vẻ mặt khá kinh ngạc: "Ông?"

"Ừ, đúng vậy." Grimm gật đầu và giải thích quá trình của sự việc: "Một trăm bảy mươi năm trước, có một thảm họa trên đảo. Ta đã cố gắng tạo ra một giải pháp có thể giải quyết thảm họa với liều thuốc bí mật duy nhất còn lại trên con tàu đó. Nhưng ngươi biết đấy, ta chỉ là một người lính, không phải một học giả. Ta đã nghe mọi người nói rồi, nhưng ta không biết làm thế nào ... "

Khuôn mặt của Grimm hơi lúng túng: "Đó là một thiết bị. Nếu thành công, nó có thể giải phóng nguồn năng lượng sống và giúp mọi người ở đây vượt qua thảm họa. Tuy nhiên, ta không chắc mình có thể xử lý nó hay không, vì vậy ta đã đi ra ngoài bắt một khủng long về đây như một sản phẩm thử nghiệm. "

Tần Dương nghe xong lời này, dường như đã đại khái hiểu được nguyên nhân, phần lớn nguyên nhân thí nghiệm này tạo nên khủng long bạo chúa như hiện tại. Lý do này không phải rất phổ biến sao, một nửa là nhà khoa học ngớ ngẩn hoặc một số nghề nghiệp khác, bằng những hiểu biết không chắc chắn của mình cộng với sự nhầm lẫn sẽ tạo ra một thứ gì đó rất phi thường ...

"Grimm, đó là một con khủng long bạo chúa, gần như chiếm vị trí thống trị trong các loài khủng long. Dù muốn bắt làm sản phẩm thử nghiệm, ông cũng không thể bắt lợn rừng hay thỏ rừng được sao? Để bắt được một con khủng long bạo chúa to lớn như vậy, ông phải trang bị những gì vậy? "

Grimm gãi đầu: "Ta muốn đi ra ngoài bắt một con thú bình thường, nhưng không bao xa liền gặp được nó. Lúc đó nó cũng không lớn như vậy. Bởi vì nó vừa mới sinh ra cũng không quá lớn. Ta dễ dàng liền bắt được nó. Rốt cuộc, ngươi cũng biết đấy, ở trước mặt ta, bất kể là lớn hay nhỏ, nó không có bất kỳ sự khác biệt nào. Dù sao, nó cũng là một thử nghiệm. "

Tần Dương miễn cưỡng gật đầu, đồng ý với lời giải thích gượng ép của Grimm đối với chính mình, nhưng ông ta nói cái gì cũng có lý, tùy theo thực lực của ông ta có bắt một con khủng long nhỏ bé hay một con heo rừng lớn cùng hươu hoang dã, thật sự không có gì khác biệt.

"Có lẽ ngươi cũng nghĩ đến kết quả, lần đó thử nghiệm thất bại..." Grimm có lẽ cũng đoán được Tần Dương đang suy nghĩ gì, có chút ngượng ngùng nói: " Tất nhiên, về mặt tác dụng, đó thực sự không phải là một thất bại hoàn toàn. Thiết lập do ta trực tiếp chế tạo đã phát nổ. Mặc dù nó phát nổ, liều thuốc sự sống bí mật mà ta đưa vào đã được xúc tác thành công để tạo ra nguồn năng lượng sống này. Nó có thể lấp đầy không khí và bao trùm toàn bộ ngôi làng, những thảm họa của dân làng có thể được coi là được giải quyết theo cách nguy hiểm nhất. "

"Thiết bị phát nổ. Con khủng long mà ta đưa vào để thử nghiệm đã bị nổ tung đẫm máu và chết. Nếu bình thường thì nó sẽ chết, nhưng loại thuốc được thử nghiệm lúc đó là loại thuốc bí mật của sự sống. Năng lượng nguồn sống bao bọc lấy nó, nó hít rất nhiều năng lượng nguồn sống và giữ được mạng sống. " Grimm vẻ mặt có chút kỳ quái: "Ta nhìn thấy nó rất đáng thương, cũng hít thở không ít sinh khí, nếu vẫn giết chết nó, đương nhiên sẽ cảm thấy có chút không nỡ, thịt của khủng long ăn không ngon, thịt lúc đó cũng không thiếu, đó cũng là nguyên nhân đó ... Nói tóm lại, ta đã thả nó đi. "

Tần Dương ngạc nhiên hỏi: "Cho nên, những biến dị của nó là do nguồn sinh khí từ thuốc trường sinh bí mật của ông?" Grimm lại gãi đầu: "Đúng vậy, không chỉ là bí thuật trường sinh, còn có mấy loại thuốc khác, rất thập cẩm, có lẽ vụ nổ này cộng với bao nhiêu loại thuốc cuối cùng cũng đưa nó vào con đường tiến hóa, nhưng lúc đó ta không biết rằng sự việc này sẽ xảy ra. Sau khi sự việc này xảy ra ta cũng không nghĩ nhiều về nó. Ta đã cứu mọi người và giúp họ vượt qua thảm họa và rồi ta lại rơi vào trạng thái ngủ đông. "

Tần Dương nói: "Trăm năm sau lại gặp lại?"

"Đúng vậy, khi ta kết thúc giai đoạn ngủ đông, nó đã đến với ta, nhưng lúc đầu ta không nhận ra. Ta coi nó như một sự tồn tại có thể đe dọa dân làng và trực tiếp gây chiến với nó. Nhưng sau khi đánh đi đánh lại nhiều lần, ta nhận ra rằng nó thực sự là con khủng long bạo chúa mà ta đã thả ra sau khi thử nghiệm xong... "

Grimm thở dài: "Không biết trăm năm đó nó đã trải qua biến dị gì rồi. Dù sao lúc đầu nó cũng chỉ là một con khủng long bạo chúa bình thường. Một trăm năm sau ta lại gặp nó, cũng không khác như bây giờ là mấy, nhưng giờ đây nó rất mạnh mẽ, đao súng cũng không thể hạ gục được nó. "

Tần Dương tò mò hỏi: "Là tìm ông báo thù, là muốn giết ông?" Grimm cười nói: "Đúng, mà cũng không đúng, ta cảm thấy tình cảm của nó đối với ta rất phức tạp. Có lẽ vụ nổ thí nghiệm lúc đó đã trở thành cơn ác mộng kinh hoàng mà nó không thể nào quên được nên nó mới ghét ta, nhưng cũng có thể vì về điều đó, sau những cuộc thử nghiệm thực địa, nó đã phát triển mạnh mẽ và thông minh như bây giờ, vì vậy từ khía cạnh này, nó có vẻ rất biết ơn ta ... "
Bình Luận (0)
Comment