Chương 2219: Để tôi thử xem?
Như Tần Dương đã dự đoán, trong trận chiến này vẫn không có bên thắng.
Grim chiến đấu quyết liệt với khủng long bạo chúa biến dị. Rõ ràng không ai nương tay nhưng cũng chẳng làm gì được nó. Grim không thể giết được khủng long bạo chúa biến dị, khủng long bạo chúa biến dị cũng không thể xé xác Grim.
Hai người đấu một lúc, sau đó lại kết thúc trận, giống như tình huống đêm qua, khủng long bạo chúa biến dị hét lớn một tiếng về phía Grim, sau đó quay đầu rời đi.
“Haizz, mày đợi đã!”
Nghĩ đến cuộc nói chuyện với Tần Dương hôm qua, Grim lao tới, ngăn cản khủng long bạo chúa biến dị đang chuẩn bị rời đi.
Đôi mắt lạnh lùng và dữ tợn của khủng long bạo chúa biến dị lại lộ rõ ý định chiến đấu lần nữa. Cái đầu nó hơi co lại làm ra tư thế chiến đấu, hiển nhiên nó nghĩ Grim vẫn muốn chiến đấu với nó.
Grim chọc rìu chiến xuống đất, vẫy tay với con khủng long bạo chúa biến dị: "Không phải tao muốn chiến đấu với mày nữa, tao muốn nói với mày, tao phải rời khỏi đây."
Con khủng long bạo chúa biến dị chớp mắt. Sự dữ tợn trong đôi mắt của nó đột nhiên biến mất, thay vào đó là sự nghi vấn, thậm chí còn lộ ra sự ngoài ý muốn rất giống con người, dường như nó không hiểu mọi người đang hòa thuận ở chung, đánh nhau rất vui vẻ, sao đột nhiên Grim lại phải rời đi?
Grim vẫy hai bàn tay to, giải thích: "Tao là một chiến binh. Tộc người của tao có thể vẫn đang chờ tao. Tao muốn đi giết những người Nossa đó và trả thù cho những người đã chết của tộc tao. Con người đã phát hiện ra nơi này, đây không còn là nơi ẩn náu nữa. Mày ở lại đây không an toàn, có thể sẽ bị con người giết..."
Một tia sáng hung dữ lóe lên trong mắt của khủng long bạo chúa biến dị. Nó gầm lên một tiếng dữ tợn về phía Grim, khí phách tận trời, làm người nhìn thôi đã thấy sợ.
Grim dường như hiểu được ý nghĩa tiếng gầm của khủng long bạo chúa biến dị. Anh ta buồn bã nói: "Tao biết mày rất mạnh mẽ, hiện tại không ai trên hòn đảo này có thể giết mày, nhưng ở thế giới bên ngoài, có rất nhiều vũ khí đáng sợ. Họ có thể giết tao dễ dàng, họ cũng có thể giết mày."
Nhìn ánh mắt nghi hoặc của khủng long bạo chúa biến dị, rõ ràng là nó không có khái niệm về từ vũ khí này. Xét cho cùng, nó chưa thấy vũ khí nào có sức mạnh kinh người, hoặc vũ khí nó từng thấy là kiếm nhưng không thể gây sát thương đối với nó.
Grim xua tay, trong đầu suy nghĩ một lúc, mới nói: "Mày có nhớ thiết bị nổ khi tao gặp mày lúc trước không, lần đó nổ mạnh kịch liệt?"
Một tia hoảng sợ hiện lên trong mắt của khủng long bạo chúa biến dị. Vụ nổ dữ dội đã để lại cho nó một ấn tượng rất sâu sắc, làm thay đổi cuộc đời của nó, nhưng cũng mang đến nỗi đau vô tận mà nó vẫn còn nguyên vẹn trong ký ức.
Grim nhìn biểu cảm của khủng long bạo chúa biến dị, anh ta chợt biết nó vẫn còn nhớ rõ: "Con người bên ngoài làm chủ công nghệ rất mạnh. Họ có thể tạo ra một vụ nổ dữ dội hơn vụ nổ mà mày đã trải qua. Họ có thể trực tiếp giết chết mày và tao. Làm bạn của tao, cùng tao chiến đấu đi, như vậy chúng ta đều rời khỏi đây đi ra ngoài, rong ruổi trên chiến trường, đối mặt với kẻ thù mạnh mẽ thực sự!"
Khủng long bạo chúa biến bị có thể không hiểu một số lời Grim nói, nhưng đại khái là hiểu ý của anh ta. Nó ngẩng đầu lên và quan sát xung quanh, giống như một vị vua đang tuần tra lãnh thổ của mình. Ngay sau đó, nó lại cúi đầu nhìn Grim lắc đầu, tỏ vẻ từ chối Grim.
Grim có vẻ hơi mất mát, cố thuyết phục lần cuối: "Mày đi theo tao đi. Nếu không đi, mày sẽ chết thật đấy."
Đôi mắt của khủng long bạo chúa biến dị hơi do dự, nhưng cuối cùng nó vẫn lắc đầu, sau đó xoay người sải bước rời đi.
Grim thất vọng trở về bên Tần Dương: "Nó không muốn."
Tần Dương an ủi: "Tuy giữa anh và nó có duyên phận, nhưng anh cũng đã cố gắng hết sức, dù sao chúng ta muốn bắt nó về để nghiên cứu, cũng không giết nó. Nếu nó còn sống thì có giá trị hơn. Những người cuồng làm những nghiên cứu đó sẽ không để người ta giết nó."
Grim cười khổ: "Là một vị vua kiêu hãnh của loài khủng long, nếu kết quả như vậy, tôi thà nó chết trên hòn đảo này, ít nhất sau đó nó sẽ chết như một chiến binh kiêu hãnh hơn là một cái chết nhục nhã trên bàn mổ xẻ."
Tần Dương không nói gì thêm, cũng giống như Grim, hắn cũng chỉ là một chiến sĩ, không thể can thiệp vào cách làm của cấp trên, hơn nữa nghiên cứu khủng long bạo chúa biến dị này cũng có lợi cho nhân loại, Tần Dương cũng không có lý do để ngăn cản.
Tần Dương suy nghĩ một chút, nói: "Có lẽ, nó nhìn thấy tàu sắt thép của con người rồi, lại sẽ có sự thay đổi thì sao?"
Grim biết đây là lời an ủi của Tần Dương. Anh ta thở dài: "Tôi cũng mong như vậy, nhưng như cậu đã nói, tôi đã cố gắng hết sức rồi. Đã là một sinh mạng có trí tuệ, nó có quyền lựa chọn cuộc sống của mình."
Ngày hôm sau, khủng long bạo chúa biến dị lại tới. Lần này, Tần Dương giành ở trước mặt Grim.
“Để tôi thử xem!”
Grim mở to hai mắt: “Cậu? Chỉ sợ cậu không phải đối thủ của nó ……”
Tần Dương cười: "Không thử thì làm sao biết được? Nói thật, tôi cũng muốn đấu với vị vua khủng long này. Đây không phải cơ hội ai cũng có, nếu bỏ lỡ ngày hôm nay, có lẽ tôi sẽ không còn cơ hội này trong tương lai nữa. Anh thay tôi cướp trận, nếu tôi không được, thì anh có thể lên."
Khi Grim nghe thấy Tần Dương nói lời này, anh ta cũng không ngăn cản hắn, chỉ cười nói: "Được rồi, cậu cũng là một chiến sĩ. Nếu muốn chiến thì cậu lên đi!"
Tần Dương cũng không nói nhảm, mang theo đao ám kim xông lên.
Chiều cao của hắn so với khủng long bạo chúa biến dị thì hắn giống như người siêu lùn. Nếu chân dày của khủng long bạo chúa biến dị giống như một cái trụ cầu, thì nó có thể một phát dẫm nát Tần Dương!
Tần Dương tất nhiên sẽ không chiến đấu bừa với con khủng long bạo chúa biến dị của Grim. Cho dù hắn có nội lực, cho dù có đao ám kim, thì trọng lượng cũng chênh lệch quá lớn. Khủng long bạo chúa biến dị tùy tiện vung đầu một cái, động tác đó giống như một đoàn tàu lửa tấn công, càng chưa nói đến sức mạnh điên cuồng trong trận chiến.
Tần Dương cũng không rời khỏi mặt đất, giống như chiến đấu với người Nossa cao hơn năm mét, nhảy lên không trung là điều cấm kỵ, bởi vì nếu người ở trên không, nếu gặp phải một công kích vô tình hoặc mạnh mẽ, hắn sẽ không có bất kỳ đường sống trốn tránh nào.
Chiến đấu với một con quái vật khổng lồ như khủng long bạo chúa biến dị, nếu người nhảy lên, thì sẽ giống như quả bóng nhảy lên trước mặt người, sau đó chờ bị đá bay, không có cách nào tránh né.
Đối với khủng long bạo chúa biến dị, Tần Dương nhảy lên không trung hoàn toàn có thể bị nó cắn xé, cho dù là đâm được một đao, nhưng chỉ cần bị cắn một phát, vậy đoán chừng chính lả mùi vị thịt gà giòn tan...
Mục tiêu của Tần Dương chính là hai cái chân dày giống như trụ cầu kia. Hắn không ngừng xuyên qua, dùng thân thể của khủng long bạo chúa để che lấp tầm mắt của nó, đao ám kim trong tay giống như động kinh, không ngừng chém trên đùi thô to của con khủng long…