Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2237 - Chương 2248: Người Vi Phạm

Chương 2248: Người vi phạm
 

Mười giờ sáng, Archie đúng giờ xuất hiện ở bên ngoài khách sạn. Tần Dương và đám người Lucian, Tư Đồ Hương ngồi trên xe, đi theo sau xe Archie, đi về phía ngoại thành.

Xe đi đến dưới chân núi hoang, đám người Archie xuống xe đi lên núi. Tần Dương đánh giá một chút, Archie có năm người, trừ cha mẹ Louis ra, còn có hai lão già, chòm râu trắng, nhìn qua tuổi không nhỏ, chắc là cường giả tu hành của gia tộc Kyle.

Tần Dương đi theo phía sau Archie. Không bao lâu liền bước lên đỉnh núi hoang. Trên đỉnh núi lại có một người đàn ông trung niên. Anh ta ngồi trên một cái rương kim loại hút thuốc, nhìn thấy Archie đến, anh ta liền ném tàn thuốc trong tay xuống, đứng lên.

“Ông đến rồi à……”

Archie đi lên trước, cười nói: “Để cậu đợi lâu rồi, đã mang đồ đến rồi chứ?”

Người đàn ông trung niên kia giơ mũi chân đá cái rương dưới chân: “Ừ, mang đến rồi. Tôi phải nói với ông, chuyện này tôi phải mạo hiểm. Nếu không phải chúng ta là bạn bè nhiều năm, thì tôi cũng sẽ không làm chuyện như vậy.”

Archie vỗ vỗ bả vai người đàn ông trung niên: “Yên tâm, không xảy ra được tai vạ đâu, không phải cậu đã ở chỗ này sao, tôi chỉ dùng một chút. Việc này coi như tôi nợ cậu một ân tình.”

Người đàn ông trung niên lộ ra một nụ cười: “Được!”

Archie đi lên trước, mở cái rương ra, lấy đồ vật bên trong ra.

Tần Dương đứng cách đó không xa, nhìn Archie hàn huyên với người đàn ông trung niên, ánh mắt hắn đã dừng trên cái rương kia. Nghĩ đến trong rương đựng thứ mà khiến Archie tự tin khiêu chiến mình, nhưng sau khi đồ vật trong rương được lấy ra, Tần Dương lại ngây ngẩn cả người.

Đồ vật kia vô cùng quen thuộc, thế nhưng lại là một chiếc chiến giáp Phi Thiên tiêu chuẩn!

Vậy mà Archie lại tìm người đàn ông trung niên này để mượn chiến giáp Phi Thiên, khó trách Archie lại có tự tin như vậy. Sức mạnh siêu phàm của ông ta cộng với chiến giáp Phi Thiên, sức chiến đấu ít nhất có thể so với cường giả Thông Thần, sức chiến đấu như vậy tất nhiên không cần lo lắng sẽ bại dưới cậu.

Tần Dương nhìn mặt người đàn ông trung niên, lạnh lùng cười, nói: “Lá gan của anh cũng thật lớn, chẳng lẽ anh đã quên quy định điều thứ bảy của thủ tục Thâm Lam sao?”

Vẻ mặt ung dung ban đầu của người đàn ông trung niên đột nhiên thay đổi. Anh ta đột nhiên quay đầu nhìn về phía Tần Dương đang nói chuyện, ánh mắt có chút hoảng loạn.

“Cậu là ai?”

Quy định điều thứ bảy của thủ tục Thâm Lam là chiến sĩ Thâm Lam không được cho người khác mượn chiến giáp Phi Thiên của mình, càng không được lợi dụng chiến giáp Phi Thiên để làm xằng làm bậy giành tư lợi. Người đàn ông trung niên này chắc là thành viên Thâm Lam, cho nên nghe thấy Tần Dương vừa hỏi như vậy, lập tức có chút luống cuống.

Những người không phải thành viên Thâm Lam thì đều xa lạ với chiến giáp Phi Thiên. Bọn họ căn bản không thể biết đây là thứ gì, càng đừng nói biết đến thủ tục Thâm Lam. Tần Dương có thể chuẩn xác nói ra anh ta làm trái với quy định điều thứ bảy của thủ tục Thâm Lam, vậy thì chỉ có một đáp án.

Hắn cũng chiến sĩ Thâm Lam hoặc đang công tác trong tổ chức Thâm Lam!

Tần Dương lạnh lùng cười, nhìn về phía Archie: “Xem ra ông cũng không nói với anh ta, ông mượn chiến giáp Phi Thiên của anh ta để đối phó với ai?”

Sắc mặt Archie cũng có chút thay đổi, chuyện dường như có chút trở nên ngoài dự kiến!

Ông ta tất nhiên không phải người Thâm Lam, ông ta chỉ nghe bạn cũ của mình nói qua, biết anh ta có một loại chiến giáp có thể kích thích tiềm lực của con người, tăng biên độ của sức chiến đấu lên cao, cho nên ông ta liền muốn mượn dùng một chút, nhưng lại không ngờ Tần Dương dường như biết chiến giáp này, hơn nữa còn rất quen thuộc.

Archie lạnh lùng nói: “Hôm qua tôi đã nói với cậu rồi, có thể nghĩ cách tăng sức chiến đấu của mình. Tôi làm như vậy cũng không trái với ước định của chúng ta!”

Tần Dương mỉm cười, ánh mắt lại dịch tới trên người đàn ông trung niên kia: “Anh thật sự có thể làm như vậy, nhưng ông ta lại sẽ bởi vậy mà gặp phiền toái…… Tôi tên Tần Dương, người Hoa Hạ, nghe qua tên tôi chưa?”

Vẻ mặt của người đàn ông trung niên đột ngột thay đổi. Anh ta là một chiến sĩ Thâm Lam, anh ta đương nhiên hiểu rõ những vấn đề nóng xảy ra gần đây. Người Hoa Hạ tên Tần Dương rất có tiếng tăm đã gia nhập Bàn Cổ. Một người dùng tay không treo lên đánh một nhóm nhỏ của nước Nga, chỉ vì các thành viên của nhóm này nói lời thô lỗ với bạn bè của mình. Sau khi chiến đấu với người Nossa, Tần Dương thậm chí đã chặt đầu một Nossa Hoàng Phương, gây chấn động toàn bộ doanh trại Thâm Lam.

Vậy mà người Archie muốn đối phó lại là Tần Dương!

Người đàn ông trung niên đột nhiên cảm thấy da đầu như muốn nổ tung. Nếu chuyện cho mượn chiến giáp Phi Thiên của anh ta bị lộ ra ngoài, chắc chắn anh ta sẽ gặp rắc rối nghiêm trọng.

“Là cậu!”

Archie nghe thấy tiếng kinh hô của người đàn ông trung niên, ông ta quay đầu hỏi: “Tình huống gì vậy?”

Người đàn ông trung niên cười khổ, nói: “Ông bạn già, chỉ sợ hôm nay tôi không thể giúp ông.”

Archie nhíu mày nói: “Vì sao?”

Người đàn ông trung niên cười khổ: “Tôi đã nói rồi, chiến giáp của chúng tôi không thể cho mượn. Tần Dương cũng là người của tổ chức chúng tôi, tên tuổi rất lớn, sức mạnh cũng rất mạnh. Nếu tôi cho ông mượn chiến giáp, nếu cậu ta báo cáo tôi, thì tôi sẽ xúi quẩy.”

Archie cũng lập tức có hai phần nóng nảy: “Nhưng lúc trước không phải chúng ta đã nói xong rồi sao?”

Người đàn ông trung niên nhận lấy chiến giáp Phi Thiên từ tay Archie, đặt lại vào rương, đóng nắp rương lại rồi nâng lên tay.

“Tần Dương, tôi sẽ không nhúng tay vào việc này. Chuyện hôm nay, cậu coi như không thấy là được.”

Tần Dương tất nhiên không có ý định đắc tội với người không liên quan, lập tức gật đầu nói: “Được, anh đi đi, hôm nay tôi coi như chưa gặp anh.”

Người đàn ông trung niên thở phào nhẹ nhõm: “Được!”

Archie nhìn người đàn ông trung niên sắp rời đi, trong lòng đột nhiên có chút nóng nảy: “Tại sao cậu lại làm như vậy, cậu rời đi thì tôi phải làm sao?”

Người đàn ông trung niên dừng lại, thở dài: “Archie, với tư cách là một người bạn cũ, tôi khuyên ông một câu, chuyện này kết thúc ở đây đi. Tần Dương thật sự không dễ chọc. Có quá nhiều lão đại phía sau cậu ta. Tôi nghe nói cường giả tu hành Hoa Hạ, chí tôn hậu kỳ Mai Lạc Y vô cùng yêu quý Tần Dương, đối xử với cậu ta như con cháu của mình. Nếu thật sự giết chết Tần Dương, ai có thể chịu được lửa giận của vị cường giả chí tôn hậu kỳ đây?”

Vẻ mặt Archie phức tạp: “Chẳng lẽ cháu của tôi cứ chết vô ích như vậy sao?”

Người đàn ông trung niên lắc đầu nói: “Nói đến cùng chuyện này thì là do cháu trai ông gieo gió gặt bão. Nếu ông thúc thủ thì có thể sẽ kéo cả gia tộc Kyle xuống nước. Tính không ra, người chết khiến người ta đau khổ, nhưng quan trọng là người sống.”

Người đàn ông trung niên nói xong liền xoay người rời đi không thèm nhìn lại. Ánh mắt Archie phức tạp nhìn bóng lưng của anh ta.

Tần Dương nhìn Archie, lạnh nhạt nói: “Đồ mà ông dựa vào đã không còn rồi, vậy trận đấu sinh tử này còn đánh nữa không?”

Archie cắn chặt răng, nắm chặt hai quyền, trong lúc nhất thời trong lòng vô cùng mâu thuẫn.

Lời của người đàn ông trung niên khiến ông ta rất giật mình.

Cường giả chí tôn hậu kỳ Mai Lạc Y!

Ai trêu chọc nổi một vị cường giả chí tôn hậu kỳ?

Không ai trêu chọc nổi!
Bình Luận (0)
Comment