Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2269 - Chương 2280: Cho Hắn Ta Một Bất Ngờ

Chương 2280: Cho hắn ta một bất ngờ
 

Tần Dương và Samuel đang thản nhiên bàn luận về Antonia, nhưng vừa nghe cô ta nói câu kia thì sắc mặt cả hai lập tức thay đổi.

Thủ lĩnh đang trên đường đến đây?

Thủ lĩnh Niết Bàn?

Fuck! Mọi chuyện không trùng hợp đến vậy chứ?

Tần Dương đầu tiên là sửng sốt, sau đó trong lòng lập tức căng thẳng, chẳng lẽ chuyện hai người đột nhập vào đây đã bị bại lộ rồi?

Tần Dương đột nhiên nghĩ đến một chuyện, nhanh chóng nói: “Lúc trước chúng ta đã thông báo tiếp nhận vị trí của Harlan, ông nói xem có phải Harlan len lén liên lạc với thủ lĩnh của Niết Bàn, hay là Wells?”

Samuel hơi nheo mắt lại, yên lặng mấy giây: “Ngoài tin này ra thì còn tin tức nào khác không? Ví dụ như thủ lĩnh muốn gặp Harlan, hoặc là muốn gặp Khải Địch?”

Antonia lắc đầu: “Không.”

Tần Dương hơi sửng sốt: “Không?”

Antonia trả lời chắc chắn: “Đúng vậy, phòng điều khiến gọi điện đến nói như vậy, cũng không đề cập đến chuyện khác.

Hai mắt Tần Dương sáng lên, tiếp tục hỏi: “Có nói bao giờ sẽ đến không?’

Antonia trả lời: “Ba tiếng nữa.”

Ba tiếng?

Tần Dương quay đầu nhìn Samuel: “Tình hình cũng không tệ như chúng ta nghĩ?”

Samuel trầm giọng nói: “Cũng chưa chắc, có thể việc hắn ta đến đây là hoàn toàn ngẫu nhiên, không hề biết đến chuyện ở nơi này. Bên phòng điều khiển gọi thông báo một tiếng như vậy bởi vì hắn ta không biết ở đây đã xảy ra những chuyện gì, dù sao mọi chuyện mới chỉ diễn ra trong một thời gian ngắn.”

Tần Dương suy nghĩ một chút, nếu ngẫu nhiên thì mọi chuyện còn ổn, nhưng nếu như không phải ngẫu nhiên thì sao?

Tần Dương cau mày nói: “Nếu như không phải ngẫu nhiên, vậy thì chỉ có thể là khi chúng ta thông báo tiếp nhận vị trí của Harlan thì hắn ta đã biết chuyện này, sau đó dò hỏi thông tin và biết được tình hình căn cứ. Chưa có thay đổi lớn nào nên hắn ta giả vờ như không biết gì, để chúng ta mất cảnh giác sau đó trở tay không kịp?”

Dừng lại một chút, Tần Dương lại phản bác lại suy nghĩ của bản thân: “Cũng không đúng, coi như hắn biết tình huống ở đây thì cùng lắm cũng chỉ nghĩ Khải Địch tạo phản mà thôi. Mà Khải Địch chỉ là một thuộc hạ nho nhỏ phụ trách đối ngoại, đối nội còn không có quyền lực bằng Harlan, cho dù Harlan đã bị bắt thì chỉ cần thủ lĩnh nói một câu là những người còn lại trong căn cứ sẽ bắt Khải Địch lại, cần gì thủ lĩnh phải tự mình đến đây xử lý chứ?”

Tần Dương càng phân tích càng thêm tin tưởng thủ lĩnh Niết Bàn đến đây hoàn toàn chỉ là ngẫu nhiên.

“Căn cứ này được phòng thủ vô cùng nghiêm ngặt, pháo nổ vô số. Nếu nơi này thực sự đã bị Khải Địch khống chế, vậy ông ta ngồi máy bay đến đây chẳng phải để làm bia thịt hay sao? Tại sao hắn ta lại mạo hiểm như thế?”

Hai mắt Samuel sáng lên: “Ngươi nói rất có đạo lý, nói như vậy thì hắn đến đây chỉ là trùng hợp thôi sao?”

Tần Dương gật đầu: “Tôi cảm thấy là như vậy, hơn nữa không phải bây giờ chúng ta có cơ hội đánh lén hắn ta sao? Có thể thử một chút...”

Ánh mắt Samuel cũng lộ ra vài phần đắc ý, mặc dù ông ta muốn tiêu diệt căn cứ bí mật này nhưng cũng không hi vọng xa vời có thể giết thủ lĩnh của Niết Bàn. Dù sao thủ lĩnh Niết Bàn cũng là một chí tôn hậu kì đỉnh phong, muốn giết chết một đỉnh phong là một chuyện vô cùng khó khăn.

Nhưng trước mắt lại có một cơ hội đánh lén, có một cơ hội để giết chết thủ lĩnh Niết Bàn, Samuel làm sao có thể không động lòng?

“Ý ngươi là chúng ta có thể kiểm soát phòng điều khiển, sau đó chờ máy bay của hắn ta đến thì nhắm hỏa lực thẳng vào máy bay, cho hắn ta một bất ngờ lớn?”

Tần Dương kích động nói: “Đúng vậy, không phải nơi này có hỏa lực mạnh mẽ sao, chờ máy bay của hắn ta đi vào vị trí hiểm yếu nhất thì bắt đầu công kích, máy bay nổ tung thì cho dù có thực lực mạnh mẽ cũng chạy không thoát.”

Samuel lắc đầu: “Nói thế cũng chưa chắc, làm nổ máy bay thì được, nhưng có giết được hắn ta hay không thì chưa chắc. Nếu may mắn đúng lúc hắn ta đang ngủ, mất cảnh giác thì máy bay nổ có thể giết chết hắn, nếu không thì cho dù có bắn trung máy bay, máy bay nổ tan tành thì cũng chưa chắc giết được hắn đâu.”

Tần Dương khiếp sợ nhìn Samuel: “Đỉnh phong cường giả mạnh đến thế sao?”

Samuel cười: “Đúng vậy, đỉnh phong cường giả có sức mạnh kinh người, phản xạ và cảm giác đều vô cùng lớn. Nếu như hắn tỉnh táo thì có thể đạn pháo vừa bay ra thì hắn đã cảm nhận được rồi. Mặc dù thời gian chỉ là tích tắc nhưng cũng đủ để phản ứng lại.”

Tần Dương không khỏi nhớ đến lúc trước mình giúp Tư Đồ Hương báo thù, cũng đã tính toán rất nhiều cách để giết chết Ito Koshiro. Đúng là ngay lúc trực thăng nổ tung thì người này đã trốn thoát.

Mặc dù máy bay của thủ lĩnh Niết Bàn sẽ phải chịu một lực tấn công mạnh hơn như thế rất nhiều, nhưng thực lực của thủ lĩnh Niết Bàn là điều Ito Koshiro không thể so sánh được.

Samuel nâng cổ tay nhìn đồng hồ: “Ba tiếng, xem ra kế hoạch của chúng ta phải thay đổi.”

Tần Dương nghe theo sắp xếp của Samuel: “Phải làm thế nào?”

Samuel cười nói: “Trước tiên đi khống chế phòng điều khiển, sau đó chờ khi biết rõ tình hình máy bay của thủ lĩnh thì chuẩn bị cho hắn một món quà bất ngờ!”

Tần Dương cau mày: “Vậy kế hoạch của chúng ta là tấn công trước hay tập kích máy bay của thủ lĩnh trước?”

Theo như kế hoạch ban đầu thì hai tiếng nữa Samuel sẽ mở cửa để đại quân của thành phố Hỗn loạn tiến vào chiếm lấy nơi này, cướp bó mọi thứ. Nhưng ba giờ sau máy bay của thủ lĩnh sẽ đến đây.

Samuel nói: “Mặc dù căn cứ này quan trọng nhưng ta có hứng thú với thủ lĩnh của Niết Bàn hơn. Nếu tiêu diệt hắn thì cho dù không có căn cứ này cũng được. Huống hồ, nếu giết chết được hắn thì chẳng phải nơi này cũng thuộc về chúng ta sao? Nếu bây giờ phát động tấn công thì những người có quyền hành ở đây như Wells nhất định sẽ thông báo cho hắn ta, đến lúc đó hắn nhất định sẽ biết nơi này đã xảy ra chuyện...”

Tần Dương nghe Samuel nói thế thì lập tức hiểu ý: “Có nghĩa là chúng ta tập kích trước, sau đó mới tấn công?”

Samuel nheo mắt lại: “Tìm ra phương hướng máy bay, sau đó để quân đội ẩn nấp ở các vùng xung quanh. Nơi này đều là cát, chỉ cần nằm xuống cát là được. Đến lúc bắn rơi máy bay thì phát động tấn công!”
Bình Luận (0)
Comment