Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2296 - Chương 2307: Phát Sóng Toàn Cầu

Chương 2307: Phát sóng toàn cầu
 

Nhóm người Tần Dương xuống máy bay, thở ra một hơi, trước mắt một mảnh sương trắng.

“Hôm nay thật lạnh, tại sao thế vận hội không tổ chức ở chỗ ấm áp mà phải tổ chức ở nơi rét cóng như thế này? Đây không phải thế vận hội Ô-lym-pic, đây là thế vận hội mùa đông. . . . . ."

Triệu Thanh Long bên cạnh Tần Dương chà xát tay, nhìn đỉnh núi bị băng tuyết bao trùm xa xa, cười trêu chọc một câu.

Tần Dương cười nói: "Có cần phải khoa trương như vậy không? Dù gì cũng đều là người tu hành, chút xíu lạnh này có là gì?"

Vân Bạch Linh khinh thường Triệu Thanh Long: "Buồn cười."

Triệu Thanh Long cười ha ha, quay đầu lại nhìn đám người chen chúc: "Cũng không ít người nhỉ, trận đấu này cũng không hề bé hơn thế vận hội Ô-lym-pic, đúng rồi, mọi người đã nghe chưa? Lần này thế vận hội không chỉ là tranh đấu giữa người tu hành giống lần trước đâu, nghe nói lần này thế giới người tu hành liên minh để mở rộng sức ảnh hưởng của người tu hành, thế vận hội lần này sẽ phát sóng trực tiếp trên toàn cầu. . . . . .”

Tần Dương sửng sốt một chút, quay đầu: "Thật hay giả vậy?"

Triệu Thanh Long cười ha ha: "Sao tôi có thể lừa anh chuyện này được? Không tin thì anh đi hỏi Đoan Mộc xem, tôi đoán có lẽ sẽ sớm tuyên bố việc này thôi, lúc trước không tuyên bố, nghe nói bên trong liên minh thế giới người tu hành cũng có tranh cãi, dù sao cũng là lần đầu tiên, có người lo lắng cũng là bình thường, nhưng đến cuối cùng đa số mọi người vẫn lựa chọn duy trì phát sóng công khai, mở rộng sức ảnh hưởng của người tu hành, nghe nói mãi đến hai ngày trước mới quyết định được."

Tần Dương đương nhiên tin tưởng Triệu Thanh Long, nhất thời ngạc nhiên, nói: "Nếu phát sóng toàn cầu thì thật náo nhiệt."

Triệu Thanh Long cười, nói: "Đương nhiên rồi, anh nghĩ xem, mỗi kì thế vận hội Ô-lym-pic đều thu hút cả thế giới, mỗi người đều cổ vũ cho đất nước của họ, cho vận động viên của họ, sau khi người tu hành xuất hiện, nhiệt độ của họ vẫn không giảm, có thể nói thế vận hội bây giờ là sự kiện của người tu hành, cuộc gặp gỡ trao đổi trước đây của người tu hành đã bạp khắp toàn cầu rồi, có lẽ thế vận hội lần này sẽ càng long trọng và náo nhiệt hợn."

Vân Bạch Linh thờ ơ nói: "Vậy muốn nổi tiếng thì phải thật cố gắng rồi, đoạt được chức quán quân sẽ trực tiếp nổi tiếng thế giới."

Tần Dương cười, nói: "Đúng vậy, lúc trước chỉ là thi đấu giữa hai nước, mọi người đều trở thành nhân vật nổi tiếng, lần này quy mô lớn hơn, người chú ý càng nhiều, nếu đoạt được quán quân, chắc chắn sẽ nổi danh."

Triệu Thanh Long cười khổ, nói: "Thôi đi, sức chiến đấu của anh cao hơn cảnh giới thực lực nhiều, nếu anh tham dự, chúng tôi đều phải tắm một cái rồi ngủ."

Tần Dương cười ha ha: "Cái này anh không cần lo lắng, cho dù tôi có tham gia thì cũng không cùng một đội với hai người đâu."

Triệu Thanh Long ngạc nhiên, quay đầu nhìn Tần Dương: "Thực lực của anh cao hơn chúng tôi, nhưng nhiều mục đều là siêu phàm không phân đội mà?"

Vân Bạch Linh cũng phản ứng lại, ngạc nhiên nhìn Tần Dương, thấp giọng hỏi: "Chẳng lẽ anh đã thăng cấp lên thông thần?"

Triệu Thanh Long nghe Vân Bạch Linh nói xong, mắt cũng lập tức mở to: "Không phải chứ? Lần trước thi đấu giữa hai nước, anh vừa mới tiến vào đại thành cảnh, cho dù sau này anh tham gia vào trại huấn luyện chí tôn, có lẽ thực lực cũng chỉ mới siêu phàm sơ kì thôi, lúc trước chúng ta đóng phim, hình như anh chính là siêu phàm sơ kì nhỉ? Bây giờ cũng không lâu lắm mà. . . . . ."

Tần Dương cười nhẹ: "Đúng vậy, gặp được chuyện tốt, vừa mới tiến vào thông thần mấy ngày, cho dù tham gia thế vận hội, chắc chắn chúng ta cũng sẽ không vào cùng một tổ."

Vân Bạch Linh và Triệu Thanh Long đều biến sắc, liếc nhau, đều nhìn thấy khiếp sợ không che giấu được trong mắt đối phương.

Vân Bạch Linh và Triệu Thanh Long đều là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của tu hành hào môn, bản thân cũng thiên phú hơn người, còn trẻ nhưng đã tiến vào cảnh giới siêu phàm, được xưng là song kiêu, nhưng đối mặt với Tần Dương- cảnh giới thực lực vốn kém xa hai người, bây giờ cũng đã là tuyệt trần, hai người họ bị bỏ lại xa sau lưng, điều này làm cho họ khiếp sợ, đồng thời cũng cảm thấy thất bại.

Triệu Thanh Long cười khổ, nói: "Vốn cho rằng trong thế hệ thanh niên này, chỉ có tôi và cô tranh giành, ai ngờ Tần Dương mới xuất hiện, trong thời gian ngắn ngủi đã vứt bỏ hai người chúng ta, đúng là đả kích người khác."

Vân Bạch Linh nhìn Tần Dương, sắc mặt khôi phục bình tĩnh: "Như vậy cũng rất tốt, chúng ta đỡ phải đấu.

Biểu cảm của Triệu Thanh Long có vài phần bất đắc dĩ: "Đúng vậy, không cần đấu, nhưng cho dù phải đấu, bây giờ cơ thể này của tôi cũng không đấu nổi anh."

Lúc trước, Triệu Thanh Long đã liều mạng trong trận đấu giao lưu, kinh mạch bị hao tổn, mặc dù không đến mức phế đi tu vi, nhưng cũng phải mất một thời gian để tĩnh dưỡng thân thể, tốc độ tiến cảnh cũng bị trì hoãn, cho nên anh ta mới nói như vậy.

Vân Bạch Linh lắc đầu, trên mặt cũng không vui vẻ gì: "Cho dù phải tranh thì cũng phải tranh vị trí thứ nhất, thứ hai, thứ ba thì tranh làm gì?"

Triệu Thanh Long cười ha ha: "Cũng đúng, cho dù phải tranh thì cũng phải nhìn chằm chằm Tần Dương, nhưng tôi thấy cô nên chết tâm đi, tên này chính là yêu quái, thời gian ngắn như vậy mà từ siêu phàm sơ kỳ thăng cấp lên thông thần, vượt qua cả cửa rồi, chờ đến lúc cô qua thông thần, nói không chừng tên này đã tiến thẳng vào cảnh giới chí tôn rồi."

Vân Bạch Linh nhíu mày, trong mắt lộ rõ cố chấp, nhưng cuối cùng lại biến thành bất đắc dĩ.

Triệu Thanh Long nói đúng, không phải không tranh, mà là không tranh nổi.

Tần Dương mỉm cười, nói: "Chúng ta đều là bạn bè, có gì hay mà tranh chứ, vị trí thứ nhất thì sao? Nếu thật sự muốn tranh giành, vậy thì nên đứng trên võ đài thế giới, tranh với cường giả của các nước khác, như vậy mới có ý nghĩa chứ."

Triệu Thanh Long cười ha ha: "Đúng vậy, Tần Dương nói có lý, thế vận hội này chỉ để ý phân tổ thực lực của anh, cũng không để ý tuổi tác, nam nữ già trẻ, cảnh giới thực lực của mọi người đều ngang nhau, cuộc tranh đấu này dựa vào bản lĩnh."

Triệu Thanh Long vỗ vai Tần Dương, vẻ mặt chờ mong, nói: "Lúc trước anh mới vào đại thành cảnh, liền càn quét đại thành cảnh ở Nhật Bản, đánh đến mức cả nước không có đối thủ, đánh cho cả giới tu hành Nhật Bản đều im lặng, tôi rất mong chờ biểu hiện lần này của anh, xem anh có thể càn quét thông thần cảnh, khiến toàn cầu khiếp sợ hay không?"

Tần Dương cười, đều là bạn bè, hắn cũng không khiêm tốn hoặc nói giảm, gật đầu nói: "Tôi thử xem."

Triệu Thanh Long cười ha ha: "Có thể đấy, với tính cách của anh, có thể nói thử xem thì ít nhất trong lòng anh đã tương đối chắc chắn, hầy, thật không biết anh tu luyện như thế nào, tốc độ tăng vụt nhanh như vậy. . . . . ."

Tần Dương cười nói: "Có lẽ là bởi vì tôi đẹp trai, nhân phẩm tốt, cho nên vận khí tốt hơn?"

Triệu Thanh Long cười, mắng: "Mẹ! Bây giờ thực lực cao, da mặt cũng càng ngày càng dầy, càng ngày càng không biết xấu hổ, lúc ra cửa, anh cất mặt mũi trong két khoá ở nhà rồi à?"
Bình Luận (0)
Comment