Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2302 - Chương 2313: Khiêu Khích Trước Trận Đấu

Chương 2313: Khiêu khích trước trận đấu
 

Thảo luận của truyền hình trực tiếp rất nhiều, trong nội bộ thi đấu cũng bình luận nhiều như vậy.

Trước khi hoàn toàn công bố ra, mọi người không ai ngờ đến trong cuộc thi của tổ thông thần sẽ xuất hiện một gương mặt trẻ tuổi như vậy, mỗi một người nhìn Tần Dương với ánh mắt không giống nhau.

Đố kỵ vô cùng, nhưng vẫn có sự king ngạc nhất định.

Một người 25 tuổi ở cảnh giới cường giả thông thần, nếu như không ngạc nhiên mới là không bình thường.

Toàn bộ giới tu hành, 25 tuổi vào cảnh giới cường giả thông thần không phải là không có, nhưng thật sự rất là hiếm mới giống được như Tần Dương vào được cường giả thông thần, chỉ có thiên tài trong thiên tài mới có được thực lực như vậy.

Tần Dương ngồi trong đám người, khi có người chú ý đến hắn và chào hỏi lịch sự, Tần Dương cũng ôn hòa nhìn lại rồi cười.

Trước tiên cứ không cần quan tâm đến vấn đề thực lực, tất cả mọi người đều có tuổi lớn hơn Tần Dương khá nhiều, đơn thuần về tuổi tác mà nói, dù gì cũng đều là các chú lớn tiền bối của Tần Dương, Tần Dương bảo đảm thái độ khiên tốn cũng là lễ phép, cũng chính là phong độ.

Một người đàn ông trung niên đi vào khu thí sinh thi đấu, lướt mắt nhìn tất cả mọi người, sau đó dừng lại ở gương mặt của Tần Dương, hơi vênh cằm lên, sau đó quay người qua đi thẳng đến chỗ Tần Dương.

Chỗ ngồi bên cạnh Tần Dương còn trống, người đàn ông trung niên đi thẳng đến, đặt mông xuống ngồi ngay bên cạnh Tần Dương, giơ tay ra: “Cậu là Tần Dương đến từ Hoa Hạ, Owen Kate.”

Tần Dương hơi giật mình, giơ tay của mình ra: “Ngưỡng mộ đã lâu.”

Sao lại phải nói ngưỡng mộ đã lâu?

Một phần là vì lịch sự, một phần là vì người đàn ông trung niên trước mặt lại là thông thần sơ kỳ giành quán quân cử tạ 8 năm trước, điểm này, Đoan Mộc Phong đã sớm nhắc trước với Tần Dương rồi, đây là một đối thủ rất mạnh, hoặc là nói, Owen là một người có thực lực ổn định vẫn có khả năng giữ được chức quán quân năm nay.

8 năm trước ông ta đã là thông thần sơ kỳ rồi, 8 năm sau dù ông ta vẫn chưa lên được phổ cấp, nhưng đã ở thông thần sơ kỳ 8 năm rồi, thực lực cũng càng thêm điêu luyện hơn, Tần Dương nếu như muốn tranh chức quán quân, vậy thì Owen là một đối thủ rất mạnh.

Đoan Mộc Phong cũng không biết được Tần Dương có thể nâng được bao nhiêu kg, nhưng cũng đã báo danh rồi, dù sao Tần Dương cũng là một kẻ bất lương, bao nhiêu lần tạo ra kỳ tích.

Báo danh thêm vài cái cũng chẳng sao, lỡ thành công thì sao?

Ánh mắt Owen có chút phức tạp; “Mới 25 tuổi mà đã vào đến cảnh giới thông thần, cậu đúng là rất ghê gớm đó.”

Tần Dương mỉm cười: “Ông quá khen rồi. Owen tiên sinh có thể tham gia thế vận hội và giành chức quán quân cử tạ thế giới, vậy mới rất cừ.”

Câu nói này của Tần Dương không được coi là chế giễu, mà là thật lòng, dù sao đây cũng là thế vận hội của toàn bộ người tu hành trên thế giới, ông ta ở một hạng mục mà đánh bại hết tất cả các đối thủ giành quán quân, ở một ý nghĩa nào đó, trong một lĩnh vực ông ta là người mạnh nhất thế giới này!

Owen cười, gương mặt lập tức đầy tự tin: “Vốn dĩ tôi cho rằng lần này tham gia thế vận hội sẽ tham gia cử tạ thông thần trung cấp, ai mà biết 8 năm rồi, thực lực của tôi vẫn cứ như cũ không có gì đột phá, nói ra cũng thật đáng tiếc, cho nên nay chỉ có thể tham gia với đàn em thôi, có điều đối với giải quán quân cũng có chút tự tin.”

Tần Dương nghìn chỉ thấy câu nói chưa nói thẳng ra là chức quán quân là của tôi chắc rồi cậu đừng có mơ nữa, nhưng ánh mắt cũng không tức giận, mỉm cười nói: “Tôi là lần đầu tiên tham gia, vẫn chưa có kinh nghiệm gì.”

Owen cười nói: “Cứ tham gia cho có kinh nghiệm vài lần sẽ có nhiều kinh nghiệm thôi, thế vận hội này tôi cũng đã tham gia 4 lần rồi, đến hôm nay cũng coi như có khá nhiều kinh nghiệm, có điều thi đấu ấy,kinh nghiệm đúng là có tác dụng nhất định, nhưng thực lực mới là thứ tất yếu, người tu hành đều dựa vào nắm đấm nói chuyện, không có thực lực thì có nhiều kinh nghiệm cũng không có tác dụng, Tần Dương, cố lên, nếu có cơ hội, chúng ta cọ sátvới nhau chút.”

Có cơ hội?

Tần Dương mỉm cười, đây rõ ràng là một lời đầy khoa trương của một kẻ địa vị cao nói cổ vũ với kẻ địa vị thấp, lại còn cố lên?

Nếu thật sự bản thân cổ vũ người ta cố lên để lấy giải quán quân, vậy nụ cười là sự tự tin bây giờ trên gương mặt ông ta có thể giữ được lâu sao, còn có được thái độ như này hay sao?

“Được thôi, tôi hị vọng có cơ hội cọ sát với mọi người một chút, mặc dù thi đấu có chút đơn điệu, không đủ để thể hiện hết thực lực của người tu hành, nhưng có thể ở một phương diện nào đó cọ sát với người tu hành trên thế giới, cũng là một sự trải nghiệm khá thú vị.”

Owen cười ha ha, còn chưa nói gì, bên cạnh có một người đàn ông khổng lồ như tòa tháp sắt đi đến, người đàn ông khổng lồ cao đến hai mét, cả người cơ bắt nổi lên như kim loại, phát ra một khí chất mạnh mẽ.

Owen liếc mắt nhìn người đàn ông to lớn, ánh mắt lộ ra sự phòng bị:” Magyev Nokashi!”

Tần Dương quay mặt lại nhìn người đàn ông khổng lồ như tòa tháp, lại nhìn biểu cảm trên mặt Owen, trong lòng tự hỏi, Magyev là á quân mùa trước.

Quán quân và á quân gặp nhau, đây đúng là một cảnh đao kiếm đặc sắc.

Magyev ánh mắt lạnh lùng nhìn Owen, lạnh lùng nói: “Tôi rất vui đấy, ông vẫn ở lại tổ sơ kỳ!”

Owen lạnh lùng nói: “Sao, lần này muốn đoạt thành sao, ông đừng có mơ, không thể đâu!”

Magyev lạnh lùng cười nói: “Bây giờ đừng có nói trước, cẩn thận cắn vào lưỡi, chém gió vừa thôi, sau cùng lại tự vả vào mặt mình bây giờ.”

Owen lạnh lùng cười, không trả lời Magyev, mặc dù cảm thấy không có gì đáng nói với ông ta, nhưng dù sao hai bên cũng có quan hệ tranh đấu nhau.

Magyev thấy Owen không nói gì, ánh mắt chuyển đến Tần Dương, liếc từ trên xuống dưới một lượt: “Cậu chính là Tần Dương của Hoa Hạ, là cái tên yếu đuối nhỏ bé đó hả, tôi thấy cậu tham gia cuộc thi nhanh nhẹn thì sẽ thích hợp hơn đó, cùng người tu hành luyện khí thi cử tạ, cậu thấy có cơ hội chiến thắng sao?”

Tần Dương cười: “Thử thôi mà, không đến cuối cùng ai mà biết được.”

Magyev trơn mắt nhìn Tần Dương, đột nhiên lạnh lùng cười:” Được thôi, vậy tôi hi vọng cậu có thể kiên trì một chút, đừng có để còn chưa thấy mặt tôi đã bị đào thải rồi.”

Đối diện với sự khiêu khích và giễu cợt không nhân nhượng gì của Magyev,ánh mắt Tần Dương hơi nheo lại: “Trước khi thi đấu nói lớn quá, nhỡ sau đó không thắng, vậy thì tổn thất mất mắt lắm đấy nhỉ?”

Ánh mắt Magyev tức giận, lập tức như đao muốn cứa lên mặt Tần Dương, cơ thể khổng lồ tiến lên một bước, đầy sự uy hiếp và chèn ép Tần Dương, cứ như một giây sau muốn đấm một phát vào mặt Tần Dương.

Tần Dương vẫn ngồi im trên ghế, gương mặt bình tĩnh nhìn Magyev, gương mặt thậm chí còn ở nụ cười nhẹ.

Cử tạ á, Tần Dương chưa thử qua, cũng không biết mình có làm được không, nhưng đánh nhau, Tần Dương không sợ cút nào.

Đừng có nói ngồi ở đây toàn là thông thần sơ kỳ, cho dù là trung kỳ, hậu kỳ, có làm sao?

Owen thấy Magyev như muốn đóng đinh Tần Dương, gương mặt lộ ra vẻ vui hả hê nói: “Lời này vừa nãy ông mới tự nói ra, lẽ nào ông muốn động tay chân để mất đi tư cách thi đấu?”

Mặt Magyev thay đổi ngay, thui lại bước chân, lạnh lùng cưới nói: “Chúng ta gặp nhau trên sàn thi đấu!”
Bình Luận (0)
Comment