Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2347 - Chương 2358: Thắng Lợi Nhất Định Sẽ Thuộc Về Chúng Ta

Chương 2358: Thắng lợi nhất định sẽ thuộc về chúng ta
 

“Đội trưởng trâu bò quá, câu này phải nói là vô cùng bá đạo!”

“Ha ha, “không vòng vo, không nói dối, tôi ngửa bài luôn”, câu này là câu sống động nhất!”

“Không khí đang rất nghiêm trọng, cậu nói câu này ra thì tâm trạng của mọi người thả lỏng rất nhiều. Dù sao thì thấy cậu vẫn còn có thể nói đùa được thì chuyện này cũng không quá nghiêm trọng.”

“Chỉ đăng một dòng trạng thái mà đã bùng nổ khắp cả nước, danh tiếng của đội trưởng thật đáng ghen tị. Hơn nữa, người hâm mộ của cậu không chỉ thích cậu mà còn vô cùng tin tưởng và tín nhiệm cậu. Nếu là người khác thông báo thì chắc không đạt được hiệu quả như thế này đâu.”

Trong quân doanh, các đội viên tiểu đội Kỳ Tích đang tụ tập một chỗ, thảo luận về bài đăng của Tần Dương.

Tần Dương đã đoán trước được tình huống sẽ là như vậy. Điều này không chỉ bởi vì hắn nổi tiếng, mà còn vì hắn đã tung ra hai tấm ảnh vô cùng có sức thuyết phục.

Người Nossan mặc chiến giáp, và chiến sĩ Thâm Lam.

Chuyện này đối với người bình thường mà nói thì có tác động rất lớn.Mọi chuyện vẫn chưa có công bố chính thức, nhưng những gì Tần Dương làm lại chẳng khác nào công bố chính thức, điều này có thể khiến mọi người không bàn tán sôi nổi sao?

“Tấm ảnh này đã được photoshop rồi à? Sao nhìn ai cũng đẹp trai như vậy? Sao trước đây tôi không phát hiện ra mình đẹp trai như thế nhỉ...”

Trần Hầu cười hì hì khen một câu rồi hỏi: “Đội trưởng, cậu định nói gì trong buổi phát sóng trực tiếp?”

Tần Dương cầm một xấp bản thảo trên bàn, giơ lên trước mặt Trần Hầu: “Công khai đám tư liệu này, chủ yếu là phổ cập kiến thức cho mọi người, trả lời một số câu hỏi, giảm bớt sự lo lắng trong lòng mọi người, nói với mọi người tình hình vẫn nằm trong tầm kiểm soát...”

Trần Hầu cười ha ha: “Đúng vậy, mọi chuyện vẫn nằm trong tầm kiểm soát, chuyện nhỏ thôi, không vấn đề!”

Tần Dương buông tập tài liệu xuống, mỉm cười đuổi người: “Được rồi được rồi, thổi phồng cũng thổi phồng rồi, nịnh nọt cũng nịnh nọt rồi, nhanh đi luyện tập đi. Tôi đọc qua một chút, nếu không tối mai không trả lời được thì xấu hổ lắm.”

Trần Hầu đứng lên: “Đúng rồi, mai sẽ trực tiếp trong quân doanh đúng không? Chúng tôi cổ vũ cho cậu!”

Sau khi mọi người ra ngoài, Tần Dương nghiêm túc xem tài liệu.

Đây đều là tài liệu lịch sử, bao gồm rất nhiều ghi chép về những cuộc đấu tranh thời cổ đại. Tần Dương phải nhớ kĩ để lúc phát trực tiếp có thể trả lời rõ ràng.

Mặc dù Tần Dương mới vào Bàn Cổ chưa được bao lâu, còn rất nhiều chuyện chưa hiểu, nhưng nếu muốn phát sóng trực tiếp, lại muốn trả lời các câu hỏi của mọi người thì nhất định phải biết rõ mọi chuyện chứ không được nói bừa.

Để tránh bị làm phiền, Tần Dương tắt điện thoại di động. Nếu bây giờ không tắt thì không biết có bao nhiêu người sẽ gọi điện nhắn tin hỏi thăm hắn, hắn giải thích từng người cũng đủ chết, làm gì còn thời gian mà làm chuyện khác.

Chuẩn bị đến giờ phát sóng trực tiếp, những người liên quan cũng đã sớm vào vị trí, thậm chí còn trang điểm cho Tần Dương một chút để lên hình ăn ảnh hơn.

Không phải để càng đẹp trai hơn mà là để không bị đen dưới ánh sáng.

Nếu quay trước thì có thể chỉnh sửa, cắt nối và biên tập, nhưng phát sóng trực tiếp thì mọi người sẽ nghe Tần Dương chia sẻ một cách đơn giản hơn, còn có thể giao lưu trực tiếp. Nếu quay trước sẽ mất đi tính chân thực và cảm giác tự do ngôn luận.

Thời gian đã đến, buổi phát sóng trực tiếp diễn ra đúng giờ.

Trước mặt Tần Dương có một màn hình lớn, bên trên sẽ có những bình luận của những người đang theo dõi, có thể trực tiếp trả lời.

Đây là lần đầu tiên Tần Dương phát sóng trực tiếp, hơn nữa lại nói về một chủ đề bùng nổ như người ngoài hành tinh, thậm chí còn liên quan đến an nguy của trái đất, thế nên hầu như tất cả mọi người khắp cả nước đều xem buổi phát sóng trực tiếp này.

Chưa kể ở nhà, ngay cả ở ngoài quán rượu, trong nhà hàng, tiệm cơm... đều chật kín người, vừa uống rượu vừa xem phát sóng trực tiếp.

Mặc dù đây là lần đầu Tần Dương phát sóng trực tiếp nhưng lượng người xem tăng vọt, số liệu vô cùng đáng kinh ngạc, khiến cho chủ sở hữu các nền tảng phát sóng này không nhịn được thầm nhủ, nếu ngày nào cũng như thế này thì tốt.

Tần Dương ngồi xuống, mỉm cười chào hỏi khán giả rồi nhanh chóng bắt đầu.

“Mấy ngày nay mọi người đều bàn tán xôn xao, không biết người ngoài hành tinh có thật hay không. Hôm nay tôi có trách nhiệm nói cho mọi người biết, thực sự có người ngoài hành tinh!”

“Không chỉ có người ngoài hành tinh, mà bọn chúng còn rất mạnh mẽ, vô cùng mạnh mẽ. Giải thích một cách đơn giản, những người ngoài hành tinh này được gọi là Nossa, bọn chúng sống ở một hành tinh cách chúng ta rất xa, đó là hành tinh Ba Linh. Bọn chúng đến trái đất là để chinh phục nơi này...”

Tần Dương không vội giao lưu với khán giả mà giải thích về lai lịch của Nossa và lịch sử đối đầu với người trái đất một lần.

Trong quá trình Tần Dương giải thích, bình luận dưới màn hình nhảy liên tục, vô số người bày tỏ ý kiến hoặc thắc mắc. Tất cả những người đang xem phát sóng đều cảm thấy giống như mình vừa được mở ra cánh cửa thế giới mới.

Tần Dương nói xong thì bắt đầu chuẩn bị trả lời những câu hỏi của cư dân mạng, có thể chọn câu để trả lời.

Cư dân mạng A: “Tần Dương, cậu từng giết người Nossa rồi sao?”

Tần Dương mỉm cười: “ Tất nhiên! Mặc dù tôi chưa tham gia nhiều trận chiến, nhưng tôi và người Nossa đã chiến đấu với nhau mấy lần, cũng đã giết chết không ít người Nossa!”

Cư dân mạng B: “Là người sở hữu khối tài sản lên đến hàng chục tỉ, sao anh lại chọn đi làm một chiến sĩ xông pha chiến đấu? Chẳng lẽ anh không sợ mình có thể bị thương, thậm chí mất mạng sao? Sống trong thời bình, anh có cảm thấy khó chịu khi giết chết người Nossa không?”

Tần Dương thẳng thắn trả lời: “Thực ra trước đó tôi đã do dự rất lâu, nhưng cuối cùng vẫn lựa chọn gia nhập. Nếu không biết chuyện này thì có lẽ tôi vẫn đang sống một cuộc sống hạnh phúc và thoải mái. Nhưng tôi đã biết, hơn nữa còn tiếp xúc với những tên Nossa hung ác, biết được nhiều tin tức nội bộ, biết trái đất đang gặp nguy hiểm. Tôi nghĩ mình nên làm chút gì đó.”

“Đúng là sẽ có nguy hiểm, dù sao thì chiến đấu cũng là súng thật đạn thật, nhưng các chiến sĩ cũng có chút đồ để bảo vệ mình. Thực ra lúc đánh nhau cũng không suy nghĩa được nhiều, bọn chúng là kẻ thù, hơn nữa còn là kẻ thù không đội trời chung, chỉ giết bọn chúng thì chúng ta mới có thể an toàn.”

“Còn về chuyện khó chịu hay không, khi mới bắt đầu tất nhiên sẽ không thoải mái. Dù sao xét theo một góc độ nào đó thì cũng coi là giết người, nhưng lâu dần rồi cũng thành quen...”

Cư dân mạng C: “Chúng ta sẽ thắng chứ?”

Tần Dương trả lời với giọng điệu chắc nịch: “Chúng ta vừa mới đánh thắng một trận, bọn chúng đã chạy về phương bắc. Mặc dù vẫn còn một số khó khăn về kĩ thuật chưa khắc phục được nên dẫn đến chuyện không thể nào tiêu diệt hết bọn chúng, nhưng thắng lợi nhất định sẽ thuộc về chúng ta!”
Bình Luận (0)
Comment