Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2355 - Chương 2366: Sư Phụ?

Chương 2366: Sư phụ?
 

Nguyệt Quang?’

Cái tên này cũng rất nên thơ đấy.

Nguyệt Quang là tên của một loại thuốc, dùng rất nhiều dược liệu đặc biệt với công nghệ hiện đại mà tạo thành, vô cũng thần kỳ.

Đây là đề nghị của Detrich với Tần Dương, và đó cũng là một yêu cầu khá hợp lý với tấm huy chương vàng.

Nguyệt Quang sao lại gọi là Nguyệt Quang, là bởi vì bề mặt của viên thuốc này được bao bọc bởi một lớp mờ ảo như ánh trăng, công dụng của nó khiến cho người tu hành trong một đoạn thời gian ngắn có thể sinh ra được một sự biến dị nhất định, khiến cho cơ thể trong thời gian ngắn hấp thụ được một lượng lớn linh khí thiên địa, từ đó hình thành nên một lực công kích mạnh mẽ khai thông rất cả huyệt đạo.

Nếu như người tu hành Tây phương, vậy thì trong một khoảng thời gian ngắn biến thành một vật chứa, hấp thụ một lượng lớn linh khí vào trong cơ thể, với người luyện khí, khiến cho cơ thể người tu hành càng trở nên mạnh mẽ , sức lực dồi dào hơn.

Mặc du hai loại có sự khác biệt nhau, nhưng nguyên lý thì không khác nhau là mấy.

Tất nhiên, có thể phổ cấp hay không, hoặc có thể nâng cao được bao nhiêu thực lực, không có một sự giống nhau hay cố định ở một kết quả, mà là sự biến dị ở mỗi người.

Detrich đến cuối cùng cũng không nói gì mà muốn gặp riêng Tần Dương, hình như gặp Tần Dương thật sự chỉ là đưa ra một kiến nghị, sau đó uống hai ly rượu…

Chỏ có điều cũng có được gì đó thu lại, dù sao Tần Dương cũng không quen thuộc với nơi này, có Detrich một người quen thuộc cho hắn ý kiến, nhất định vẫn rất tốt.

Tần Dương lo lắng Detrich có ý đồ gì với hắn, dù sao Detrich cũng là cường giả đỉnh phong, lại là người đạt được tử kim của liên minh Thâm Lam, ông ta đối với hắn có mục đích gì không hay, căn bản không cần quanh co như vậy…

Chưa kể ông ta chỉ là có ý kiến cho bản thân hắn, cũng không bắt ép gì hắn.

Tần Dương cũng định chuẩn bị hỏi Bạch Phá Quân, dù gì ông ta cũng là đoàn trưởng của Bàn Cổ, ở Hoa Hạ tự nhiên có một chỗ đứng nhất định, ở tổng bộ liên minh Thâm Lam, Bạch Phá Quân cũng có một tiếng nói nhất định, đối với Thâm Lam cũng có hiểu biết.

Chuyện của Nguyệt Quang, Tần Dương không nghĩ gì nhiều, trong đầu hắn nghĩ một chuyện khác.

Cuộc thi!

Mặc dù lần thi này có khá nhiều vị trí cường giả chí tôn, nhưng mà bản thân có phải cũng có chút cơ hội hay không?

Người tu hành bình thường tất nhiên dựa vào thực lực, nhưng ở đây tất cả mọi người đều là chiến sĩ Thâm Lam, khi chiến đấu đều mặc áo giáp bay, cho nên lần này thi đấu mọi người cũng mặc áo giáp bay tham gia, mấy cường giả chí tôn cũng không ngoại lệ.

Nếu như Tần Dương chỉ là một chiến sỹ Thâm Lam bình thường, thì Tân Dương cũng không có gì để nghĩ, cơ bản còn có thể đi ngủ trước, dù sao thông thần cũng không phải là đối thủ của chí tôn.

Mặc dù Tần Dương tu huyện cả sức mạnh và khí, hắn dù sao vẫn cứ là thông thần sơ kỳ, đối với cường giả chí tôn, cường giả chí tôn vẫn là dựa vào thực lực, vẫn như cũ không có cơ hội chiến thắng.

Một Augustus đã đủ cho Tần Dương ăn một trận thảm, ở đây có lẽ vẫn còn những cường giả chí tôn còn lợi hại hơn Augustus, cho dù Tần Dương có bí thuật giết người , vậy cũng không làm được trò gì.

Nhưng mà lần này có mặc giáp chiến đấu!

Điều này khiến cho Tần Dương có thêm chút hi vọng, dù sao đồ hắn mặc không giống người bình thường, chính là chiếc áo giáp thần kỳ đặc biệt!

Độc nhất!

Uy hiếp kinh người!

Trước khi Tần Dương có thực lực thông thần, đã mặc giáp thần kỳ chiến đấu với người Nosa hoàng phương, nếu sức chiến đấu của người Nossa hoàng phương được ví bằng với của cường giả chí tôn, tiểu đội Đức, Buckhouse cũng là cường gỉa chí tôn, nhưng có liều mạng cũng không đánh được…

Ầy?

Tiểu đội Đức?

Buckhouse?

Tần Dương đang đi đột nhiên dừng lại, hơi cau mày, quay đầu lại nhìn.

Lẽ nào Detrich gặp riêng hắn, vì ông ta trên chiến trường giúp đỡ Buckhouse, giúp tiểu đội Đức?

Nhưng mọi người cùng là chiến sĩ Thâm Lam, không phải nên giúp đỡ lẫn nhau hay sao?

Detrich là người đức cao vọng trọng, nên không có quan hệ gì với Buckhouse mới phải, có điều nói quen biết, cũng là có thể, dù sao đều là thành viên Thâm Lam, đều là người Đức, còn đều là cường giả chí tôn…

Khụ, nghĩ như vậy, nếu như quan hệ hai người họ không tồi, cũng hoàn toàn có khả năng!

Tần Dương quyết định hỏi thử.

Không biết thì hỏi!

Tần Dương quay về phòng.

Gọi thẳng cho Buckhouse.

Alô, Tần Dương!”

Buckhouse giọng nhiệt tình vang lên trong điện thoại: Tên tuổi cậu bây giờ cũng bay xa lắm đó, ở thế vận hội khiến cho mọi ngưởi mở mắt luôn.”

Tần Dương cười khiêm tốn nói: Tôi bây giờ ở nước Đức, còn anh thì sao?”

Buckhouse giọng ngạc nhiên nói: Nước Đức? Cậu đến Đức làm gì?”

Tần Dương cười nói: Tôi đến Đức để dự bữa tiệc thường niên của người giành huy chương chỗ Dectrich tiên sinh…”

Oh! Một cuộc tập hợp của người giành huy chương!”

Buckhouse hưng phấn cắt ngang câu nói cảu Tần Dương: Cậu đã nhận được huy chương rồi? Tôi đã theo dõi lễ trao giải của nước cậu rồi, không thấy cậu nhận gải gì, tôi còn nghĩ cậu không được gì cơ, kết quả lại có cậu? Gỉai gì thế?”

Đối diện với Buckhouse một người đã từng chiến đấu bên nhau và có mối quan hệ bạn bè thân thiết sau này, Tần Dương không giấu gì, chưa nói chuyện này không giấu được với chuyện trong Thâm Lam.

Huy chương vàng!”

Buckhouse cười ha ha: Huy chương vàng sao! Không tồi, cậu hoàn toàn xứng đáng với nó, mặc dù cậu không giết quá nhiều người Nossa, nhưng cậu giết một Nossa hoàng phương, mà cậu còn tìm ra mối quan hệ tháp tín hiệu, thực hiện bước quan trọng nhất của cuộc phản công, đó phải là công lao lớn nhất rồi!”

Tần Dương cười nói: Người Nossa hoàng phương chết thế nào, anh còn khồn biết sao, anh còn chêu chọc tôi à?”

Buckhouse cười nói: Thật sự là cậu giết mà, lẽ nào là tôi chém đầu?”

Tần Dương không cách nào cãi lại Buckhouse: Nói không lại anh được rồi, không nói nữa, tôi muốn hỏi anh một chuyện, anh cũng có huy chương chứ?”

Tôi có huy chương đồng, có điều tôi không đến, tôi giờ đã là phế vật rồi, cũng không cách nào tham gia thi đấu, không đến khỏi mất mặt….”

Tần Dương nghi ngờ hỏi: Không phải nói có thể thay anh đưa ra yêu cầu sao, anh sao lại không đến?”

Buckhouse cười nói: Lần này người chủ trì là Detrich tiên sinh người Đức, ông ta là sư phụ của tôi, tôi có điện thoại cho ông ta rồi, có gì ông ta giúp tôi quyết định, tôi không đến nữa, mà có ai quy định bắt phải tham gia đâu, rất nhiều người tham gai bữa tiệc vì giành gải thưởng lớn, tôi không tham gia thì đi làm gì.”

Hai mắt Tần Dương mở to ra: Anh nói Detrich tiên sinh là sư phụ của anh sao?”

Buckhouse cười ha ha nói: Đúng vậy, tôi cũng nói chuyện cậu với sư phụ rồi, sư phụ tôi rất khen ngợi cậu, nói cậu là một tên nhóc không tồi, có tiền đồ rộng lớn…. đúng rồi, cậu gặp sư phụ tôi chưa?”

Tần Dương trả lời: Gặp rồi, tôi mới gặp xong, vừa rời đi đi, chúng tôi còn uống với nhau vài ly….”
Bình Luận (0)
Comment