Chương 2379: Đường thì xa mà trách nhiệm lại nặng nề
Tần Dương mở mắt ra, trong mắt đầy hưng phấn.
Hắn không biết mình đã ngồi ở đó bao lâu, nhưng hắn khá chắc chắn về một điều khác!
Hắn thăng cấp rồi!
Thông thần trung kỳ!
Nguyệt Quang quả nhiên là bá đạo, người tu hành bình thường luyện thông thần cần phải có thời gian dài mới có thể thăng cấp, nhưng sau khi sử dụng Nguyệt Quang, chỉ trong vài ngày Tần Dương đã thăng cấp một rồi!
Tốc độ này thật tuyệt vời ...
Mặc dù hiện tại hắn đã được thăng lên cấp một, Detrich hứa hẹn phần thưởng vẫn là còn một cấp, đợt thăng cấp này có thể được xác định, cũng chính là nói thực lực của Tần Dương đã vững vàng đứng ở thông thần hậu kỳ rồi.
Thăng cấp rồi, khoảng cách nhận thức giai đoạn quan trọng nhất của thực lực thông thần Detrich một lần nữa tăng thêm 150 mét, hiện tại khoảng cách nhận thức của Tần Dương đã đạt tới 450 mét, khoảng cách nhận thức này căn bản đã vượt quá nhận thức của rất nhiều cường giả chí tôn sơ kỳ.
Tần Dương âm thầm tính toán chênh lệch thực lực từ 450 mét đến 1.000 mét--rốt cuộc bây giờ hắn không cần sợ hãi chí tôn sơ kỳ, sau khi thăng cấp thông thần, hắn sẽ lấy thực lực chí tôn hậu kỳ để làm mức tham khảo cho riêng mình.
Sức mạnh của chí tôn hậu kỳ thường có phạm vi nhận biết là 1000 m. So sánh sức mạnh trước đây với thông thần sơ kỳ là khoảng 1000: 27 và chênh lệch hơn 30 lần. Bây giờ là khoảng 1000: 91, tức là khoảng 11 lần. Đây vẫn là một tỷ lệ sức mạnh tăng đột biến.
So sánh với sức chiến đấu của người tu hành thì đừng nói là gấp mười lần, vì trong tình huống bình thường cho dù cao hơn vài phần trăm vẫn là thắng lợi vững vàng, mà đây là gấp mười lần thì đó nhất định là khoảng cách giơ tay tính bằng giây.
Bởi vậy mới nói, việc Tần Dương tăng thêm một cấp, hiệu quả chiến đấu cũng tăng lên hơn hai lần, nhưng hắn vẫn là không chịu được một kích hoặc bị giết chết không thương tiếc trước cường giả chí tôn hậu kỳ.
Con đường thăng cấp trách nhiệm đã nặng mà đường đi còn dài!
Tần Dương chỉ là hơi kinh ngạc một chút rồi lấy lại bình tĩnh, không còn cách nào, ai lại để cho hắn khiêu khích tổ chức Niết Bàn cường đại, ngay cả khi không có ai có thể giết chết Tần Dương, ngay khi hắn đắc tội nặng đến tổ chức Niết Bàn, thì thủ lĩnh của tổ chức Niết Bàn lại tự tay giết chết ông chủ phía trên- là cái đinh của tổ chức mình.
Đỉnh phong ra tay, Thạch Phá Thiên kinh sợ!
Chỉ có cường giả đỉnh phong mới có thể ngăn cản được cường giả đỉnh phong, nhưng Tần Dương dù có cường đại cỡ nào thì cũng không thể có được một chí tôn đỉnh phong ở xung quanh hắn- là cường giả đỉnh phong luôn chăm sóc hắn. Mà cho dù hắn có một chí tôn đỉnh phong chăm sóc hắn, thì cũng rất khó phòng ngừa được sự ám sát của những đỉnh phong khác, dù sao thì có tâm tính toán mà không có lòng phòng bị, lợi thế đó quá lớn.
Chỉ có một ngàn ngày để làm kẻ trộm, làm sao có thể có một ngàn ngày để mà phòng ngừa kẻ trộm đây.
Bởi vậy ở trước mặt Tần Dương chỉ có một con đường là phải làm cho thực lực được mạnh lên, chính bản thân mình có sức mạnh thì mới có thể chống chọi lại cường giả đỉnh phong!
Tần Dương bước xuống lầu, nhìn thấy Detrich nhàn nhã dựa vào trên ghế, trong tay cầm một cái bình màu bạc, nhìn mình nở nụ cười.
Tần Dương bước tới, cười nói: "Sao lúc nào cũng thấy ông uống rượu? Ông thích uống bao nhiêu đây?"
Detrich cười: "Rượu là thứ mà thích thì sẽ rất là thích, mà không thích rồi thì sẽ rất là ghét. Và tôi là người rất rõ ràng việc đó. Dù sao thì với tố chất thân thể của tôi thì không phải lo lắng về việc say xỉn, nên tận hưởng cảm giác hơi say, đó có thể được gọi là tuyệt vời ... "
Uống một ngụm rượu vào miệng, Detrich đứng lên, nhìn Tần Dương từ trên xuống dưới rồi nói : "Bốn ngày, cậu so với người tu hành bình thường nhiều dùng nhiều hơn một ngày. Cậu làm gì cũng tốt hơn những người khác, vậy thì hãy suy nghĩ một chút về phần tu luyện... "
Tần Dương vươn tay xoa xoa bụng, chua xót nói: "Đã bốn ngày, khó trách tôi cảm thấy đói bụng đến nỗi có thể ăn một con bò. Trước tiên cho tôi ăn chút gì được không?"
"Ha ha, tốt, chúng ta hãy bắt đầu bữa ăn trước nào!"
Mặc dù Tần Dương bốn ngày qua hấp thu linh khí của trời đất một cách điên cuồng, nhưng dù sao hắn cũng là một con người. Bốn ngày không ăn một thứ gì, dù cho thân thể biến dị của Tần Dương là cực kỳ cường đại, thì giờ phút này cũng suýt phải khóc vì bị đói rồi.
Trong nhà hàng, Tần Dương càn quét các món đồ ăn, sau cùng mới rót đầy một ly rượu đỏ vào bụng, thỏa mãn duỗi thân ra.
"Cuối cùng cũng thoải mái rồi!"
Detrich luôn ngồi ở đối diện uống rượu vui vẻ lúc này mới đứng lên, mỉm cười nói: "Chúc mừng cậu thăng cấp, cho cậu nghỉ ngơi một ngày, sau đó chúng ta lên đường!"
"Được!"
Detrich bảnh bao rời đi, Tần Dương nhìn bóng lưng Detrich có chút kinh ngạc trong lòng.
Vậy mà ông ta không hỏi bất cứ điều gì?
Tần Dương trở về phòng, mở điện thoại di động đã đóng cửa mấy ngày rồi. Điện thoại vừa mới bật lên liền thấy có rất nhiều cuộc gọi nhỡ và tin nhắn.
Tần Dương nhìn lướt qua danh sách các cuộc gọi nhỡ, liền biết có lẽ lại xảy ra chuyện đáng sợ gì rồi, dù sao thì chỉ khi xảy ra chuyện lớn thì mới có nhiều người cùng lúc gọi điện thoại tìm hắn.
Chẳng lẽ chuyện mình bị tấn công và bị giết ở đây đã bị bại lộ rồi?
Tần Dương đọc kỹ tin nhắn, chớp chớp mắt, có điều hơi nghi hoặc.
người Lander?
Tiểu đội Kỳ Tích?
Ai đã tung ra tin tức này?
Tần Dương không có tìm kiếm trên mạng, mà là trực tiếp bấm số của Bạch Phá Quân.
Bạch Phá Quân đương nhiên hiểu ra toàn bộ câu chuyện và biết thêm nhiều thông tin nội bộ.
"... sự việc đại khái là như vậy. Sau khi chúng tôi điều tra, chắc là do người của tổ chức Niết Bàn tung ra tin tức này. Các đội viên tiểu đội của cậu tạm thời đang ở trong doanh trại. Cậu hãy cẩn thận một chút, nhưng cũng không cần lo lắng quá. Cậu chỉ cần phớt lờ những yêu cầu hay thắc mắc của mọi người, thì không ai dám làm gì đâu.”
Tần Dương cau mày, sự việc này nổ ra, không chỉ khiến Tần Dương và đội thần kỳ gặp rắc rối, mà là toàn bộ Trung Quốc sẽ ở nơi đầu sóng ngọn gió.
"Đừng lo lắng về công việc của cậu. Chúng tôi đang thảo luận với nhiều quốc gia khác nhau. Chính phủ rất nhanh sẽ ra thông báo, chúng tôi sẽ công nhận sự tồn tại của người Lander và đồng ý với mức độ chia sẻ công nghệ lớn, nhưng chúng tôi sẽ không giao Grimm ra. Dù có bàn giao cho quốc gia nào, tôi cũng sẽ làm như vậy. "
Tần Dương dương như giảm bớt áp lực rất nhiều: "Bọn họ sẽ từ bỏ sao?"
"Ha ha, không buông tha thì làm được gì?"
Bạch Phá Quân giễu cợt: "Chẳng lẽ còn có ai dám phát động chiến tranh chống lại Trung Quốc vì lý do này sao? Dù gì thì mọi người đều là liên minh Thâm Lam, cùng là một nhà, và dù sao thì chúng ta vẫn cần phải làm mặt mũi. Ngoài ra, chúng ta còn phải sợ bọn họ sẽ làm điều gì nữa hay sao?"
Tần Dương dương cười nói: "Như vậy thì được."
Bạch Phá Quân hỏi: "Tình hình bên cậu thì thế nào?"
Tần Dương báo cáo về cuộc tấn công, Bạch Phá Quân là thủ lĩnh của Bàn Cổ, mà Tần Dương với tư cách là thành viên của Bàn Cổ, gặp phải chuyện như vậy, các quan chức tự nhiên liên lạc với Bạch Phá Quân.
Các thành viên Bàn Cổ của Hoa Hạ đã bị tấn công trong cuộc tập hợp, bất kể lý do là gì, cũng phải đưa ra lời giải thích.
"Tôi đã được thăng lên cấp một, bây giờ đang ở thông thần trung kỳ, được nghỉ ngơi một ngày, sau đó Detrich sẽ đưa tôi đến trụ sở chính và sử dụng quyền của người chiến thắng lấy huân chương Tử Kim để đổi một cơ hội thăng cấp cho tôi. Nếu không có chuyện gì xảy ra, sẽ không lâu nữa, tôi sẽ là thông thần hậu kỳ... "
Bạch Phá Quân có chút kinh ngạc, nhưng lập tức bừng tỉnh lại: "Cậu cũng được tính là giúp đỡ ông rất nhiều đấy. Nếu không phải đợt hội họp này bị tổn thất nặng nề, và Detrich bị mất mặt, còn phải gánh lấy trách nhiệm, thì việc của ông ta nên làm đó là chiếu cố cậu vậy."
Sau khi dừng một chút, giọng nói của Bạch Phá Quân phức tạp hơn một chút: "Thông thần hậu kỳ ở tuổi hai mươi lăm tuổi, thật lợi hại!"